Nghe Triệu An nói Mộng Yên sửng sốt nàng không ngờ Triệu An lại nói như vậy đáng lẽ hắn phải cùng muội muội tránh xa nàng mới đúng, nàng đã đánh Ngô Kì con trai thành chủ sẽ bị thành chủ bắt còn hắn lại lo lắng kêu nàng chạy đi, hắn không sợ bị tội chung với nàng sao nhìn vết thương trên người Triệu An "Chỉ là ngoại thương một, hai ngày là khỏi", nàng tùy tiện lấy một viên đan dược nhét vào tay Triệu An nói:

- Ngươi tự lo cho mình trước đi!

Thật ra thì nàng không tính cho hắn đan dược đâu tại vì thấy hắn cũng là người trượng nghĩa đáng kết giao nên nàng mới cho hắn đan dược. Nhìn bóng lưng Mộng Yên đi xa Triệu Ngọc Trinh vẫn còn ngơ ngẩn "Nàng từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân tuấn mĩ như vậy", nhìn Mộng Yên đi xa Triệu Ngọc Trinh tiếc nuối nàng còn chưa kịp hỏi vị công tử tuấn mĩ đó tên gì, nàng thật sự rất muốn đuổi theo hỏi tên vị công tử áo xanh đó nhưng ca ca nàng đang bị thương nàng phải đưa ca ca đi chưa thương trước, nàng chạy lại dìu ca ca nhưng kì lạ ca ca lại không đi mà chỉ nhìn trằm trằm vào viên đan dược vị công tử hồi nãy đưa nàng kì quái hỏi?

- Ca viên đan dược này có vấn đề sao!

- Đây là trung phẩm chữa thương đan, giá của nó ít nhất cũng là sáu trăm triệu kim nguyên huynh phải mang viên đan dược trả lại cho vị huynh đệ áo xanh đó!

Nói rồi Triệu An bỏ tay của Triệu Ngọc Trinh chạy theo hướng Mộng Yên biến mất do bị thương Triệu An chạy có chút loạng choạng sắp té, thấy ca ca mình như vậy Triệu Ngọc Trinh vội chạy lại đỡ ca ca khuyên nhủ nói:

- Ca bây giờ huynh đang bị thương có trả thì mai trả cũng được mà, bây giờ trời cũng sắp tối vị công tử đó cũng không thể đi được không ai dám đi qua Lạc Nhật xâm lâm vào tối cả!

Nghe ca ca nói trị giá kim nguyên của viên đan dược nàng cũng rất kinh ngạc, lúc đầu thấy vị công tử áo xanh đưa ca ca đan dược nàng cứ tưởng là viên hạ phẩm đan dược bình thường không ngờ lại là trung phẩm đan dược quý như vậy, đùng nói là ca ca đến nàng cũng không dám nhận. Nghe muội muội nói Triệu An mới dừng lại ý nghĩ tìm Mộng Yên trả đan dược, "Đúng rồi sao hắn lại quên mất đi qua thành Nhật Lạc là đến Lạc Nhật sâm lâm nguy hiểm nhất là vào ban đêm chứ, các tu luyện giả không ai dám đi qua Lạc Nhật sâm lâm vào buổi tối cả", thấy ca ca thôi không khăng khăng đòi trả lại viên đan dược nữa Triệu Ngọc Trinh liền đỡ ca ca về lại Triệu gia.

Mộng Yên đứng ngoài thành chờ xa phu, Hương nhi cuối cùng nàng cũng thấy kiệu xe xuất hiện, thấy Mộng Yên xa phu cho hắc Long mã dừng lại, xe dừng lại biết đã đến nơi Hương nhi từ trong xe đi ra ngoài, thấy Mộng Yên Hương nhi chạy đến bên cạnh Mộng Yên nói:

- Công chúa.. a công tử không ngờ yêu thú của người lại chạy nhanh vậy đến Hắc Long Mã còn đuổi không kịp!

- Dĩ nhiên rồi yêu thú của ta dĩ nhiên lợi hại, ta chờ ngươi cũng lâu lắm đó!

- Hì hì, vậy bây giờ chúng ta đi tiếp hay là vào thành nghỉ lại ngày mai mới lên đường!

- Không thể đi qua thành Nhật Lạc vào ban đêm được bởi vì muốn đi qua thành Nhật Lạc phải đi qua Lạc Nhật sâm lâm, sâm lâm là địa bàn của Huyết sói, Huyết sói hoạt động vào ban đêm cho nên không thể đi tiếp được phải đợi đến sáng mai mới có thể đi tiếp!

Xa phu nói, nghe xa phu nói vậy Mộng Yên và Hương nhi nhìn nhau không ngờ lại nguy hiểm như vậy,

- Ngươi tên gì!

Mộng Yên hỏi?

- Tiểu nhân tên Mộc Vân Sơn, không biết quý danh hai vị đây là?

- Ta tên là Lâm Ngự, còn đây là đồng đội cua ta tên là Lâm Hiên!

Vừa nói Mộng Yên vừa nhìn Hương nhi nháy mắt, nghe công chúa nói nàng là đồng đội Hương nhi trong lòng cảm động đôi mắt ngấn lệ nhìn Mộng Yên, thấy Hương nhi nhìn mình như vậy Mộng Yên cảm thấy buồn cười nha đầu này ngốc thật.

"Lâm Ngự, Lâm Hiên sao hắn chưa bao giờ nghe hai cái tên này vậy, chẳng lẽ là tên giả, ừm rất có khả năng."

Mộc Vân Sơn vừa nghe Mộng Yên giới thiệu liền có chút khó hiểu hai vị này thân phận không tầm thường đáng lý ra hắn phải có chút ấn tượng mới đúng, có lẽ là tên giả nên hắn mới không có ấn tượng, hắn càng suy nghĩ càng cảm thấy suy đoán của mình đúng, vẻ mặt hắn vẫn cung kính.

- Vân Sơn ngươi trông Hắc Long Mã ta và Hiên sẽ vào thành tìm quán trọ nghỉ lại, ta chút việc riêng cần phải giải quyết có gì ngươi đi trước ta và Hiên sẽ đuổi theo sau!

- Dạ tiểu nhân sẽ trông Hắc Long Mã cẩn thận, hai vị yên tâm!

Nghe Lâm Ngự (Mộng Yên) giao phó Mộc Vân Sơn vỗ ngực cam đoan tuy hắn không biết Lâm Ngự (Mộng Yên) có việc gì cần làm, hắn cũng không hỏi hắn chỉ chờ Lâm Ngự (Mộng Yên) giao phó là được rồi. Thấy Mộc Vân Sơn cam đoan Mộng Yên hài lòng nhìn Hương nhi nói:

- Đi chúng ta vào thành!

Nói rồi Mộng Yên đi trước thấy Mộng Yên đi Hương nhi vội đuổi theo sau,

- Một người hai kim nguyên hai người bốn bốn kim nguyên, nộp phí mới được vào thành!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play