Tô Hoán xoa đầu nhỏ của cô, tâm trạng cực kỳ tốt, nói thêm.

"Được được được, về sau anh chính là kẹo của Trà Trà, anh so với kẹo ngọt hơn! thời điểm không có kẹo, Trà Trà nhìn anh nhiều một chút!"

Nhìn nhiều, là có thể từ bỏ kẹo.

Sau đó cô cũng chỉ lưu lại hắn! Không cần kẹo nữa.

Ừ, hoàn mỹ!

Cái tình địch kẹo này, sớm hay muộn cũng có một ngày, hắn sẽ đem nó hoàn toàn bóp chết!

Trà Trà nghe hắn nói, ngay lập tức thay đổi tư thế, bắt đầu nhìn chằm chằm hắn.

Ngô......Thật sự rất ngọt.

Đặc biệt ngọt, cô rất thích!

Trước kia tại sao lại không phát hiện Tô Hoán ngọt?

Cô lặng lẽ lắc đầu thở dài, cảm thán chính mình thế nhưng bỏ lỡ lâu như vậy?

Còn tốt hiện tại đã phát hiện, bằng không về sau kẹo của cô......Nga không đúng, người của cô, vạn nhất chạy, vậy cô liền gặp phiền phức lớn!

Nếu là hắn vẫn luôn vẫn luôn ở bên cạnh cô, nói không chừng, cô cũng không cần ăn kẹo nữa.

Nhìn hắn là được!

Ngẫm lại liền cảm thấy rất hoàn mỹ.

Nghĩ đến đây, cô nghiên đầu chìm vào giấc ngủ.

Tô Hoán, "......" Được rồi, tiểu ngốc tử không có lương tâm.

Nhìn hắn, nhìn một chút cư nhiên ngủ mất rồi?

Rất nhanh, khi về đến căn hộ, Tô Hoán để tài xế tìm một chỗ dừng lại.

Sau đó để tài xế rời đi.

Hắn ôm cô, lẳng lặng nhìn gương mặt nhỏ của cô.

Ngủ say như vậy, hắn luyến tiếc làm cô tỉnh.

Cho dù động tác có nhẹ nhàng đến đâu, sợ là lúc ôm cô bước xuống xe, cô cũng sẽ cảm giác được.

Chi bằng, chờ cô ấy ngủ đến khi tự mình tỉnh dậy, vừa mở mắt, lại sẽ nhìn thấy hắn!

Ai, cô hiện tại không chỉ là tiểu cô nương, tiểu khả ái, tiểu ngốc tử......Còn là cô vợ nhỏ đã cùng hắn lãnh chứng!

Lúc này đây, Trà Trà ngủ thật lâu thật lâu.

Còn mơ một giấc ngọt ngào.

Trong mộng cô bị những tảng lớn vây quanh, quanh thân đều tràn ngập hương vị ngọt ngào.

Chỉ cần vẫy vẫy tay một cái là kẹo sẽ được giao tới tận cửa.

Cái loại cảm giác này, phảng phất chính mình có được cả thế giới.

Thời điểm Trà Trà mở mắt ra, ánh mắt đột nhiên sáng ngời.

Cô được Tô Hoán ôm.

Tô Hoán là kẹo của cô......Ngô, một tính toán như vậy, có phải hay không tương đương với việc cô sẽ bị Tô Hoán vây quanh sao?

Khắp nơi đều là ngọt ngào.

Uh? Tô Hoán là cả thế giới của cô?

Giống như có chỗ nào đó không đúng lắm? Nhưng là, lại giống như không có cái gì không đúng?

Trà Trà, "......" Quên đi, nghĩ không ra, không cần nghĩ nữa.

Tô Hoán về sau tạm thời là cả thế giới của cô đi!!!

Ân, cứ như vậy.

Tô Hoán đang cầm điện thoại gọi cơm, còn không biết vị trí của mình ở trong lòng Trà Trà đột nhiên bay.

"Cô vợ nhỏ ngoan, anh chọn những món em thích, đợi chút nữa liền đưa đến đây, anh ôm em lên lầu trước có được không?"

Tô Hoán một bên nói, một bên trộm nhìn biểu tình của Trà Trà.

Thấy Trà Trà không có phản ứng gì quá lớn, chỉ là hướng về phía hắn gật gật đầu, Tô Hoán trong lòng nở hoa.

Giải khóa xưng hô mới!

Cô vợ nhỏ!

Đối với Trà Trà mà nói, "......" Ừm......Giải khóa kỹ năng mới.

Cái kỹ năng này gọi là_____Không cần tự mình đi đường cũng có thể về đến nhà!

Cô ngoan ngoãn tùy ý để Tô Hoán ôm cô lên lầu.

Đôi tay ôm lấy hắn cổ, hai mắt tràn đầy ý cười nhìn hắn.

Tô Hoán đem cô ôm tới sô pha, lúc này mới luyến tiếc buông cô ra.

Sau khi buông ra, còn thuận tay xoa nhẹ đầu nhỏ của cô.

Tóc mềm mại, xúc cảm siêu tốt.

Trà Trà duỗi tay kéo hắn, đem người túm đến bên cạnh mình ngồi xuống, nghiêm túc duỗi tay xoa nhẹ tóc của hắn.

Tô Hoán, "???"

Trà Trà, "Như vậy mới đúng!" Ngươi xoa ta, ta xoa ngươi, không thể thua kém!

Trong nháy mắt liền minh bạch ý tứ của cô, "!!!"

Cô vợ nhỏ nói rất đúng!

Cô vợ nhỏ làm cái gì cũng đúng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play