Lại ngoi lên nói linh tinh dù chưa edit chương nào thêm...
Cảm ơn các cậu trong năm nay nhé.
Tớ đọc truyện chắc cũng từ hồi lớp 7, giờ sắp lớp 16, 17 đến nơi rồi mới dấn thân vào con đường này. Chắc có nhiều chỗ chưa hay, còn nhiều đoạn còn vụng, nhưng đây là bộ truyện đầu tiên tớ edit, nên chắc là bộ tớ tâm huyết nhiều nhất, vì là lần đầu tiên mà.
Có lúc cũng chán, có lúc cũng nản, có lúc muốn bỏ, nhưng hóa ra nếu đã mang trách nhiệm trên vai thì không dễ dàng buông xuôi.
Năm 2020 cũng không phải là một năm vẻ vang hào hùng gì, có lẽ có nhiều người muốn quên, muốn gạch bỏ, nhưng tớ nghĩ đến một đứa chẳng cố gắng gì năm nay cũng hiểu thêm vài điều về cuộc sống, ít nhiều cũng đáng để chúng ta trân trọng.
Sang năm mới mong các cậu luôn vui vẻ, từ tận sâu bên trong, vì đơn thuần mà nói, nếu trái tim tự biết cách vui theo cách riêng của tiếng lòng, thì mọi bão táp mưa xa, khó khăn trắc trở đều chỉ là gió thổi mây trôi, vì trái tim này vẫn vững vàng như kiềng ba chân mà!
Cảm ơn.