Hoắc Nhã Lam nghẹn họng.

Đúng thật là vác đá đập chân mình. "Đúng rồi, mẹ có biết người đàn ông mua khu biệt thự của nhà họ Hoắc có thân phận như thế nào không?" Hoắc Anh Tuấn đột nhiên hỏi. "Không biết rõ ràng lắm, toàn bộ quá trình đối phương hoàn toàn không có ra mặt." Hoắc Nhã Lam nhíu mày nói: "Anh hỏi cái này làm cái gì." "Không có việc gì." Hoắc Anh Tuấn lắc đầu, nhìn Hoắc Nhã Lam đi lên lầu.

Điện thoại di động mà anh để ở trên bàn lại rung lên lần nữa, là cuộc gọi từ một số lạ Anh ấn phím nghe, bên trong truyền đến giọng nói của

Nhạc Hạ Thu: "Hoắc Anh Tuấn, anh cho số điện thoại của em vào trong danh sách đen là có ý gì?" "Vậy cô gọi là có ý muốn trả tiền rồi à?" Hoắc Anh

Tuấn lạnh lùng hỏi. "Không phải, anh Tuấn, anh hiểu lầm em rồi. Em chưa từng nghĩ tới việc muốn hại anh. " Nhạc Hạ Thu còn chưa nói xong, Hoắc Anh Tuấn đã cúp điện thoại.

Cô ta tức đến mức gào to lên giống như một bà điên.

Lúc Tổng Dung Đức đến thì đúng lúc nhìn thấy một màn này, giật nảy mình. Dáng vẻ này của Nhạc Hạ Thu làm cho anh ta cảm thấy vô cùng xa lạ. "Dung Đức, sao anh lại tới đây."

Nhạc Hạ Thu cũng giật nảy mình, không nghĩ tới bảo vệ lại im lặng để anh ta tiến vào như vậy. Cô ta tranh thủ thời gian nặn ra mấy giọt nước mắt, làm ra vẻ đang suy sụp: "Vừa rồi em gọi điện thoại cho anh Tuấn, bị anh ấy làm cho tức điên lên. Anh ấy trở nên rất xa lạ, thật đáng sợ, sau khi chia tay không thể trở thành bạn bè, nhưng ít ra cũng không cần thiết trở thành kẻ thù chứ." "Lão Hoắc đúng là thay đổi rồi." Tống Dung Đức cũng hiểu được nguyên nhân khiến cô ấy mất không chế như vậy, gật đầu: "Anh đi tìm cậu ấy, cậu ấy cũng không để ý tới anh"

Nhạc Hạ Thu cố nén lại cảm giác muốn hộc máu, hỏi: "Vậy anh có đi tìm Tử Uyên không?" "... Tử Uyên không muốn nhúng tay vào việc này." Tống Dung Đức nhìn cô ấy một cái, mập mờ nói: "Ý của Tử Uyên cũng là bảo em trả hai trăm bốn mươi nghìn tỷ cho Hoắc Anh Tuấn. Thật ra sáu mươi nghìn tỷ cũng đã rất nhiều rồi, không ít người không ăn không uống cả đời cũng không kiếm được ba trăm tỷ"

Những lời này, Tử Uyên không có nói, nhưng do anh ta không dám trực tiếp nói nên chỉ có thể mượn danh nghĩa của Tử Uyên để khuyên cô ấy. "Em đã nói rồi mà, bây giờ em thật sự không lấy ra được nhiều tiền như vậy, tất cả đều là quỹ ngân sách công ty. Hay anh cho em mượn trước đi, đến lúc đó em trả lại cho anh." Đầu óc của Nhạc Hạ Thu đột nhiên nghĩ ra cách này, khổ sở nói.

Tổng Dung Đức ngẩn người: "Nếu như anh có, chắc chắn là anh sẽ cho em mượn, nhưng trong tay anh chỉ có hơn ba nghìn tỷ thôi."

Trước đó người nhà họ Tống đã sớm đóng thẻ của anh ta lại vì để ngăn anh ta không tiếp tục qua lại với Nhạc Hạ Thu. Bây giờ anh ta đang sống dựa vào Âu Lam Phương, nhưng sản phẩm của Âu Lam Phương vừa mới đưa ra thị trường, cũng cần rất nhiều tài chính để PR và quảng cáo, anh ta cũng đang không có tiền.

Trong lòng Nhạc Hạ Thu cười khẩy một tiếng, yên lặng lẩm bẩm hai chữ: "Thật nghèo." ТrцуeлАРР.cоm trang *web cập nhật nhanh nhất

Đã nghèo như vậy, còn muốn cô ta giao ra hai trăm bốn mươi nghìn tỷ.

Ngốc à.

Tống Dung Đức khuyên cô ấy: "Hạ Thu, em phải tin tưởng anh. Sau này anh cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền, sau này đừng nói là ba trăm nghìn tỷ, sáu trăm nghìn tỷ anh cũng có thể cho em được." "Được rồi, anh đừng nói nữa."

Nhạc Hạ Thu khóc lóc: "Em đã bị Hoắc Anh Tuấn vứt bỏ một lần, em đã không còn tin tưởng vào tình cảm nữa. Em chỉ muốn nắm chặt những thứ mình có trong tay mà thôi, nhưng em không cam tâm, dựa vào cái gì mà Hoắc Anh Tuấn có thể đối xử với em như vậy."

Đôi mắt của Tống Dung Đức ảm đạm: "Anh cũng rất muốn giúp em, nhưng anh đã hỏi ý kiến của rất nhiều luật sư. Vụ kiện cáo này em không thể thắng được." "Anh đi đi, em muốn ở một mình để tỉnh táo lại. Nhạc Hạ Thu quay lưng đi, hoàn toàn không muốn quan tâm tới anh ta.

Tổng Dung Đức cảm thấy rất khó chịu, anh ta nhìn cô ấy một lúc, rồi sau đó rời đi.

Rất thất vọng.

Anh ta không hiểu là Nhạc Hạ Thu thật sự không cam lòng khi bị Hoắc Anh Tuấn gây tổn thương nên mới giữ lấy tiền không chịu thả, hay là không nỡ nhả khoản tiền kia ra.

Nhưng Nhạc Hạ Thu của hiện tại khiến anh ta cảm thấy rất xa lạ. Người có thể yêu tiền, nhưng... không thể quá tham lam.

Mà trong thời gian gần đây, vì tìm kiếm luật sư cho cô ấy, anh ta chạy ngược chạy xuôi, cũng rất mệt mỏi. Thậm chỉ không đến công ty, nhưng dường như cô ấy hoàn toàn không thèm hiểu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play