Thiên Nguyên lão nhân cũng không giận, sờ chòm râu của mình, cười tiếp tục nói: "Tiểu hữu có thể không tin ta, nhưng ngày sau sẽ biết. Vận mệnh của phượng nữ luôn như thế, nửa đời trước chịu nhiều trắc trở, nếm trải đau khổ của nhân gian, nửa đời sau Loan Phượng thăng thiên, cá vượt Long Môn."
"Được rồi, đây không phải mục đích chính ta có mặt ở đây, ta tới là vì hai vị điện hạ."
Trong lòng Tần Nhất có dự cảm không tốt, lúc đầu khi ký khế ước linh hồn, rõ ràng đã nói sinh tử của các cô buộc chung một chỗ, hiện tại cô không biết bản thân mình sống hay chết, như vậy Tiểu Lam...
"Bọn Tiểu Lam thế nào rồi?" Giọng Tần Nhất có chút khàn khàn.
Thiên Nguyên lão đầu vẫn cười như cũ, đồng nhan tóc trắng: "Tiểu hữu không cần lo lắng, hai vị điện hạ đều không có chuyện gì, đây chính là mệnh đạo. Hai vị điện hạ vì cứu các ngươi mà lựa chọn Niết Bàn, chỉ là mệnh đạo Niết Bàn trọng sinh này là tặng cho hai vị, cho nên hai vị tiểu hữu vẫn chưa chết."
Tần Nhất kinh ngạc, Phượng Hoàng Niết Bàn? Cô có nghe nói qua bất tử điểu Phượng Hoàng Niết Bàn trùng sinh, Tiểu Lam đưa cơ hội trọng sinh cho cô?
Bên trong thanh âm dễ nghe ẩn giấu lửa giận và lo lắng.
"Lão đầu, ông mau nói cho ta biết bọn chúng hiện tại như thế nào?" Trong lòng Phượng Khuynh Ca đau nhói, thống khổ mà Phượng Hoàng Niết Bàn phải thừa nhận không phải người có thể chịu. Bọn chúng đưa mệnh đạo tặng cho các cô, còn bản thân lại muốn nhận hết thống khổ.
Hơn nữa, Niết Bàn của Phượng Hoàng nhất tộc không thể tùy tiện sử dụng. Chỉ có sau khi Phượng Hoàng thành niên mới có thể dùng, nếu không tổn thương sẽ cực lớn. Thế nhưng Phi Hồng của cô mới bước vào kỳ trưởng thành, mà Tiểu Lam của tiểu Nhất Nhất còn đang ở kỳ ấu sinh!
Tần Nhất cũng gấp gáp nhìn Thiên Nguyên lão người, tuy ông nói Tiểu Lam và Phi Hồng tạm thời không có chuyện gì, nhưng Tần Nhất biết sự tình không đơn giản như vậy.
Thiên Nguyên lão nhân vung tay lên, một mặt Thủy kính xuất hiện trước mặt Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca, bên trong là Phi Hồng và Tiểu Lam đang co rúm lại thành một đoàn. Quật cường như Phượng Khuynh Ca, giờ phút này hốc mắt không nhịn được hồng cả lên. Phi Hồng của cô ngạo kiều, bá đạo cỡ nào, bây giờ lại đáng thương đến ngay cả hình người đều không thể duy trì được, co lại thành một cục ở trong góc.
Tần Nhất nhìn đoàn tử mập mạp màu lam bên trong, trong lòng cũng chua xót khó chịu, nhưng trêи mặt lại lạnh nhạt không cảm xúc. Không phải không đau lòng cho Tiểu Lam, mà là cô phát hiện bản thân không thể biểu đạt được cảm xúc của mình. Giống như cô biết bản thân giờ phút này vô cùng khó chịu, nhưng người ngoài chỉ thấy khuôn mặt như bị tê liệt của cô, hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ tâm tình gì.
Thiên Nguyên lão nhân nhìn Tần Nhất, vuốt ve bộ râu, nói với Tần Nhất: "Tiểu hữu không cần phải lo lắng, cảm xúc của ngươi đã bị Tiểu Lam điện hạ đóng lại. Nếu như lão hủ đoán không sai, tiểu hữu từng trải qua một biến cố lớn, tinh thần suýt sụp đổ, điện hạ vì ngươi mà đóng lại tình cảm, cũng chính là phong ấn thất tình lục ɖu͙ƈ của ngươi. Nhưng đây chỉ là tạm thời, tiểu hữu về sau sẽ từ từ khôi phục."
Tần Nhất lúc này mới ngộ ra: "Cảm ơn Thiên Nguyên lão nhân đã cho biết."
Thiên Nguyên lão nhân khoát khoát tay, nói tiếp: "Hai vị điện hạ hiện tại tuy bình an vô sự, nhưng chỉ là tạm thời, muốn hai vị điện hạ tỉnh lại, còn cần Hỏa Tinh Linh Tử và Băng Tinh Linh Tử, sau đó dựa vào Hỏa Liên ngàn năm và Băng Liên ngàn năm, hai vị điện hạ mới có thể khỏi hẳn."
Phượng Khuynh Ca tâm tư khẽ động: "Ông đang nói đến thần dược vạn năm khó gặp Hỏa Tinh Linh Tử và Băng Tinh Linh Tử?"
Hỏa Liên và Băng Liên ngàn năm thì dễ tìm hơn chút, thế nhưng Tinh Linh Tử vạn năm qua chưa từng xuất hiện.
Thiên Nguyên lão nhân gật đầu cười: "Đúng là hai vị thần dược đó, tiểu hữu không cần lo lắng, ta xem bói qua, hai vị thần dược không lâu đã xuất thế tại sơn mạch Thú Tích. Chỉ cần có hai vị thần dược này, hai điện hạ không chỉ được chữa khỏi hẳn, linh lực còn có thể nâng cao một bước."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT