Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương : Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 180: Trương Tuệ Và Lan Hương


2 năm

trướctiếp



Đám người trước mặt không chịu tránh, cứ đứng lì ở phía trước chặn đường không cho bọn họ đi qua, bức anh ta phải chủ động xuống xe gặp mặt nói chuyện.Chỉ với điểm này, ấn tượng của Cao Viễn đối với đám người sống sót tự nhiên lòi ra này không tính là tốt.

Muốn dây dưa, anh ta liền phụng bồi, xem ai hơn ai.Trương Tuệ chà xát tay, có chút bất an nhìn về phía nữ sinh bên cạnh: "Hương Hương, chúng ta làm vậy có tốt không?"Nữ sinh tên Hương Hương là một cô gái mười tám tuổi có khuôn mặt mỹ lệ, nghe lời Trương Tuệ nói, Lan Hương cười trả lời: "Có cái gì không tốt? Chúng ta đều muốn tiếp tục sống sót, đi theo đám bọn họ là an toàn nhất.

Dì Tuệ, dì muốn bị Zombie ăn sao?"Trương Tuệ nghe thấy nữ sinh nhắc đến Zombie, cả người bị dọa khẽ run rẩy, lập tức nghĩ đến cô gái mà bọn họ thấy chết không cứu, thậm chí còn đẩy vào miệng Zombie kia."Không muốn, dì không muốn." Trương Tuệ lắc đầu liên tục, vẻ mặt hoảng sợ.

Cả đời này bà ta chỉ làm sai hai chuyện, nhưng đó cũng là do bất đắc dĩ.

Bà ta muốn sống sót, sống sót để đi tìm con gái của mình.Lan Hương tự nhiên biết Trương Tuệ đang nghĩ đến cái gì, trong lòng hơi có chút khinh thường, nhưng bây giờ cô ta còn cần sự hỗ trợ của bà ta.

Nghĩ như vậy, Lan Hương lộ ra nụ cười ngọt ngào với Trương Tuệ."Dì Tuệ, cháu biết dì cảm thấy có lỗi với cô gái kia, nhưng khi đó không có cách nào khác.

Lúc ấy, nếu cô ấy không chết thì chính là cả đám người chúng ta chết.

Cháu biết dì thiện lương, nhưng bây giờ đang là tận thế, sống sót mới là điều quan trọng nhất.

Với lại, không phải dì đã chiếu cố cô ấy hơn ba tháng sao, đối với cô ấy cũng coi là đủ rồi." Lan Hương tận tình khuyên nhủ.Mặc dù trong lòng Trương Tuệ còn băn khoăn, nhưng cũng biết khi ấy là không còn biện pháp tốt.

Bà đưa tay xoa đầu Lan Hương, thở dài nói: "Dì Tuệ cũng biết, chẳng qua trong lòng luôn có chút băn khoăn, bây giờ có thể làm cũng chỉ là giúp cô bé ấy tìm được người thân.

Đúng rồi, hai người kia tên gọi là gì nhỉ?""Vân Đế thiếu và Sở Mặc Hòa." Lan Hương nhắc nhở."Đúng đúng đúng." Trương Tuệ vỗ vỗ đầu mình, lại cảm khái một tiếng: "Thật sự là lớn tuổi, trí nhớ cũng không tốt, đúng là hai người này, cô bé nói người thân của nó đang ở căn cứ Z."Lan Hương không muốn nhắc đến nữ sinh kia nữa, kéo tay Trương Tuệ làm nũng, nói sang chuyện khác: "Cho nên dì Tuệ, lần này chúng ta nhất định phải làm cho nhóm người này dẫn theo chúng ta cùng đi, xem lộ tuyến của bọn họ thì chính là đến căn cứ Z.

Theo họ, chúng ta mới có thể được bảo đảm an toàn, mọi người đều trông cậy vào dì đấy."Trương Tuệ quay đầu, nhìn đám người quần áo rách rưới, xanh xao vàng vọt trông mong nhìn mình, cuối cùng cũng kiên định nghe theo lời Lan Hương nói.Cao Viễn vẫn đang cùng đám người Trương Tuệ giằng co, dù sao đoàn đội bọn họ còn nhiều thời gian, cho nên anh ta cũng không đi qua bên đối diện.

Anh ta biết, nếu mình đi qua liền đại biểu bọn họ thỏa hiệp.Đang nghĩ ngợi, Đặng Bảo Bình trở về, Cao Viễn mở cửa xe để cho cô đi lên, lập tức hỏi: "Thế nào, Vân đội trưởng nói cái gì?"Đặng Bảo Bình không vui bĩu môi nói: "Có thể nói gì, anh ta chỉ nói một câu "xe chúng tôi hết chỗ rồi", sau đó không hề nói gì nữa." Qua loa lấy lệ cô còn chưa tính, đã thế còn đối xử với nam thần công tử thô bạo như vậy, thật sự là đáng ghét.Cao Viễn trầm tư một lát, sau đó liền hiểu thái độ của tiểu đội Vân Hoán.

Quả thực, anh ta cũng không muốn mang theo đám người này.Lấy cách làm của đám người này, Cao Viễn ngay từ đầu cũng đã thấy không vừa mắt, làm gì có thái độ cầu xin người, rõ ràng là đang ép buộc bọn họ thì có.

Anh ta thật sự chưa thấy qua ai xin người khác giúp đỡ phách lối như vậy.Sau khi biết được thái độ của tiểu đội Vân Hoán, Cao Viễn cũng không nóng nảy, nhiệm vụ của bọn họ hoàn thành sớm, còn nhiều thời gian..



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp