“Minh Vũ, chuyện này không thể xem nhẹ được. Tôi bảo anh nhanh chóng bắt Hàn Quân về đây, tôi có chuyện muốn đối chấp với anh ấy.”

“Vâng”

“Còn nữa..” Ánh mắt Nghiêm Linh Trang lóe lên một tia sắc lẹm: “Cái người tên Thu Liên đó, đúng là bên ngoài tỏ ra là ngốc nghếch ngọt ngào đáng yêu, thực chất lại tâm cơ thâm hiểm. Tôi phải thử điều tra cô ta mới được. Anh tìm cho tôi cơ hội tiếp cận cô ta”

Minh Vũ đáp: “Vâng.”

Ngày hôm sau.

Thu Liên đem hộp cơm tới phòng bệnh, nhìn thấy Chiến Hàn Quân đang ngồi trước mặt Hổ Tử, dịu dàng xoa xoa đầu đứa trẻ.

Thu Liên không nhịn được mà bật cười.

“Chồng à, anh ăn cơm hay là đi làm luôn?

Em thấy vị nữ tổng giám đốc đó nói chuyện có chút khó nghe, nhưng làm việc rất giỏi, là một người tốt. Cô ấy giúp chúng ta nhiều như vậy, anh nghỉ việc tự do như vậy e là không tốt lắm”

Thu Liên càng lo lắng Chiến Hàn Quân vì chăm sóc con mà mất đi công việc, sợ Chiến Hàn Quân bị sa thải. Như vậy những ngày tháng sung sướng của cô ta sẽ kết thúc.

Chiến Hàn Quân gật đầu: “Ừ”

Anh và vội mấy miếng cơm rồi lập tức ra khỏi bệnh viện, đi tới văn phòng công ty Á Châu.

Tại bộ phận an ninh mạng.

Hôm nay toàn bộ nhân viên đều chuẩn bị một chiếc áo khoác.

Lúc Chiến Hàn Quân đi tới văn phòng, bọn họ liền cảm nhận được sức lạnh khủng khiếp của cái máy lạnh này, lặng lẽ mặc chiếc áo khoác vắt sẵn ở lưng ghế lên người.

Chiến Hàn Vương cảm thấy khó hiểu, nghỉ hoặc nhìn sang Minh Vũ.

Anh lại phát hiện ra, áo khoác mà Minh Vũ chuẩn bị còn dày hơn cả bọn họ.

Bởi vì Quan Minh Vũ đứng gần anh nhất, nên cần phải mặc ấm hơn cả.

Nhìn thấy ánh mắt kiên định của Chiến Hàn Quân nhìn chăm chäm mình, Quan Minh Vũ lại ngậm ngùi cởi áo khoác ra.

Sau đó anh ấy giải thích: “Dự báo thời tiết nói, hôm nay nhiệt độ sẽ giảm”

Lúc này đồng tử của Chiến Hàn Quân mới từ từ giãn ra.

Tuy nhiên, lời nói dối này nhanh chóng bị vạch trần do Nghiêm Mặc Hàn xông vào Văn phòng an ninh mạng.

Nghiêm Mặc Hàn có chuyện muốn tìm Quan Minh Vũ, khi anh ấy đến văn phòng an ninh mạng, nhìn thấy toàn bộ nhân viên mặc áo khoác ngoài chuyên nghiệp như vậy, liền †ò mò kêu lên.

“Tại sao nhân viên phòng an ninh mạng các anh lại sợ lạnh như vậy? Lẽ do anh thức khuya hại thận sao?”

“Để tôi yêu cầu nhà ăn tăng cho các anh một viên tăng lực, bù đắp cho khỏe”

“Trợ lý Nghiêm!” Một nhân viên nháy mắt với Nghiêm Mặc Hàn, ra hiệu cho anh ta nhìn về phía cửa sổ Nghiêm Mặc Hàn nhìn theo ánh mắt của anh ta, khi nhìn thấy Chiến Hàn Quân thì kinh ngạc tới mức hai mắt anh ấy gần như rơi xuống đất.

Chiến Hàn Quân, cái viên đá ướp lạnh này thực sự đến làm việc trong phòng an ninh mạng sao?

Nghiêm Mặc Hàn lẩm bẩm: “Tôi rất thông cảm với các anh.”

Mặc dù giọng nói rất nhỏ nhưng Chiến Hàn Quân vẫn nghe thấy.

Chiến Hàn Quân nhướng mắt nhìn Nghiêm Mặc Hàn, trong mắt lộ ra vẻ khó hiểu: Anh đâu phải hổ dữ, bọn họ sợ anh làm gì?

Quan Minh Vũ nhanh chóng đứng lên nói “Trợ lý Nghiêm, anh tới phòng an ninh mạng làm gì vậy?”

Nghiêm Mặc Hàn ôm hai cánh tay lạnh run lên: “Tôi tới đây để hỏi anh, tối nay tổng giám đốc có lịch gì đặc biệt không?”

Quan Minh Vũ đã thuộc lòng lịch trình làm việc của Nghiêm Trang Anh: “Sau sáu giờ chiều nay, tổng giám đốc sẽ rảnh.”

Nghiêm Mặc Hàn nói: “Vậy thì… tốt thôi.”

“Anh đã sắp xếp việc gì cho tổng giám đốc sao?” Quan Minh Vũ cảnh giác hỏi.

Nghiêm Mặc Hàn làm việc ở công ty này đã ba năm, anh ta được đặt cho biệt danh: “Người đàn ông không đáng tin cậy.”

Không có gì lạ khi Quan Minh Vũ luôn đề phòng anh ta làm phiền tổng giám đốc.

Nghiêm Mặc Hàn nói: “Không có chuyện gì †o tát, chỉ là muốn mời cô ấy đến tham dự một bữa tiệc của các ngôi sao.”

Chiến Hàn Quân nhíu mày, trong lòng đột nhiên có một cảm giác không vui.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play