Linh Trang nước mắt lưng tròng nói: “Ông chị trước đây bị liệt, là cũng bởi vì tâm trạng không tốt lại nhiều lần bị sốt, đã thế lại thường xuyên phải chịu kinh hãi tột đi Anh Nguyệt bật khóc nức nở: “Vậy bây giờ nên làm sao đây? Em thấy bệnh tình của chị như này, nếu cứ tiếp tục ở lại trại họ Dư chỉ e là sẽ càng ngày càng nghiêm trọng. Hay là chị mau chóng quay về Thủ đô, không có Dư Thiên An làm chị tức giận thì cảm xúc của chị sẽ không bị bất ổn như này. “

Linh Trang nghĩ ngợi một chút, sau đó gật đầu.

Lúc Linh Trang về đến trấn Thanh Mai, cơ thể cô lại bắt đầu phát sốt. Linh Trang vẫn phản ứng như thường lệ, nhanh chóng tìm một hộp thuốc và lấy thuốc hạ sốt uống vào.

Chiến Hàn Quân phải tối muộn mới quay về.

Khi anh quay về thì liền nhìn thấy Linh Trang đang đứng trước cửa sổ, tấm lưng gầy mỏng manh tựa vào khung cửa khiến cho người khác cảm thấy rất cô đơn, Chiến Hàn Quân trong khoảnh khắc liền cảm thấy trái tim đau nhói, anh đi đến vòng tay ôm lấy cô từ phía sau.

“Em đang nghĩ gì vậy?”

Linh Trang quay đầu lại nhìn Chiến Hàn Quần, rồi đem giấu hết những tâm trạng chua xót vào sâu trong lòng và khẽ nở nụ cười ngọt ngào nhìn anh: “Anh Hàn Quân, sao bây giờ anh mới về vậy?”

“Sao vậy, nhớ anh rồi à?” Chiến Hàn Quân mỉm cười và hỏi.

‘Sau đó nhẹ nhàng nâng cảm cô lên và đặt lên đôi môi mềm mại của cô một nụ hôn ấm áp.

“Ưm..

“Em có cầm đá mã não về không?” Sau khi hôn xong, Chiến Hàn Quân liền nhẹ nhàng buông cô ra và hỏi Linh Trang thất vọng lắc đầu.

“Mẹ và Chu Mã ở cùng nhau nên em không dám ép buộc quá nhiều”

“Không thành vấn đề, anh sẽ đi” Chiến Hàn Quân nói.

Ngón tay của Linh Trang đặt trên bờ ngực rắn chắc của anh, và bắt đầu vẽ hình vòng tròn quanh trái tim của anh.

Chiến Hàn Quân bồng nhiên cầm lấy ngón tay nhỏ đang không chịu nãm yên của cô: “Linh Trang, đừng khiêu khích anh:”

Trái tìm bé nhỏ của Linh Trang đập thình thịch, cô bồng nghĩ đến những lời nói của Dư Thiên An. “Thắng bé là một người đàn ông cường tráng, cô không thể đáp ứng đủ nhu cầu của thăng bé đâu.”

Cô bất ngờ ôm chầm lấy cổ của anh, kiếng ngón chân, rồi ghé sát đôi môi của mình lên môi anh.

Chiến Hàn Quân lông mày dãn ra và khẽ mỉm cười, rồi tiếp nhận sự trêu chọc dịu dàng của cô.

Anh vốn không có nổi sức đề kháng đối với cô, cơ thể rất nhanh liền giống như có một dòng nham thạch đang cuộn trào, nóng rực. Anh liền bế cô và đi đến bên chiếc giường.

Mở khóa đường viền cổ áo sườn xám của cô, để lộ ra làn da trắng nốn nà, khiến cho anh hoàn †oàn không thể cưỡng lại được. Anh liền đè trên người cô.

Bàn tay to đặt phía sau lưng cô, nhưng lại bỗng phát hiện ra lưng cô đang toát mồ hôi lạnh.

Anh cố gắng kìm chế lại tất cả những ham muốn, sau đó nhìn chäm chẵm vào khuôn mặt.

đang đỏ ửng của Linh Trang và hỏi: “Linh Trang, có phải vừa nấy em lại bị sốt không?”

Linh Trang nhìn thấy tâm trạng lo lắng sốt ruột ẩn chứa trong khoé mắt của anh, trong lòng liền vô cùng áy náy.

“Ừm” Cô cố tình lấm bẩm một tiếng: “Nếu như không bị sốt thì làm sao em có thể chủ động tự mình chiếm lấy anh được?”

Chiến Hàn Quân sắc mặt trầm lảng: “Đừng nghịch ngợm nữa. Em có hiểu ý anh muốn nói gì không?”

Trang Linh không tiếp tục trả lời câu hỏi của anh, một lần nữa ôm chặt lấy anh, “Em chỉ là muốn anh thôi mà” Cô xấu hổ nói.

Ngọn lửa đã tắt trong lòng của Chiến Hàn Quân lại một lần nữa bị cô thắp lên, anh lại không thể kiểm soát được bản thân, chỉ có thể nghe theo bản nhắn của chính mình Linh Trang sau đó rất mệt mỏi, nên rất nhanh chóng liền chìm sâu vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, lúc cô thức dậy đã không thấy †ãm hơi của Chiến Hàn Quân đâu nữa rồi Linh Trang bưồn bã bĩu môi, ban đầu cô vốn định hôm nay sẽ cùng Chiến Hàn Quân bàn bạc về chuyện mau chóng quay lại Thủ đô, nhưng xem ra hôm nay không được rồi.

Chiến Hàn Quân đang lờ mờ cảm nhận thấy gần đây cơ thể của Linh Trang hình như có vẻ không được bình thường, kế từ sau khi cô bị Điện Quân Tình uy hiếp thì cơ thể của Linh Trang cứ phát sốt theo định kỳ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play