*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông cụ nghe vậy hưng phấn không thôi: uốc Việt và Thanh Tùng của chúng ta lần này lập công lớn rồi. Trở về ông muốn thưởng cho hai đứa”
Chiến Hàn Quân rời đi rất nhanh Xung quanh trại nhà họ Dư đều có đặc công lui tới, nguy cơ tứ phía à lối đi an toàn, lúc đuổi bắt đã bị bại lộ Cuối cùng có mấy người đặc công phát hiện lối đi bí mật, bọn họ đã ngăn ở cửa ra.
Mấy đặc công cầm súng tự động, đứng chen chúc ở cửa thông đạo, nhìn chăm chäm những phụ nữ già yếu và trẻ con này.
“Ai là Nghiêm Linh Trang?” Một gã đặc công hung thần ác sát hỏi Linh Trang thấy tim của mình sắp nhảy ra ngoài rồi, cô chậm rãi tách đám người trước mắt ra, đi về phía trước.
Nghiêm Mặc Hàn đỏ mắt thấp giọng nổi giận nói: “Em không thể đi ra ngoài. Nghĩ đến Nhà họ Chiến, nghĩ đến con của em”
Anh ta không để ý những trại dân khác có sống hay không. Anh ta chỉ cần em gái bảo bối của mình không xảy ra chuyện là được.”
Linh Trang cười nói: “Bọn họ cũng không thích mẹ và vợ của họ là một người nhu nhược.”
Nghiêm Mặc Hàn bá đạo nói: “Bọn họ không thích, anh thích. Em gái, anh có thể nuôi em cả đời này”
Lúc Nghiêm Mặc Hàn và Linh Trang đang xì xào bàn luận, Chu Mã nháy mắt với chị em tốt của cô ta. Mấy cô gái nhao nhao tránh ra, cứ như vậy phơi bày Linh Trang trước mặt bọn đặc công.
Quần áo Linh Trang mặc không phải trang phục phức tạp như trại dân. Vì thế mà thân phận của cô dễ dàng bị đặc công nhận ra “Qua đây” Một đặc công hung hãn ra lệnh.
Linh Trang căng thẳng đi tới.
Cô cực kỳ sợ hãi, hai tay ở trong ống tay áo run rẩy, trên trán cũng rịn ra mồ hôi.
“Đi theo chúng tôi.” Đặc công ra lệnh.
Nghiêm Mặc Hàn nhào tới: “Không cho phép mang em gái tao đi.”
Nắm tay anh hung ác đầy mạnh mẽ mà đánh về phía đặc công.
Linh Trang nhìn anh trai, nước mắt trào ra ‘Sau khi anh làm phẫu thuật, vẫn luôn gầy yếu, chưa từng hung ác như vậy. Vì cô, anh lại trở nên điên cuồng như vậy.
Một đặc công bỗng giơ nòng súng lên nhắm ngay Nghiêm Mặc Hàn.
Linh Trang hô lên: “Nếu giết anh ấy, tôi sẽ cản lưỡi tự sát”
Đặc công muốn giữ lại Linh Trang làm con tin, liền không dám bản chết Nghiêm Mặc Hàn, chỉ hung ác đá Nghiêm Mặc Hàn một cái xuống đất Nghiêm Mặc Hàn bất chấp đau, nhào tới lại ôm chặt lấy chân đặc công: “Mày để em gái tao lại Chị cả nhìn chãm chằm Thanh An đang che miệng, không cho cô bé nói chuyện.
Anh Nguyệt cũng từ trong đám người mà đi ra, nhưng lúc cô ấy nhào lên bị trại dân kéo lại Chu Mã đe dọa cô ấy: “Cô đang là thiêu thân lao đầu vào lửa, tự rước họa vào thân”
Anh Nguyệt khóc nói: “Cho dù tôi chết tôi cũng phả chết chung với họ. Mấy người buông tôi r.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT