**********

Chương 443: Dưỡng bệnh vẫn có lương

Anh nợ em một câu yêu thương!

Bạch Cầm Sương đau lòng cho Lâm Kim Thư, cũng cảm thấy tiếc cho Cảnh Hạo Đông, nhưng cũng không biết làm thế nào, ai cũng không phải là người trong cuộc, không thể hoàn toàn hiểu hết cảm xúc của họ.

Lâm Thanh Tuấn nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt một ngày, chuyển nguy thành an, đến ngày hôm sau mới được chuyển vào phòng bệnh phổ thông.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Khi Bạch Cẩm Sương đến xem, Lâm Kim Thư đang chăm sóc cho anh ta. Cảm giác hai bọn họ ở chung một chỗ có chút giống như lần đầu tiên gặp nhau ở trường đại học.

Tối hôm đó, sau khi Cảnh Hạo Đông rời khỏi bệnh viện cũng chưa từng xuất hiện nữa, nhưng về cơ bản, Mặc Tu Nhân sẽ nói với Cảnh Hạo Đông về tình hình ở bệnh viện.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Thực ra, trong lòng Mặc Tu Nhân cũng lo lắng cho Cảnh Hạo Đông, chỉ cần Lâm Thanh Tuấn chưa chết thì trước mắt Lâm Kim Thư và Cảnh Hạo Đông vẫn còn một chút khả năng.

Bây giờ chỉ có thể hy vọng rằng Lâm Thanh Tuấn có thể bình phục càng sớm càng tốt.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Về phía công ty, Mặc Tu Nhân đã nhờ người tạm thời thay thế giám đốc bộ phận thiết kế, nhưng anh đã đồng ý sau khi Lâm Thanh Tuấn bình phục sẽ vẫn quay lại công ty với tư cách giám đốc thiết kế, Mặc Tu Nhân cho anh ta yên tâm dưỡng bệnh mà vẫn có lương.

Đây cũng có thể coi là những gì anh có thể làm cho Cảnh Hạo Đông, cố gắng đền bù cho Lâm Thanh Tuấn, để Lâm Kim Thư không cần phải áy náy như vậy nữa, cho Cảnh Hạo Đông một cơ hội để giải thích và chuộc lỗi.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Hôm nay sau khi tan làm, Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân tan làm đến bệnh viện thăm Lâm Thanh Tuấn trước, sau đó mới trở về ngôi nhà cũ nhà họ Tân.

Khi bọn họ về đến nhà, Tần Vô Đoàn đang ngồi ở phòng khách xem điện thoại.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Nghe thấy tiếng mở cửa, anh ấy vô thức ngẩng lên đầu nhìn.

Lần này, nhìn thấy Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân, vẻ mặt của anh ấy bình tĩnh hơn bao giờ hết, anh ấy nói: "Hai người về rồi

Anh nợ em một câu yêu thương!

!"

Trong đáy mắt Mặc Tu Nhân thoáng qua một tia vô cùng kinh ngạc: "Ừm, mẹ gọi chúng tôi về ăn tối!" Tân Vô Đoạn gật đầu: "Đúng rồi, Tu Nhân, anh muốn nói chuyện với em!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); 2063812_1_25,602063812_2_25,60

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play