*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên đường trở về biệt thự Ngọc Bích, Dư Thiên An dặn đi dặn lại Chiến Hàn Quân nhiều.

“Nhóc Quân, mẹ cũng nghĩ thông rồi, chỉ cần con và Linh Trang sống tốt. Thì mẹ không sao cả. Mẹ xem qua rồi mẹ và cô ấy bát tự không hợp, không gặp mặt ngược lại tốt hơn, mọi người đều yên ổn. Con giúp mẹ chuyển lời cho cô ấy, nói là không cần thiết để ý thân phận mẹ chồng nàng dâu”

Bà ta sợ Linh Trang đến gặp bà ta, thì sẽ phát hiện ra âm mưu của bà ta.

Chiến Hàn Quân cũng cảm thấy mâu thuẫn giữa mẹ chồng và nàng dâu hiện giờ rất gay gắt, có thể yên ổn mọi chuyện đã tị Nên liền đồng ý với yêu cầu của Dư Thiên An.

Sau khi quay về biệt thự Ngọc Bích, Chiến Hàn Quân đưa Dư Thiên An đến vườn Hương Đỉnh.

Dư Thiên An muốn giữ anh ở lại cùng ăn cơm, Chiến Hàn Quân giờ phút này chỉ mong có thể bay đến bên cạnh Linh Trang, liền nhẹ nhàng từ chối: “Mẹ, con đã rất nhiều ngày rồi không cùng ăn tối với Linh Trang. Hôm nay con không ở lại đây ăn cơm được”

Chu Mã bước đến trước mặt Chiến Hàn Quân, cười dịu dàng: “Anh Hàn Quân, anh ở lại đi mà”

Hơn nữ cách ăn mặc, giọng nói gần đây của Chu Mã, dường như cố ý giống với Linh Trang, anh liền có chút sửng sốt.

Anh đột nhiên mỉm cười kéo lấy tay Chu Mã, gật đầu dịu dàng” Được”



Chu Mã vậy mà lại đứng ở trước cửa, mặc bồ đồ ngủ màu trắng xuyên thấu, nhìn anh bằng ánh mắt gợi tình: “Anh Hàn Quân, muộn thế này, anh không ngủ còn chạy đi đâu vậy?

Chiến Hàn Quân đẩy cô ta ra: “Tôi về thành Ái Nguyệt”

Chu Mã nhẹ giọng nói: “Anh Hàn Quân, em đang ở đây anh còn muốn về tòa thành Ái Nguyệt làm gì?

Chiến Hàn Quân xoay người, nhìn Chu Mã.

Ý thức dần dần trở nên mơ hồ, khuôn mặt của Chu Mã dần dần biến thành khuôn mặt của Linh Trang. Anh kích động chạy đi, Chu Mã nhân cơ hội ôm lấy anh.

“Tâm tình cô ta đã cực kỳ kích động, lần trước ở bệnh viện, Cô nhịn không được mà nhiều lần quyến rũ anh. Thế nhưng đó là bệnh ên, sự mê hoặc của cô cũng không dám lộ liễu giống hôm nay. Vì thế Chiến Hàn Quân lại đối với cô ta không chút động lòng.

Tối nay, cô ta nhất định phải dùng hết kỹ năng của bản thân, làm cho anh muốn cô ta.

“Anh Hàn Quân, chúng ta vào trong ngủ đi”

Chiến Hàn Quân nhìn Chu Mã với ánh mắt nóng bỏng: “Linh Trang, anh rất nhớ em” Anh nói ra nỗi lòng xa cách của mình.

Chu Mã hơi giật mình” Em biết. Nhưng bên ngoài rất lạnh, chúng ta vào trong ngủ đi”

Chiến Hàn Quân ôm lấy khuôn mặt cô, muốn hôn cô.

Chu Mã ngại đến mức tai cũng đỏ lên rồi.

Tâm trạng cực kì vui sướng.

Vào đúng lúc cô ta tràn ngập mong chờ Chiến Hàn Quân thân mật với mình, thì Chiến Hàn Quân lại đột nhiên đẩy cô ta ra.

“Cô không phải là Linh Trang. Cút”

Chu Mã kinh ngạc.

Rốt cuộc là chỗ nào có sai sót?

Nhưng cô ta cũng nhanh trí đối phó, lập tức ủy khuất nói: “Anh Hàn Quân, em là Chu Mã, em sai rồi Sự hung hăng của Chiến Hàn Quân bỗng chốc chuyển thành sự xấu hổ: “Xin lỗi, tôi quá nhớ Linh Trang nhà tôi.”

Anh loạng choạng đi ra ngoài.

Trong đáy mắt Chu Mã đã ngấn lệ, trong lòng cực kì thất vọng.

Trong lúc Chiến Hàn Quân ý thức mơ hồ cũng không hề muốn cô, đối với chấp niệm này của cô rốt cuộc là trả giá sai sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play