*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bé Tùng buồn bã nói: ‘Mẹ, mấy chị đang lo lắng cho con đường sau này: Linh Trang cười nói: “Chuyện này mẹ và bố đã thương lượng rồi. Tụi con tạm thời sẽ ở bên cô chú, đợi sau khi cô chú về Thủ đô, cô chú sẽ huy động tất cả lực lượng để giúp các con tìm lại bố mẹ ruột của mình”

Mấy chị nghe xong, đáy mắt hiện lên sự ngạc nhiên. Nhưng sự ngạc nhiên đó nhanh chóng bị lấn át, chị tám buồn bã nói: ‘Bố mẹ con bị tai nạn xe mất hết rồi. Trong nhà con không còn người thân nào nữa”

Linh Trang đi đến trước mặt Hoa Minh, nằm lấy tay cô âu yếm an ủi nói: “Vậy con có muốn ở lại bên cô, làm con gái của cô không?”

Hoa Minh kinh ngạc ngước mắt lên, nước mắt giàn giụa: “Cô thật sự đồng ý nhận nuôi con sao?”

Ánh mắt của Linh Trang quét qua khuôn mặt của từng người, nói: “Các con phải nghe lời cô, sau này quên đi thân phận trước đây của mình một cách triệt để, quên đi sự thật các con biết giết người, ngoan ngoãn sống cuộc sống của người bình thường. Cô sẽ đưa các con đến trường, như những đứa trẻ bình thường khác, từ đó sống một cuộc sống vô tư vô lo.”

Đám nhóc đưa mắt nhìn nhau, sau đó đột nhiên phát ra tiếng hoan hô.

“Mẹ!” Hoa Minh đột nhiên chạy đến ôm Linh Trang, khóc sướt mướt “Sau này mẹ chính là mẹ của bọn con”“

“Ừm” Cảm xúc của Linh Trang cũng lẫn lộn, đám nhóc này quá khao khát tình yêu của mẹ rồi.

Phòng bệnh đột nhiên trở nên tràn đầy năng lượng, phẳng phất như ngọn cỏ khô gặp được dòng suối ngọt mà bắt đầu đâm chồi nảy lộc mới.

Chị hai tuổi hơi lớn hơn một chút, tính tình chững chạc nên sẽ suy nghĩ thấu đáo hơn. Đột nhiên hoang mang hỏi: “Mẹ ơi, bố sẽ đồng ý nhận nuôi nhiều đứa trẻ như vậy sao?”

Chiến Quốc Việt lão luyện thành thục nói “Yên tâm đi. Bố em là người cực kỳ nghe lời vợ”

Chị hai trong lòng vấn thấp thỏm, trong lòng cô hy vọng, bố có thế chấp nhận họ, là thật lòng mà chấp nhận họ, chứ không phải chịu khuất phục vì vợ.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng nói nhẹ nhàng của Chiến Hàn Quân: “Chú rất vui vì điều đó”

‘Vừa nói xong, thân Hàn Quân đã xuất hi Nhìn từng khuôn mặt khát khao có được tình yêu của mấy đứa trẻ, Chiến Hàn Quân cứ như tảng băng bị tan chảy, hướng về phía đám nhóc nở một nụ cười dịu dàng.

“Bố” Đám nhóc đồng thanh hét lên.

Chiến Hàn Quân gật đầu.

“Con có nhà rồi Em gái mười một kích động đến khóc òa lên: “Con có bố mẹ rồi”

Linh Trang đi đến trước mặt Chiến Hàn Quân, giơ tay về phía anh, trịnh trọng nói: “Chúc mừng ngài, ngài Quân, ngài lại vinh hạnh tăng chức làm bố tồi!

Chiến Hàn Quân nắm lấy tay cô, ôm cô vào lòng, Linh Trang cũng ôm chặt lấy anh: “Ngứa ngáy à? Ai cho em gọi anh là ngài Quân?”

Linh Trang nhanh chóng đổi cách xưng hô: “Chồng!”

Chiến Hàn Quân vẫn xem là hài lòng rồi gật gật đầu: “Ừm”“

Chiến Quốc Việt đứng lên, đẩy bố mẹ ra ngoài cửa: “Bố, mẹ đừng đến đây khia đám cấu độc thân như tụi con”

Chiến Hàn Quân dặn dò con trai: “Chăm sóc mấy chị cho tốt!”

“Biết rồi”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play