Thanh Tùng gật đầu: “Ông nói đi!”

Monster chần chừ trong giây lát, trong con ngươi hiện lên vẻ gian xảo và nói: “Mười ba là con gái của tao. Lát nữa mày hãy chuyển lời cho con bé hộ tao là tao cho con bé tự do”

Thanh Tùng nghẹn họng nhìn gã trân trối: “Mười ba là con gái của ông?”

Trong lòng cậu dâng lên sự hoảng sợ khó hiểu.

Nhớ tới những ngày tháng mười ba ở chung với mẹ, trái tim Thanh Tùng chợt đập nhanh hơn gấp bội.

Loại người thận trọng bày mưu từng bước như Monster thì chắc chắn gã sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như thế. Nếu như mười ba giở trò gì với mẹ thì mẹ nhất thời không tính toán cũng là chuyện bình thường, nhưng sau đó…

Nhìn thấy trong đôi mắt đang trừng lớn của.

Thanh Tùng hiện lên vẻ hoảng sợ, Monster chợt bật cười như điên: “Ha ha, Thanh Tùng, mày đang sợ cái gì vậy?”

Tiếng cười của gã giống như là ma quỷ bò ra từ địa ngục, lanh lảnh lạnh lẽo như oan hồn lấy mạng, khiến người khác nghe thấy mà rùng mình “Ông nói thật cho tôi biết đi, có phải ông đã ra tay với mẹ tôi rồi không?” Thanh Tùng không thể kìm nén được sự chấn động trong lòng, cả người đều run rẩy.

Monster nhìn dáng vẻ vô cùng đau khổ của Thanh Tùng, vô cùng đắc ý cười lên: “Thấy mày đau khổ như vậy thật là tốt. Xem ra đó vẫn là nước cờ tốt nhất của tao, Nghiêm Linh Trang xảy ra chuyện, mấy thẳng con trai như chúng mày.

còn đau khổ thì không phải Chiến Hàn Quân sẽ càng đau khổ hơn sao?”

Monster nói xong thì muốn cần lưỡi tự vẫn Thanh Tùng nhanh tay lẹ mắt nhét miếng gỗ trên bàn để máy vi tính vào trong miệng Monster.

“Người đâu” Thanh Tùng giận giữ hét lên.

Đội hộ vệ lập tức xông tới: “Thượng tướng có gì phân ph: “Trói ông ta lại, đưa về Trại nhà họ Dư”

“Vâng”

Thanh Tùng hồn bay phách lạc rời khỏi phòng chỉ huy, Chiến Quốc Việt nhìn thấy dáng vẻ mất tỉnh thần, ủ rũ của Thanh Tùng thì có dự cảm không ổn.

“Có chuyện gì vậy?” Chiến Quốc Việt căng thẳng hỏi.

Thanh Tùng nhìn Chiến Quốc Việt, bên trong cặp mắt hoa đào tràn đầy nước mắt hối hận: “Quốc Việt, em gái Mười Ba là con gái của Monster, mẹ đã từng làm tù nhân với cô ấy…

Chiến Quốc Việt lập tức hiểu ra: “Em gái Mười Ba giở trò gì với mẹ rồi à?”

Thanh Tùng gật đầu: “Nghe ý tứ của Monster thì tám chín mươi phần trăm là thế”

Đôi đồng tử Chiến Quốc Việt lập tức trở nên đỏ như máu nhưng lại không thể không giữ bình Tĩnh, lý trí nói: “Thanh Tùng, lập tức báo cho bố, sẽ biết nên làm thế nào. Chúng ta nhất định phải mau chóng quay về Trại nhà họ Dư, hy vọng mẹ sẽ không sao”

“Ùm”

Trại nhà họ Dư.

Ngọn lửa chiến tranh đã lan ra khắp toàn bộ Trại nhà họ Dư.

Lực lượng chiến đấu chính thì vây quanh căn cứ trung tâm.

Chiến Hàn Quân chỉ huy Bậc thầy Hổ Sói canh giữ căn cứ trung tâm, chiến tranh không khiến anh căng thẳng chút nào, song khi Chiến Hàn Quân nhận được tin nhản của Thanh Tùng thì toàn thân như rơi vào hố băng.

Thanh Tùng nhắn tin là: “Em gái Mười Ba là con gái của Monster. Mẹ từng là tù nhân với em gái Mười Ba”

Tuy Thanh Tùng không nói ra những nguy.

hiếm tiềm tàng kia nhưng Chiến Hàn Quân thông.

minh, nhìn xa trông rộng đã đoán được tất thảy.

Anh giao Bậc thầy Hổ Sói cho ông cụ, bối rối nói: “Ông ngoại, nơi này cháu giao cho ông, cháu đi thông đạo một chút”

Ông cụ Niên đã lâu không đánh trận, nhưng bảo đao vẫn chưa già, lúc trở lại chốn gió tanh mưa máu thì lập tức có cảm giác rất quen thuộc.

“Đi thôi. Ông thấy mấy đặc công này đã thế suy sức yếu, tuy quân viện trợ của Điện Quân Tình không đến nhưng bọn họ cũng sắp hết đạn cạn gạo rồi”

Chiến Hàn Quân nói: “Ông yên tâm, quân viện trợ không tới được đâu ạ”

dù Thanh Tùng không nói trực tiếp cho.

anh biết tình hình bên phía Điện Quần Tình, nhưng Thanh Tùng đã có thể phát hiện quan hệ của Monster và mười ba thì chứng tỏ Thanh Tùng đã khống chế được Monster.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play