Thanh Hòa nhận đơn thuốc rồi xoay người rời đi.

Bảo bối Thanh An lại đến bên Nghiêm Mặc Hàn, vươn tay mở mi mắt, quan sát ánh mắt của anh ta.

Nghiêm Mặc Hàn kháng cự một chút: “Bà sẽ không hại tôi đó chứ?”

Bảo bối Thanh An nói: “Cậu nếu lại nói năng thiếu lễ phép với tôi nữa, tôi sẽ dùng kim đâm cậu thành một người câm đấy”

Dư Nhân mở mắt ra, cảm kích nhìn bảo bối Thanh An nói: “Bà ơi, làm phiền bà mau mau châm cứu cho anh ta. Trên đường đi, anh ta cứ vo ve vo ve như ruồi bu bên tai, tai tôi sắp thành kén cả rồi. Nếu có thể khiến anh ta thành người câm, tất cả chúng tôi sẽ biết ơn bà rất nhiều. “

Nghiêm Mặc Hàn tức giận nói: “Dư Nhân, anh có còn tình người không thế hả?”

Bảo bối Thanh An cũng biết cậu mình có độc miệng, chỉ là thời gian trôi qua, tật xấu này của nh ta càng ngày càng nặng khiến người khác không thể chịu nổi.

Bảo bối Thanh An lại bắt mạch cho Nghiêm Mặc Hàn, cuối cùng thoải mái nói: “Tôi châm cho cậu mấy kim, đảm bảo cậu nhảy nhót hoạt bát được ngay lập tức.”

Bảo bối Thanh An vừa dứt lời, Độc Bà Bà đã: “Ha hả, tưởng độc dược của tôi chỉ châm cứu mấy cái liền khỏi sao? Tôi xem là bà muốn đâm chết cậu ta thì có”

Bảo bối Thanh An không để ý tới bà ta, chậm rãi lấy ra mấy cây kim bạc từ trong hành lý, từng hàng kim bạc phân bố dày đặc, toát lên ánh sáng chói mắt.

Nghiêm Mặc Hàn kinh hãi: “Bà ơi, tôi còn muốn sống thêm mấy năm, hay là bà châm cứu cho bọn họ trước đi, tôi không muốn làm chuột bạch đâu”

Độc Bà Bà nói: “Coi như cậu biết điều”

Bảo bối Thanh An chuyển tầm mắt sang Dư Nhân, Dư Nhân thấy Độc Bà Bà tự tin về trình độc độc thuật như thế cũng không tin bảo bối Thanh An có thể chữa khỏi chỉ bằng mấy cái kim châm.

Bảo bối Thanh An nhìn chung quanh, cuối cùng đi tới trước mặt Nghiêm Mặc Hàn nói: “Chọn cậu đi.”

Nghiêm Mặc Hàn bò trên mặt đất, chỉ muốn thoát khỏi móng vuốt của bảo bối Thanh An.

Tuy nhiên, bảo bối Thanh An bất ngờ đâm một kim xuống, hai chân của Nghiêm Mặc Hàn lập tức tê dại, hoàn toàn không bò nổi.

Chỉ nghe thấy bảo bối Thanh An nói: “Nhìn xem cậu dám bò đi đâu?”

Nói xong liền lật con rùa đen Nghiêm Mặc Hàn đang nằm dưới đất lại, Nghiêm Mặc Hàn bị dọa sợ tái mặt, run rẩy nói: “Bà đừng hại tôi chứ? Nhà tôi trên còn mẹ già dưới còn con trẻ, tôi mà chết thì vợ con tôi sẽ của người khác mất, tôi không thể chết được…”

Để giảm bớt căng thẳng, bảo bối Thanh An bắt đầu trò chuyện với anh ta: “Làm sao cậu biết rằng vợ cậu sẽ tái hôn nếu cậu chết?”

“Thoạt nhìn cô ấy là một người đàn bà lẳng lơ, không tái hôn thì còn ai sẽ tái hôn? Đáng thương bố mẹ tôi, từ đây về sau trở thành hai người già neo đơn…”

Chiến Hàn Quân vừa tát vừa nói: “Không nói láo thì cậu sẽ chết à?

Cậu yên tâm đi, tôi sẽ giúp cậu chăm sóc bố mẹ, vợ và em gái cậu, cả con trai cậu nữa”

Bảo bối Thanh An không nhịn được bật cười.

Trong lúc trò chuyện, Chiến Hàn Quân cảnh giác nhìn bảo bối Thanh An, bảo bối Thanh An châm cứu nhiều chỗ trên cơ thể Nghiêm Mặc Hàn rồi lấy máu.

Chiến Hàn Quân rất ít khi thấy bác sĩ sử dụng những huyệt đạo này, trong lòng không ngừng nghỉ ngờ.

Nghiêm Mặc Hàn thấy máu chảy khắp người thì sợ hãi gào khóc: “Tôi sắp chết, tôi sắp chết rồi.”

Chỉ là tiếng khóc của anh ta càng ngày càng vang vọng.

Độc Bà Bà kinh ngạc: “Cậu khỏe lên?”

Tiếng gào của Nghiêm Mặc Hàn đột ngột dừng lại, anh ta nghiêm túc cảm nhận cơ thể của mình, chỉ cảm thấy cơ thể mềm nhũn lúc trước trở nên vô cùng khỏe mạnh.

Nghiêm Mặc Hàn vui vẻ đứng lên, đi vài bước liền mừng rỡ khôn Tôi khỏe rồi sao?”

xi Độc Bà Bà nghỉ ngờ nhìn bảo bối Thanh An: “Bà châm cứu cho cậu ta cái gì thế?”

Bảo bối Thanh An bịa chuyện: “Tôi cũng không biết đây là huyệt vị gì, nhưng tổ tiên của tôi đã giải độc theo phương pháp này”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play