Chiến Anh Nguyệt nhìn lễ phục của hai người một lúc, sau đó đột nhiên hét lên: “Hai người mặc đồ đôi à? Chị dâu, lẽ nào hôm nay chị là bạn nhảy của anh trai em?”

Lạc Thanh Du vừa định giải thích thì chiến Hàn Quân đột nhiên giơ tay ra nắm tay cô rồi xoay cô sang một bên, sau đó anh hạ giọng nói: “Hai nhà Bạch, Chiến đều đang ra sức ghép đôi Anh Nguyệt và Bạch Hiểu Phong.

Lạc Thanh Du, tốt nhất là cô không nên nói với Anh Nguyệt về chuyện cô làm bạn nhảy của anh ta”

Nghe thấy vậy, cô đột nhiên cảm thấy lúng túng. Nếu Bạch Hiểu Phong và Chiến Anh Nguyệt là một đôi thì có vẻ cô làm bạn nhảy của anh ta sẽ không hay. Chiến Hàn Quân thấy vẻ mặt bối rối của Lạc Thanh Du, khóe môi lộ ra một nụ cười quyến rũ.

Chiến Anh Nguyệt vẫn đang chờ cô trả lời.

Lạc Thanh Du đột nhiên đánh bạo khoác tay Chiến Hàn Quân, sau đó bước tới cạnh cô ấy, cười nói: Anh Nguyệt lập tức cười híp cả mắt: “Anh, chị dâu! Nhìn hai người rất xứng đôi. Em chúc hai người chơi vui vẻ”

Sau khi Chiến Anh Nguyệt rời đi, Lạc Thanh Du buông tay Chiến Hàn Quân ra. Nào ngờ anh lại không buông tay cô ra, lại còn không biết xấu hố nói: “Cô làm mất bạn nhảy của tôi rồi. Cô nói xem phải làm sao bây giờ?”

Lạc Thanh Du tỏ ra không hiểu, nhìn Chiến Hàn Quân chăm chăm: “Tôi làm anh mất bạn nhảy?”

Anh gật đầu nói: “Tôi vốn bảo Anh Nguyệt giới thiệu bạn của nó làm bạn nhảy của tôi.

Bây giờ, cô bảo với Anh Nguyệt rằng cô là bạn nhảy của tôi. Vì thế nó đã chẳng thèm để tâm tới tôi nữa rồi”

Lạc Thanh Du cảm thấy bó tay toàn tập, nhìn anh với vẻ cầu xin: “Tôi không cố ý giả mạo bạn nhảy của anh.

Chiến Hàn Quân nói: “Theo tôi”

Lạc Thanh Du sợ hãi nói: “Bồi thường cho anh?” Cô nhìn về phía một đám các cô nàng trang điểm đậm đứng đối diện, sau đó đáp: “Được, tôi sẽ đền anh”

Sau khi dứt lời, Lạc Thanh Du cũng bước về phía những cô gái kia. Sắc mặt của Chiến Hàn Quân hơi đen lại, cô gái này hiểu sai ý của anh rồi ‘Đúng là ngốc chết đi được”

Lạc Thanh Du bước vào giữa đám đông kia, sau đó cười hỏi: “Trong các người, ai đồng ý làm bạn nhảy của… cậu Quân?

€ô còn chưa nói hết thì Chiến Hàn Quân đã sải bước tới, sau đó anh cầm lấy cổ tay cô, lôi ra khỏi đám đông kia.

“Lạc Thanh Du, ai muốn cô tìm bạn nhảy cho tôi?” Chiến Hàn Quân cực kỳ tức giận.

Cô thấy anh tức giận tới mức nổi cả gân xanh trên trán thì lầu bầu nói: “Không phải anh bảo tôi đền cho anh sao?”

Ánh mắt của Chiến Hàn Quân nhìn cô sắc như dao. Lạc Thanh Du như đột nhiên hiểu ra: “Tôi hiểu rồi. Anh không thích phụ nữ trang điểm đậm, anh thích những người đẹp trong sáng, trang nhã. Tôi sẽ tìm cho anh”

“Tôi bảo cô đi cùng với tôi” Chiến Hàn Quân nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ một.

Lạc Thanh Du trợn to mắt, hô to: “Tôi đi với anh? Anh không sợ người khác chê cười anh.

vì có một người bạn nhảy không ra sao à?”

“Ai dám?”

Lạc Thanh Du: “…”

Chiến Hàn Quân vươn tay ra, đôi mắt sáng như mắt ưng lộ ra vẻ uy nghiêm không thể từ chối.

Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào cô lại vươn tay nhỏ bé của mình ra. Giây phút này đầu óc của cô rất rối loạn. Chiến Hàn Quân bảo cô làm bạn nhảy của anh, rõ ràng là quyết định giữa chừng mới được đưa ra, nhưng sao.

Lạc Thanh Du lại cảm thấy anh đã sắp đặt từ trước?

Lúc Bạch Hiểu Phong quay lại hội trường, anh ta liếc mắt thấy cô khoác tay của anh, giống như con chim nhỏ đang nép vào cây đại thụ Chiến Hàn Quân. Thoạt nhìn thì họ giống như một đôi trời sinh.

Chiến Hàn Quân thì khôi ngô như một vị thần, Lạc Thanh Du lại xinh đẹp tuyệt trần như tiên nữ. Anh thì bình tĩnh, trầm lặng. Cô lại im lặng như xử nữ. Trông bọn họ vô cùng đẹp đôi.

“Bạch Hiểu Phong” Chiến Anh Nguyệt đột nhiên xuất hiện, đi qua đi lại trước mặt anh ta Bạch Hiếu Phong không nhìn về phía kia nữa mà nhìn Chiến Anh Nguyệt. Cô ấy mặc một chiếc váy dạ hội màu hồng rất đẹp, cực kỳ hợp với trang phục của anh ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play