Chiến Hàn Quân không thế lay chuyển được lời cầu xin của mẹ, nên chỉ có thể miễn cưỡng mà chấp nhận.

Buổi tối, Chiến Hàn Quân nằm trên chiếc giường bên cạnh, nói chuyện cùng mẹ.

Linh Trang gửi tin nhắn cho Chiến Hàn Quân.

“Anh à, khi nào mới về nhà?”

Chiến Hàn Quân nhìn thấy tin nhắn, dường như nhìn thấy được khuôn mặt đang chờ mong của cô.

Trong lòng anh lại vô cùng áy náy, liền trả lời cô một tin: “Bảo bối, hôm nay anh không thể về nhà. Mẹ nằng nặc muốn giữ anh ở lại, anh cũng không thể từ chối. Em ngủ sớm đi, đừng đợi anh”

Linh Trang nhìn thấy tin nhắn, tâm tình liền trở nên cô đơn.

Nguyên nhân khiến Chiến Hàn Quân không về nhà, không phải là vì bệnh tình của Dư Thiên An chưa ổn định, mà là vì Dư Thiên An không muốn để anh về nhà.

Cô lại gửi cho Chiến Hàn Quân một tin nhắn: “Vậy anh cũng ngủ sớm đi, ngủ ngon”

Chiến Hàn Quân nhìn thấy mẫu tin nhắn không ngọt ngào cũng không lạnh nhạt đó, tâm tình bỗng chốc liền trở nên ảm đạm.

Anh đã một ngày rồi chưa nhìn thấy Linh Trang, cả ngày đều bận rộn chăm sóc mẹ truyền nước biển, thời gian rãnh thì mẹ lại kéo anh cùng nói chuyện, anh không có chút thời gian rảnh nào để gọi điện cho Linh Trang, nói chuyện cùng nhau.

Anh muốn hỏi cô, cô ở tòa thành Ái Nguyệt có quen không? Đồ ăn thức uống có hợp khẩu vị không? Còn có, không có người bên cạnh cô cảm thấy buồn chán không?

Dư Thiên An nhìn thấy Chiến Hàn Quân nắm chặt điện thoại mà ngẩn người, liền nghĩ rằng là Dư Thiên An đang quấy rầy anh, nhất thời trong lòng liền không vui, bỗng nhiên kêu lên đau đớn.

“Aiya”

Động tác soạn tin nhản của anh không thể không dừng lại” Mẹ, mẹ có sao không?”

“Mẹ đau đầu”

“Mẹ đợi chút, con đi gọi bác sĩ đến”

Linh Trang đợi rất lâu vẫn không thấy Chiến Hàn Quân trả lời.

Linh Trang yếu ớt thở dài.

Còn tưởng rằng Chiến Hàn Quân sẽ nói với cô một tiếng “ Ngủ ngon”!

Buổi tối, Linh Trang lăn qua trở lại cũng không thể ngủ được.

Bởi vì ngủ không được, nên mới bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Cô tưởng tượng rằng, nếu như Dư Thiên An nhỏ giọng cầu xin anh Hàn Quân, muốn anh ở bên cạnh bà ta nhiều một chút, anh Hàn Quân sẽ không thể từ chối Nếu như Dư Thiên An cố chấp muốn dùng cái chết ép Chiến Hàn Quân, nhất định muốn anh chọn giữa cô và Dư Thiên An, Chiến Hàn Quân sẽ chọn sao đây?

Cô bản thấy bản thân sắp phát bệnh rồi Mãi cho đến khi Linh Trang ý thức được tình trạng như vậy không thể tiếp tục phát triển, nếu không cô sẽ bệnh mất.

Cô cũng không muốn giống với lần phát bệnh trước đây, Linh Trang liền bị dọa cho đổ mồ hôi lạnh, vội vàng bước xuống giường Sau đó cô chạy đến sân trước, chạy một vòng quanh sân. Chỉ có như vậy, mới có thể gạt bỏ hết những suy nghĩ rối tung ở trong đầu.

Chạy được mười vòng, ý thức mới dần dân bình tĩnh lại.

Cảm thấy tất cả những lo lắng được mất lúc nấy, đều chỉ là những lo lắng không đâu, anh Hàn Quân đối với cô tốt bao nhiêu, trong lòng cô rõ hơn ai hết.

Cô liền cười lên một cách ngốc nghếch Sau đó quay về phòng ngủ, ngủ một giấc thật ngon.

Trong bệnh viện.

Trời vừa hừng sáng, Chu Mã đã đến bệnh viện Ông cụ Niên và Chiến Bá Minh đã trở về biệt thự Ngọc Bích. Chỉ có Chiến Hàn Quân ở lại cả đây cả đêm.

Sau khi Chu Mã bước vào phòng bệnh, Dư Thiên An nhìn thấy Chu Mã, cả hai liền nhìn nhau đầy ẩn ý.

“Có đem đồ đến không?” Dư Thiên An thấp giọng hỏi.

Chu Mã gật đầu. Từ trong túi lấy ra một thứ bột màu trắng: “Cô, đây là thuốc Ái Tình.

Chỉ cần anh Hàn Quân uống nó vào, con lại thêm mê hoặc, anh ấy sẽ mất khống chế”

“Không có tổn hại gì với sức khỏe chứ?”

“Liều lượng vừa đủ dùng, hoàn toàn không có hại”

“Ừ, đi đi”

Chiến Hàn Quân vào nhà vệ sinh rửa mặt, lúc bước ra liền nhìn thấy Chu Mã nhẹ nhàng ân cần cầm ly nước đến trước mặt anh “Anh Hàn Quân, uống nước đi”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play