楊玉:tôi hụt hẫng thật sự. Hôm qua rảnh rổi ngồi đọc lại 3 chương gần đây mới niệm ra nó nhạt kinh khủng. Dạo này không hiểu cái quỷ gì lại gặp toàn chuyện không đâu. Để tôi lấy lại tinh thần một chút để nghĩ thêm sủng cho các cô. Tạm thời gậm chương này cái đi nha.
____________________

Công ty gần đây nhận một hợp đồng lớn, cả Vương Sác và Tống Minh đều bận tối mặt tối mũi, thời gian dành cho nhau cũng không có cả ăn uống cũng đều ăn ở ngoài.

Tống Minh đang cùng trưởng phòng bàn bạc về kế hoạch mới,  kế hoạch " Hàng không dân dụng ". Chính là nhận quảng cáo cho hãng hàng không dân dụng nỗi tiếng nhất nước, nếu dự án là này thành công lợi nhuận của công ty sẽ tăng cao. Theo kế hoạch, chỉ cần lợi nhuận của công ty tăng 20% số với năm trước, Vương Sác sẽ nhậm chức Chủ tịch An Vương.

Nhưng trong ngành này, muốn lợi nhuận tăng 15% đã rất khó nói gì đến 20. Dù An Vương là công ty có tiếng tâm trên thương trường nhưng muốn đạt hiệu quả không hề đơn giản.

Vương Sác ngồi trong phòng làm việc, chóng tay xuống bàn day day thái dương vẻ mặt mệt mỏi.

Cốc Cốc...

Tiếng gõ cửa phá nát không gian yên lặng trong phòng, người ngoài cửa chỉ gõ một lần rồi đứng đợi,  chứng tỏ người đó không muốn làm phiền anh.

Vương Sác đứng dậy mở cửa, anh thừa biết đối phương là ai nên mới đích thân ra mở cửa.

Tống Minh lẳng lặng bước vào phòng, ôm anh.

"Mệt lắm sao? "

Giọng cậu nhẹ nhàng mang theo chút lỡ lắng, quan tâm. Vương Sác ôm đáp trả cậu, khẽ lắc đầu. Anh thật sự không hề mệt mỏi, chỉ lo cậu chịu không nỗi ngã bệnh thôi.

"Anh không sao đâu. Em mệt không? Mệt thì ở đây nghĩ ngơi một chút.. "

Vừa dứt câu anh đã kéo cậu đến sofa ngồi xuống, nhẹ nhàng vuốt tóc cậu.

"Nếu em mệt anh sẽ cho em nghĩ phép. "

"Không cần đâu, em và mọi người trong công ty đều muốn gọi anh là Chủ tịch Vương. "

Vương Sác ôn nhu hôn lên trán Tống Minh, ôm chặt cậu vào lòng. Tống Minh chủ động hôn lên môi anh, hôn đến khi cả hai đều không thể điều chỉnh nhịp thở mới dừng lại. Cậu nhìn anh cười rất tươi.

" Em cười cái gì chứ? Anh thật sự không cần chức vụ đó đâu. Thứ anh cần là Bánh ngọt nhỏ của anh khỏe mạnh với vẻ là được rồi. À còn nữa, em có định về thăm bố mẹ không? "

"Không biết, em lại không muốn về đâu. "

Vương Sác mân mê mấy sợi tóc của Tống Minh, tham lam hít mùi hương trên người cậu nhẹ nhàng lên tiếng.

"Khi nào muốn về thì nói với anh, anh đưa em đi. "

"Ừm"

Gia đình không phải lúc nào cũng tốt đẹp. Tùy cách nhìn cũng như cách cảm nhận của từng người mà phán xét. Gia đình cũng có rất nhiều mặt, nói tốt nói xấu phải xem người nói nhìn theo phương diện nào.

Tống Minh trở về nhà một mình, thu dọn ít đồ rồi mang đến công ty cho Vương Sác. Cả tháng nay dường như chỉ mỗi Tống Minh về nhà, Vương Sác dựng luôn cả căn nhà nhỏ ở phòng làm việc từ ăn uống tắm rửa đều ở công ty.

Vương Sác bước ra khỏi phòng họp, anh tiến về phía thang mấy hướng bộ phận ý tưởng mà đi.

Tuần này chính là tuần cuối của dự án Hàng không. Chỉ cần tiến hành quay thêm một quảng cáo, làm thêm một quyển sách tóm gọn nội dung hãng hàng không, đề cao nghành hàng không dân dụng và sự an toàn, tận tình của nghề bay nữa sẽ hoàn thành sự án lớn này.

Vương Sác đi đến tìm Tống Minh, thấy tiểu bảo bối nhà mình đang trao đổi gì đó với một nhân viên nữ. Cảm giác ghen tức len lõi đâu đây, mùi giấm chua nồng nặc khắp căn phòng.

Anh tiến lại gần hậm hực kéo tay cậu. Tống Minh đang hăng say trao đổi bị lôi đi cũng chẳng hiểu mô tê gì.

"Anh...?! "

"Gì? "

Vương Sác lạnh nhạt trả lời, tay cứ nắm chặt tay cậu một mực kéo đi. Tống Minh chịu không nỗi cảm giác đau rát tù cổ tay truyền đến mà bất giác kêu lên.

Nghe được âm thanh yếu ớt kia anh mới cơ hồ nhận ra vấn đề, nới lỏng tay xoay người nhìn cậu.

"Không cho phép em như vậy! "

"Hả? "

Tống Minh thật sự không hiểu gì cả, tên này rốt cuộc uống nhằm thuốc gì lại đến đây cho cậu ăn giấm chua?

Vương Sác kéo cậu vào lòng ôm chặt trước mắt bao nhiêu con người của bộ phận ý tưởng. Miệng nhỏ ghé sát tay cậu thì thầm.

"Không cho phép em thân thiết với nhân viên nữ như vậy. Hay anh lại để lại vài dấu nhỏ trên người em để họ biết em là của anh rồi. "

Tống Minh bây giờ mới cơ hồ hiểu ra vấn đề mà bật cười thành tiếng. Vòng tay qua cổ anh hôn nhẹ lên môi người kia nói nhỏ.

"Anh ghen gì chứ? Em ở công ty để làm việc nha~ hoàn toàn nghiêm tích bàn bạc công việc, anh như thế nào lại ghen tuông vô cớ chứ? "

"Anh quyết định tối nay phải về nhà.. Ăn em! "

Hai chữ cuối vừa thoát ra khỏi miệng anh đã bị bảo bối nhà mình đẩy cho một cái va vào cạnh bàn rồi quay lưng bỏ đi. Nhưng chưa kịp bước 1 bước đã nhận thấy ánh mắt như dao như kéo của bọn người đằng trước đằng sau bên phải bên trái nhìn mình, Tống Minh thật sự câm nín, đứng chông chân tại chổ không thể nhút nhít.

Mãi một lúc sau cậu mới định thần được hành động hai người đã làm, mặt bất giác đỏ bừng quay lưng kéo Vương Sác ra ngoài.

Lại nói đến mấy bà chị ông anh bộ phận ý tưởng. Các chị nuôi tư tưởng làm Vương Phu nhân trong phút chóc đã bị đập nát tanh bành. Chưa nói đến chị nhân viên nhiệt tình trao đổi với Tống Minh lúc nảy, chị ta bị một màn tình cảm nam nam thấm thiết dọa đến ngất xỉu.

Sáng hôm sau, tin tức Phó Chủ tịch Vương của tập đoàn An Vương có mối quan hệ đồng giới  lan truyền khắp diễn đàn của công ty. Và dám mạnh dạn đoán rằng ngay sau đó không lâu, tin này sẽ lên trang đầu của mọi bài báo.

楊玉:  hình như lúc trước tôi có giới thiệu rồi thì phải. Vâng tôi là Yang đây, và tôi cần lắm một vựa muối. Thiên a~ truyện thật sự nhạt nhẽo lắm rồi. Các nàng góp ý cho tôi đi chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play