Tiểu cô nương ngữ khí thực mềm.
Bất quá, cô cũng không chờ được đáp án.
Ngược lại là sự trầm mặc, không biết có phải là ảo giác hay không, cô mơ hồ nghe được tiếng hít thở.
"Xin chào?" Cô rất nhẫn nại, lại lặp lại một lần nữa.
Ngay sau đó.
Điện thoại vội vàng bị cắt đứt.
Trà Trà, "............"
Này sợ là tên ngốc tử đi?
Thấy Trà Trà ngốc lăng, An Uy hỏi một câu, "Làm sao vậy?"
Trà Trà lắc đầu, "Không có gì, cũng không biết là ai gọi tới, một câu cũng không nói, không thể hiểu được liền cúp máy....."
An Uy, "Có thể hay không là bằng hữu của cậu gọi tới? Bởi vì, chúng ta hôm nay đều trốn học, có khả năng có người quan tâm đến cậu?"
Tiểu cô nương liếc hắn ta một cái.
Đôi mắt thủy nhuận tràn đầy ghét bỏ.
"Lại sao có thể? Điện thoại lại không phải của tôi, đây là điện thoại của Giang Ly Hoán, cho dù là quan tâm cũng là nên quan tâm hắn......" Cùng tôi có quan hệ gì?
Hả?
Từ từ?
Điện thoại của Giang Ly Hoán.
Nga, vậy hẳn là tìm Giang Ly Hoán?
Sau đó nghe được giọng nói của cô, nhận thấy được có chút không đúng, lại đem điện thoại cắt đứt?
Vẫn là nên chờ Giang Ly Hoán trở về, lại hỏi hắn vậy.
An Uy ngồi ở chỗ đó, sửng sốt trong chốc lát, điện thoại của Giang Ly Hoán?
Hắn ta nếu nhớ không lầm, bắt đầu từ mấy ngày trước, điện thoại trong tay tiểu cô nương chính là cái điện thoại này đi?
An Uy nhẫn nhịn, nhưng lại không nhịn xuống được, dứt khoát lưu loát dò hỏi.
"Cậu......Cậu và Giang Ly Hoán đi đến bước nào rồi?" Hắn ta hỏi.
Tiểu cô nương có chút mờ mịt, "Cái gì mà đi đến bước nào rồi?"
An Uy bất đắc dĩ, cúi đầu trong nháy mắt, bỗng nhiên nhìn thấy ảnh trên màn hình khóa.
Hắn ta tức khắc mộng bức.
"......" Đó là, đó là ảnh chụp Trà ca đang nằm ngủ trên giường, đương nhiên, đây không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất ở chỗ bên cạnh còn có một bàn tay!!!
Cái tay kia, rõ ràng là của con trai!
Điện thoại lại là của Giang Ly Hoán.
Nghĩ lại trước đó Trà ca và Giang Ly Hoán luôn lấy nhầm sách.
Cùng nhau đi học trễ cùng nhau về nhà.
Giống như có cái chân tướng nổ tung nồi sắp được mở ra.
"Cậu......Cậu và hắn ở cùng một chỗ?" An Uy giọng nói có run rẩy.
Này mẹ nó là cái chân tường kinh thiên động địa gì đây???
Nghe vậy, Trà Trà gật gật đầu, "Đúng vậy, vẫn luôn ở cùng nhau a, cậu mới biết được sao?"
Tiểu cô nương nghi hoặc nhìn hắn ta.
An Uy sau một lúc lâu bài trừ lại nói một câu, "Cậu chưa nói qua các người ở cùng nhau......"
Trà Trà hơi suy tư một chút.
"Tôi chưa nói qua sao? Nga, vậy cậu cũng không có hỏi qua tôi a!"
Cho nên, không liên quan tới chuyện của ta.
An Uy trầm mặc, "............"
Cái này là tin tức lớn, nếu là để những người trong trường học đó biết được, chỉ sợ là một đám sẽ phát điên.
Giang Ly Hoán lạnh lùng đã sớm cùng tiểu cô nương hung ba ba ở chung!!!
Hắn ta nghĩ đến hiện tại trên diễn đàn còn có một đống người ở suy đoán quan hệ của hai người, hắn ta liền cảm thấy đau lòng.
Sợ là những người đó nếu còn đoán tiếp, cũng đoán không được sự thật này!
Aizzzz, chân tướng quá hot.
Cũng quá chấn động......
Ngay sau đó.
Điện thoại lại vang lên.
Trà Trà nhìn một cái, phát hiện vẫn là số vừa rồi gọi tới.
Cô muốn lập tức kéo đen, lại bận tâm điện thoại này không phải của cô, đành phải ấn xuống tiếp nhận.
Không chờ Trà Trà mở miệng, đầu dây bên kia đã trước một bước lên tiếng.
"Xin hỏi, đây là số điện thoại của Giang Ly Hoán sao?"
Trà Trà ngốc lăng, là giọng nói của con gái.
"......Ừm, là của Giang Ly Hoán, có việc gì sao?" Cảm thấy toát ra tới một cổ địch ý.
Cảm thấy không vui.
Giọng nói mềm mại cũng dần lạnh xuống.
"Vậy điện thoại của cậu ấy như thế nào lại ở chỗ cô? Cậu ấy đâu? Đi đâu rồi?"
Trà Trà, "Cô không nói cô là ai, tôi vì cái gì phải nói cho cô biết tin tức của anh ấy chứ? Vạn nhất cô là kẻ lừa đảo, thì phải làm sao bây giờ?"
"............"
Trà Trà rõ ràng cảm giác được đối phương trầm mặc một chút, hơn nữa cũng rất tức giận.