“Mẹ con với nhau, xin lỗi gì chứ” Dư Thiên An rộng lượng nói.

Chiến Hàn Quân ngượng ngùng giải thích nói: “Mẹ, bộ trang sức hôm qua Linh Trang tặng mẹ, có thể trả lại cho con không?”

Dư Thiên An cứ như nghe thấy tiếng sét đánh bên tai. Cái âm thanh nhẹ nhàng giòn tan đó lại khiến bà rất tức giận Hóa ra con trai bảo bối của bà không phải đến xin lỗi giùm Nghiêm Linh Trang, mà là đến để chống lưng cho cô.

“Mẹ đem nó tặng cho người khác rồi” Dư Thiên An lạnh lùng nói.

Chiến Hàn Quân ngây người.

Anh không nghĩ mẹ đã đem trang sức mà Linh Trang tặng mẹ cho người khác nhanh như vậy. Làm như vậy là không xem trọng tấm lòng của Linh Trang đến cỡ nào chứ?

“Mẹ, mẹ không thích quà Linh Trang tặng thì trả lai cho cô ấy. Dù qì đó cũng là bảo bối tâm can của cô ấy. Sao mẹ có thể đem quà cô ấy tặng cho người khác vậy?” Chiến Hàn Quân kiềm chế sự tức giận của mình, cố gắng để bản thân thật bình Tĩnh.

Dư Thiên An tức giận nói: “Cô ta không phải cũng đem đồ con tặng đi tặng cho người đó sao?

Hàn Quân, con có thể nhân nhượng việc cô ta chà đạp lên món quà con tặng mà lại không thể nhân nhượng việc mẹ chà đạp lên đồ cô ta tặng? Con tiêu chuẩn kép như vậy khiến mẹ rất buồn.”

Chiến Hàn Quân có chút khó xử: “Mẹ, Linh Trang đem quà của con tặng cho cô ấy tặng lại cho mẹ, con cũng mảng cô ấy rồi. Trong bộ trang sức mã não đó có cơ quan ngầm, không phải ai cũng lấy được”

Dư Thiên An nghe thấy Chiến Hàn Quân và Linh Trang cãi nhau, tưởng rằng tình cảm của hai người rạn nứt. Nếu không hôm nay Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang cũng sẽ không chia việc ra mà làm.

Sự tức giận trong người bà lúc này cũng đột nhiên biến mất: “Ö? Mẹ đem nó tặng cho Chu Mã rồi. Đợi vài hôm nữa mẹ sẽ lấy lại giúp con là được chứ gì.’ Chiến Hàn Quân vô cùng bất lực nói: “Cảm ơn mẹ.

Chiến Bá Minh thấy hai mẹ con nói chuyện không vui vẻ cho lắm, liền ra tay giảng hòa: “Hàn Quân, trưa nay con cùng chúng ta ăn cơm đi”

Chiến Hàn Quân cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp từ chối: “Bố, con còn phải đến trạm y tế đón Linh Trang”

Dư Thiên An cau mày, trong lòng nghĩ thầm, hai đứa này vừa cãi nhau, Hàn Quân liền vội vàng đi dỗ Nghiêm Linh Trang. Thái tử gia cao ngạo lạnh lùng nhất Thủ đô lại như vậy trước mặt vợ mình?

Dư Thiên An cảm thấy trong lòng tràn đầy cảm giác buồn bã, con trai mà bà sinh ra cứ như bị Nghiêm Linh Trang coi rẻ vậy.

Trước lúc Chiến Hàn Quân rời đi, đột nhiên lại nhớ lại một việc, anh quay lại bên cạnh Dư Thiên An và Chiến Bá Minh, nói: “Bố, mẹ, đợi sau khi mấy đứa trẻ của Điện Quân Tình xuất viện, con muốn tổ chức một hôn lễ cho Linh Trang. Đến lúc đó mời hai người đến để làm chứng cho tụi con”

Chiến Bá Minh gật đầu: “Được.”

Dư Thiên An trả lời qua loa: “Chuyện này đến lúc đó hằng thương lượng.”

Chiến Hàn Quân liền rời đi.

Trạm y tế Mạt Thế.

Khu nội trú Mấy cô gái còn sống sót của Điện Quân Tình, dưới sự cứu chữa tận tâm của các bác sĩ, vết thương gần như sắp lành rồi. Ngoài em gái mười ba và chị sáu bị thương tương đối nghiêm trọng văn còn đang trong trạng thái hôn mê.

Lúc Linh Trang đến phòng bệnh, liền thấy đám nhóc mặt mày ủ rũ, cứ như là đang có tâm sự, ngay cả Bé Tùng cũng trở nên bơ phờ.

“Sao vậy?” Linh Trang hiếu kỳ hỏi.

Cô thích con nít, càng thích đám nhóc có tình có nghĩa này. Đối mặt với đám con nít này, đôi mắt liền trở nên vô cùng dịu dàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play