Vẻ mặt của anh tái mét, lẽ nào ký ức của anh đã bị ai đó cố ý điều chỉnh?
Anh lạnh lùng cười: “Chuyện này không thể nào xảy ra được, giáo sư Long à, tôi cũng đâu phải người máy.”
Mặt của giáo sư Long nghiêm nghị: “Không phải, theo như tôi được biết thì thuật thôi miên cổ đại của nước Nga cũng là một dạng như vậy, loại ký ức này có thể làm xáo trộn cảm xúc và ký ức của mọi người, và còn khiến người đó không thể nào phát hiện ra được.”
Trong đầu của Hoắc Anh Tuấn xuất hiện hai tiếng sét ầm ầm”. Thuật thôi miên?
Trí nhớ và cảm xúc của anh đều bị xáo trộn: “Ý của ông là, thật ra trước đây tôi từng rất yêu vợ cũ của mình, nhưng sau đó lại bị ai đó bóp méo sự thật và nói là tôi đã yêu một người phụ nữ khác đúng không?”
“Đây cũng chỉ là suy đoán của tôi thôi, cũng không chắc lắm” giáo sư Long nói: “Nhưng thật sự là các triệu chứng mà cậu nói ra đều rất giống với thuật thôi miên cổ đại của nước Nga, và người điều khiển việc này phải là người mà cậu rất tin tưởng, nếu không thì đối phương sẽ không thể thành công, đồng thời người này cũng phải rất giỏi trong việc trị liệu tâm lý
Một người rất đáng tin tưởng...
Hoắc Anh Tuấn nghĩ ngay đến Nhạc Hạ Thu, cô ta từng là người mà anh tin tưởng nhất, thậm chí là cô ta có nói ra chuyện gì đi chăng nữa thì anh cũng đều tin tưởng tuyệt đối.
Hơn nữa, kỹ năng trị liệu tâm lý của Nhạc Hạ Thu cũng thuộc hàng đầu trên thế giới.
Nhưng Hoắc Anh Tuấn lại cảm thấy hơi rùng mình khi nghĩ đến chuyện người này đã can thiệp vào trí nhớ của mình.
Thậm chí, anh vẫn còn chưa tin được.
Lúc còn trẻ, cô ta luôn hỗ trợ anh lúc ở trong bệnh viện tâm thần, một cô gái trong sáng từng động viên anh rất nhiều, bây giờ lại trở nên vô lương tâm như vậy sao?
“Giáo sư Long, ông có biết sử dụng loại thuật thôi miên này không?” Hoắc Anh Tuấn ngỡ ngàng hỏi.
“Tôi không biết” Giáo sư Long lắc đầu: “Thuật thôi miên cổ đại này quá độc ác và đã bị cộng đồng quốc tế cẩm từ lâu rồi, cậu thử nghĩ xem, nếu như mọi người đều biết sử dụng nó, thì chẳng phải cả thế giới này sẽ bị xáo trộn hay sao, bên cạnh đó, tỷ lệ thành công của thuật thôi miên này là rất thấp, mười người bị thôi miên thì nhiều nhất chỉ có một người có thể thành công thôi, và chín người còn lại sẽ trở thành những kẻ ngu ngốc vì thất bại”.
“Biến thành... kẻ ngu ngốc?” Hoắc Anh Tuấn lại sửng sốt thêm một lần nữa: “Nói cách khác, nếu như tôi thật sự bị người khác dùng thuật thôi miên, và nếu như không thành công, thì tôi sẽ trở nên ngu ngốc đúng không?
“Đúng vậy, đó là lý do tại sao thuật thôi miên cổ đại này đã bị thất truyền từ lâu, vào khoảng năm mươi hay sáu mươi năm trước, thì cũng có ai đó đã cố gắng thôi miên một người giàu có, người giàu đó cuối cùng. cũng trở nên ngu ngốc, nhưng gia đình của người giàu có kia đã điều tra ra được là nhà tâm lý học nên đã bắn chết anh ta”
Giáo sư Long suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ngoài ra, ngay cả khi cậu phát hiện ra mình bị thôi miên, thì cậu cũng không nên cố gắng tìm cách chữa trị hay cố gắng lấy lại trí nhớ ban đầu của mình, bởi vì cấu trúc của não rất phức tạp, cơ hội hồi phục của cậu chỉ có 0.01 thôi, một khi cậu thất bại, thì cậu không những không thể trở lại như bình thường, mà cậu còn trở thành một kẻ ngốc nữa.”
Hoắc Anh Tuấn lại sững sờ một lúc lâu. Đáng lẽ ra anh cũng chỉ muốn lấy lại trí nhớ của mình thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT