Nghiêm Linh Trang yếu ớt ngăn Chiến Anh Nguyệt lại, “Chiến Anh Nguyệt, đừng làm anh ấy khó xử. Anh ấy đang giúp chị”

Sau đó Chiến Anh Nguyệt mới ngừng đánh Dư Nhân, nửa tin nửa ngờ để hai người họ vào phòng.

“Mời vào”

Dư Nhân cẩn thận đặt Nghiêm Linh Trang lên giường. Nhìn thoáng qua không gian chật hẹp trong nhà, anh ta cau mày, không khỏi nhếch mép cười nói: “Cô là ốc sên à, sống ở nơi nhỏ như thế này?”

Chiến Anh Nguyệt nhìn anh ta một cách hãn học.

Dư Nhân bị ánh mắt sắc bén của cô ấy làm cho kinh ngạc.

Tại sao những người phụ nữ liên quan đến Chiến Hàn Quân lại đối xử với anh ta như một con mèo bị bắt nạt vậy?

Sự xa cách của Chiến Hàn Quân là một tảng đất đá trôi trong dòng trào lưu xa hoa.

Vì vậy, những cô gái được do anh dạy dỗ sẽ không bị hấp dẫn bởi mùi đồng tiền của anh ta.

“Bây giờ anh có thể rời đi được rồi?”

Chiến Anh Nguyệt bắt đầu đuổi khách.

“Tôi phải đi lấy áo cho chị Nghiêm Linh Trang, anh cũng thấy rồi đấy. Không có chỗ để anh trú chân trong ngôi nhà ốc sên này.”

Dư Nhân ngượng ngùng rời đi Anh ta vừa bước ra khỏi nhà lí thấy tiếng khóa cửa, Dư Nhân mặt nhăn như vừa ăn một cơn ớt.

Chiến Anh Nguyệt rót một cốc nước nóng cho Nghiêm Linh Trang và đỡ Nghiêm Linh Trang lên uống vài ngụm.

“Chị bị làm sao thế? Tại sao lại khiến bản thân thành ra như thế này?”

Chiến Anh Nguyệt không hỏi thì không sao, cô vừa hỏi, nước mắt của Nghiêm Linh Trang không kìm được mà chảy xuống.

“Chiến Anh Nguyệt, anh trai của em… anh ta thật độc ác, anh ta ngấm ngầm làm phẫu thuật phá thai cho chị” Bàn tay của Nghiêm Linh Trang vuốt ve cái bụng trống rỗng của cô, hai mắt trở nên trống rỗng, ướt đẫm.

Chiến Anh Nguyệt sững người như tượng, cốc nước trong tay cô rơi xuống sàn và vỡ tan.

“Làm sao có thể như vậy được? Đây là chị và anh ấy? Anh ấy lẽ ra phải vui mừng nhảy dựng lên chứ? Tại sao lại…’ Chiến Anh Nguyệt không thể tin được anh trai của mình lại làm ra chuyện tàn nhẫn nhấn tâm như vậy.

Nhưng nhìn vẻ ngoài yếu ớt của Nghiêm Linh Trang, lại nhìn thấy đôi tay của Nghiêm Linh Trang đang xoa phần bụng dưới giống như một người mẹ, Chiến Anh Nguyệt không thể không tin rằng Chiến Hàn Quân đã làm chuyện thất đức đó.

Chiến Anh Nguyệt thất vọng với Chiến Hàn Quân, và thất vọng với toàn bộ nhà họ Chiến.

“Họ đều là những kẻ đạo đức giả, lạnh lùng và tàn nhẫn” Đôi mắt Chiến Anh Nguyệt lóe lên một tia tức giận.

Nghiêm Linh Trang cười khổ.

Giờ phút này, trái tim của Chiến Anh Nguyệt có lẽ cũng giống như cô, cô từng nghĩ việc bám víu Chiến Hàn Quân vinh dự như thế nào, nhưng bây giờ cô lại nếm trải đau đớn gấp ngàn lần.

Nghiêm Trang Linh sống trong căn nhà thuê của Chiến Anh Nguyệt ba ngày.

Chiến Anh Nguyệt cho cô ăn uống ngon lành.

Mặc dù Nghiêm Linh Trang cảm thấy chua xót trong lòng nhưng cô là một người cứng đầu, không muốn để nỗi đau lên mặt và mong người khác đồng cảm.

Cô đang dần hồi phục và thể lực cũng đang dần hồi phục.

Thỉnh thoảng, cô lại huyên thuyên chọc cười Chiến Anh Nguyệt, “Em mua cho chị nhiều đồ dinh dưỡng như vậy, tháng sau còn tiền sinh hoạt không?”.

Chiến Anh Nguyệt tự hào nói với cô: “Đừng coi thường người ta. Chị Nghiêm Linh Trang, để em nói cho chị biết, em không còn là người từng lao ra đường kia nữa rồi. Giờ em đang đóng vai trong một bộ phim của một đạo diễn nổi tiếng hàng đầu, sau khi bộ phim này được phát hành, chưa biết chừng em sẽ nổi tiếng đó. “

Nghiêm Linh Trang từ đáy lòng vui mừng cho Chiến Anh Nguyệt, “Nói cho chị nghe xem em là vai nữ mấy?”

Chiến Anh Nguyệt có chút xấu hổ, “Vẫn là diễn viên đóng thế”

Nghiêm Linh Trang thương Chiến Anh Nguyệt, vẻ mặt cô trâm xuống.

Đến lượt Chiến Anh Nguyệt thuyết phục cô: “Ai ya, chị Nghiêm Linh Trang, đừng cảm thấy buồn thay em. Em nói này, thực ra trong ngành này dễ trở mình lắm. Chỉ cần xinh đẹp.

và có chút kỹ năng diễn xuất, chắc chắn sẽ có cơ hội trở mình.”

“Ừ” Nghiêm Linh Trang cười gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play