*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Em không sợ anh uống say sẽ xảy ra quan hệ lung tung sao..”

“Không sợ. Anh mắc mắc bệnh sạch sẽ.

Anh và em đã sống dưới một mái nhà lâu vậy rồi mà vẫn có thể yên ổn. Em tin anh”

Chiến Hàn Quân: “..”

Xem ra cảm giác an toàn của anh đối với cô có chút cao…

“Linh Trang, em đến đây cho anh ôm một cái” Nếu nói chuyện quanh co lòng vòng Nghiêm Linh Trang không hiểu, vậy anh cứ: trực tiếp bày tỏ yêu cầu đi.

“Đợi một chút. Em làm xong ổ cho Hoa Doanh đã. Vậy thì đêm nay nó mới có chỗ ngủ”

Đột nhiên Chiến Hàn Quân có cảm giác không được yêu thương nữa rồi.

Lúc này, có người đi đến vườn Hương Đỉnh.

“Cậu Hàn Quân, bà cả qua đó cùng dùng cơm”

“Vậy khi nào anh về?” Cô miễn cưỡng hỏi.

Không biết vì sao, trong tiềm thức anh cảm thấy lần này anh đến chỗ Dư Thiên Anh sẽ không dễ dàng trở về.

Chiến Hàn Quân nói: “Ăn xong cơm tối anh sẽ về”

“Ô” Nghiêm Linh Trang gật đầu: “Vậy anh đi đi”

Chiến Hàn Quân nhẹ nhàng xoa đầu cô, sau đó xoay người rời đi.

Đột nhiên Nghiêm Linh Trang cảm thấy lòng mình rồng tuếch, không còn hứng thú làm việc nữa. Miễn cưỡng làm xong ổ nhỏ cho thỏ con, lại phòng, ngồi trong phòng ngẩn người.

Vườn Hương Đỉnh.

Dư Thiên An thấy Chiến Hàn Quân đến, đáy mắt lộ ra một chút mừng thầm.

Cô Tú Hòa đứng bên cạnh, trong đáy mắt lại lộ ra chút lạnh lẽo.

Từ lần Nghiêm Linh Trang khiến bà ta nhục nhã trước mặt mọi người đến giờ, Dư Sinh đã trở nên lãnh đạm với bà ta. Cô Tú Hòa đã giận chó đánh mèo lên Nghiêm Linh Trang rồi Bây giờ bà ta quyết tâm hợp tác với Dư Thiên An cùng đối phó với Nghiêm Linh Trang, Bởi vi bà ta vô cùng tin tưởng, chỉ có Nghiêm Linh Trang hoàn toàn rơi đài, Chu Mã trở thành vợ của Chiến Hàn Quân, lúc đó mới là những ngày tốt đẹp thực sự của bọn họ.

“Mẹ” Sau khi Chiến Hàn Quân vào nhà lập tức khiêm tốn mà chào hỏi Dư Thiên An.

“Hàn Quân, mau qua đây ngồi đi” Dư Thiên An thân thiết chào hỏi.

Chiến Hàn Quân nhìn Chu Mã đang ngồi cách mẹ mình một ghế, nếu anh ngồi xuống cạnh mẹ, cũng là ngồi cạnh Chu Mã. Cuối cùng anh lựa chọn ngồi giữa ông cụ và Chiến Bá Minh.

“Ông ngoại, bố”

Tâm trạng ông cụ Niên vô cùng tốt, bởi vì ông cảm thấy Hàn Quân đã trở lại, mọi chuyện sẽ đi đúng hướng “Em họ đâu?” Chiến Hàn Quân không nhìn thấy Dư Nhân, tò mò hỏi.

Nhắc tới đứa con này, Dư Sinh lập tức cảm thấy sưng cả mắt nhức cả răng: “Đừng nhắc đến thẳng nhóc thối này nữa. Nó là muốn chọc tức tôi mà. Con mình thì mặc kệ, cả ngày cứ chơi bời lêu lổng ở bên ngoài”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play