Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương : Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 201: Còn Sống


2 năm

trướctiếp



Trương Tuệ dừng một chút, lại nói: "Sức khỏe của Sở Sở không tốt, là tôi chăm sóc con bé một thời gian ngắn, sau đó chúng tôi cùng những thôn dân còn lại trong thôn rời đi.

Nghe nói thành phố Z có căn cứ, mọi người liền cùng nhau lên đường đến đây.

Chỉ là trêи đường đi, nhóm chúng tôi nhiều người như vậy nhưng lại không một ai thức tỉnh dị năng, dọc đường mọi người đều dựa vào Sở Sở.

Mặc dù Sở Sở thân thủ tốt, nhưng rốt cuộc thì cơ thể con bé cũng không cho phép.

Hơn mười ngày trước, khi đi ngang qua một thôn nhỏ ở thành phố W, chúng tôi gặp phải Zombie triều.

Là Sở Sở xông vào giải quyết Zombie, nhưng Zombie nhiều lắm, chúng tôi, chúng tôi đánh không lại, cuối cùng bỏ lại một mình con bé mà chạy trốn."Sau khi Trương Tuệ nói ra hết những chuyện này, đột nhiên cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn nhiều.

Đôi mắt của Sở Sở và con gái bà ta rất giống nhau, khiến bà ta cảm thấy rất có lỗi với Sở Sở.Sở Mặc Hòa nghe xong trực tiếp nổi giận, chị gái anh ta có bệnh tim bẩm sinh, những người này...những người này vậy mà cứ thế vứt bỏ chị gái anh ta mà chạy trước!Sở Mặc Hòa nhấc chân tung một cước vào người Trương Tuệ, bụng Trương Tuệ hứng trọn một đạp, lập tức cảm thấy đau rát, một cỗ ngai ngái xông lên cổ họng, bà ta cưỡng chế ép xuống.Mày kiếm của Vân Hoán nhíu chặt, sức khỏe của Sở Sở anh cũng biết: "Là bà tận mắt trông thấy cô ấy chết, hay là như thế nào?"Vân Hoán luôn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.Trương Tuệ một tay ôm bụng, một tay che chở Lan Hương, đôi con ngươi chống lại ánh mắt Vân Hoán: "Tôi, là tôi tận mắt nhìn thấy con bé bị Zombie cắn một cái.

Sau đó, sau đó bị một bầy Zombie kéo đi."Lúc ấy Trương Tuệ có quay đầu nhìn thoáng qua phía sau, bà ta nhớ kỹ hình ảnh Sở Sở duỗi tay hướng bà ta cầu cứu, chỉ là rất nhanh liền bị bầy Zombie che khuất.Loại tình huống đó, Sở Sở hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.Sở Mặc Hòa hoàn toàn mất lý trí, đó là chị gái duy nhất của anh ta, chị gái luôn dịu dàng đối xử rất tốt với anh ta...!Lệ khí quanh người Sở Mặc Hòa tăng vọt, từng sợi dây leo giương nanh múa vuốt vũ động trêи không trung.

Vẻ mặt anh ta trở nên âm trầm, hơi nghiêng đầu, cười đáng yêu với Trương Tuệ."Các người hại chết chị ấy, các người đều phải chết."Vương Ổn Ổn trước giờ chưa từng thấy qua bộ dạng này của Sở Mặc Hòa, cô có chút sợ hãi trốn ra sau lưng Tần Nhất, trong nội tâm có chút đồng tình với cô gái tên Sở Sở này.Mấy người Lâm Thanh cũng không ngăn cản Sở Mặc Hòa, hoặc là nói bọn họ căn bản không ngăn cản được.

Sở Hòa cuồng hóa, ngay cả lão Đại cũng không có cách nào.

Hơn nữa đám người này hại chết Sở Sở, nên vì cô ấy đền mạng.Tiểu đội Vân Hoán bọn họ trước giờ cũng không phải là người tốt lành gì, hại bọn họ, đối phương tất yếu phải hoàn trả bọn họ gấp trăm lần.Tần Nhất cúi thấp đầu, lông mày thanh tú nhíu lại, Sở Sở thật đã chết rồi sao? Tần Nhất có chút hoài nghi, dù sao đời trước Sở Sở còn sống rất tốt.

Chẳng qua đời trước Vân Hoán bọn họ cũng không phải ngay từ đầu đã đến căn cứ Z, điều này thật đúng là khó mà nói trước, nhưng trực giác nói cho cô biết, Sở Sở khẳng định chưa chết.Quả nhiên như Tần Nhất sở liệu, Lan Hương nhìn thấy Sở Mặc Hòa cuồng hóa, vội từ trong ngực Trương Tuệ chui ra ngoài: "Sở Sở chưa chết, Sở Sở không có chết, đừng có giết tôi, đừng có giết tôi."Thanh âm chói tai khiến Sở Mặc Hòa ngừng lại, hai tròng mắt đỏ lừ, dao găm hiện lên hàn quang chỉ thẳng mặt Lan Hương: "Nói."Toàn thân Lan Hương phát run: "Sở Sở cô ấy không chết.

Sau, sau đó tôi có vòng trở lại xem thử, tôi phát hiện Sở Sở chưa chết, cô ấy chỉ là hôn mê bất tỉnh.

Một đám Zombie khiêng cô ấy lên, đằng sau còn có người đi theo.

Zombie, mấy con Zombie đều nghe người đàn ông đó chỉ huy."Cô ta lúc đấy muốn trở về tìm thi thể của Sở Sở, cô ta ngấp nghé vòng ngọc trêи tay Sở Sở đã lâu, muốn quay lại lấy, ai ngờ lại trông thấy một màn kinh hãi kia..



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp