Vân Hoán sờ lên đầu Tần Nhất, lấy áo choàng đắp lên người cô, lại hơi đẩy cổ áo cô ra một chút cho thoáng.

Cần cổ trắng nõn lộ ra, mang theo mùi thơm nhàn nhạt, Vân Hoán lại thêm một hồi rung động.Mày kiếm sắc bén hơi nhíu, mặt không đổi sắc đỡ Tần Nhất nằm xuống, đợi sau khi thiếu niên ngủ say mới rời đi.Vì bảo đảm Tần Nhất được nghỉ ngơi tốt, bọn Lâm Thanh cố ý dựng một lều vải.

Nhóm người Cao Viễn cũng ăn ý không đến quấy rầy Tần Nhất.Ban đêm ở tận thế càng ngày càng lạnh, Vân Hoán chỉ mặc một chiếc áo len đơn bạc liền đi ra, cổ áo hình chữ V màu đen, lộ ra xương quai xanh gợi cảm của anh.

Anh một tay đút túi, cô đơn lại có chút tịch mịch.Thời điểm Lâm Bạch đi ra liền trông thấy một màn này.

Trêи khuôn mặt ôn nhuận của anh hiện lên tia lo lắng, một tay cầm áo khoác choàng lên người Vân Hoán, khóe miệng chứa ý cười."Lão Đại, anh lại đang nhớ đến Tiểu Hiên à?"Vân Hoán không trả lời, chỉ là tay phải không ngừng xoay bật lửa, Lâm Bạch khẽ thở dài một hơi."Lão Đại, chuyện hôm nay không thể trách anh, dù sao trong chúng ta cũng không ai ngờ tới Zombie dị năng lại có dị năng hệ tinh thần, Nhất Nhất bị thương không thể tránh được, anh..."Lâm Bạch còn muốn khuyên Vân Hoán, Vân Hoán dừng động tác trêи tay lại, đột nhiên hỏi một câu."Đại Bạch, cậu nói xem, lúc nào thì tim sẽ đập nhanh?" Vân Hoán quay đầu nhìn thẳng vào đôi mắt hồ ly hẹp dài của Lâm Bạch.

Bên trong đôi mắt đào hoa luôn luôn đạm mạc hiếm thấy mang theo tia mê mang.Một bụng lời an ủi chuẩn bị nói ra của Lâm Bạch chợt nghẹn lại, loại cảm giác này thật sự không tốt mấy.

Nhưng khi nhìn thấy sự mê mang mờ mịt dưới đáy mắt Vân Hoán, trong lòng hơi có chút kinh ngạc.

Chuyện có liên hệ đến Vân Hoán, suy nghĩ trong đầu Lâm Bạch khẽ xoay chuyển."Lão Đại, anh với ai thì có cảm giác tim đập nhanh? Đối tượng khác nhau, nguyên nhân có thể sẽ khác nhau." Lâm Bạch mỉm cười cho một đáp án, chỉ là ôn nhu trong mắt khiến cho người ta dựng hết cả tóc gáy.Vân Hoán thản nhiên liếc nhìn Lâm Bạch, bật lửa trong tay lại lần nữa chuyển động: "Thu hồi chút tiểu tâm tư đó của cậu đi, nói thẳng cho tôi biết nguyên nhân là được."Đều là anh em mặc chung một quần lớn lên, Vân Hoán sao lại nhìn không ra chút mưu kế của Lâm Bạch chứ.Lâm Bạch im lặng thở dài một hơi: "Lão Đại, có đôi khi anh thật sự là không đáng yêu."Moi không ra đối tượng cũng nằm trong dự liệu của Lâm Bạch, đành nhận mệnh giải thích cho Vân Hoán: "Khi tim đập nhanh hơn bình thường thì có hai loại tình huống sẽ xảy ra, một loại là bản thân anh có bệnh tim, một loại khác là anh gặp phải chuyện gì đó khiến cho tâm tình dao động chập chờn không ổn định, ví dụ như khẩn trương.

Đương nhiên, còn có một loại tình huống nữa, chính là hormone giống đực của anh bài tiết, gặp được đối tượng khiến bản thân mình động tâm."Lúc Lâm Bạch nói đến hai chữ "đối tượng", ý vị thâm tường liếc nhìn Vân Hoán, trong lòng không ngừng suy xét mấy nữ sinh bên trong.Không thể trách anh ta được, anh ta biết trêи phương diện tinh tế như tình cảm, Vân Hoán có chỗ khiếm khuyết.

Chuyện của Tiểu Hiên khiến khi còn bé Vân Hoán có chút tự bế, thiếu thốn tình thương, thậm chí sợ hãi giao ra cảm tình.

Mặc dù về sau đã chữa trị tốt, nhưng trêи phương diện tình cảm Vân Hoán phản ứng rất trì độn.Thậm chí rất nhiều loại tình cảm Vân Hoán cũng không biết, đây cũng là nguyên nhân lúc trước Lâm Thanh có chút phòng bị Tần Nhất.

Bọn họ luôn không tự chủ bảo vệ Vân Hoán chu toàn, rất sợ anh bị tình cảm làm tổn thương.Nhưng bọn họ đồng thời cũng chú ý đến tình cảm của Vân Hoán, đặc biệt là về phương diện tình yêu nam nữ.

Chỉ sợ lão Đại đầu gỗ nhà mình không phản ứng kịp, bỏ lỡ cơ hội, chờ sau khi hiểu rõ tình cảm của bản thân lại một lần nữa bị thương.

Cái giá lớn như vậy Vân Hoán thừa nhận không nổi, bọn họ cũng không chịu đựng nổi..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play