Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương : Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 164: Tập Thể Tức Giận


2 năm

trướctiếp



Thế nhưng tốc độ của Tần Nhất nhanh hơn bọn họ nhiều, Tần Kiều Kiều một mực bị dọa oa oa kêu to.Tiếng kêu không ngừng của cô ta càng lúc càng kéo nhiều Zombie tới.

Cao Viễn kinh ngạc với sức chiến đấu cường hãn của Tần Nhất, thế nhưng khi quay sang nhìn Tần Kiều Kiều đang bị dọa đến hét ầm lên lại nhịn không được đầu đầy hắc tuyến.Thiếu niên, cậu cố ý à? Trêu chọc em gái nhà người ta như vậy cũng được sao?Từng lớp từng lớp Zombie đột kϊƈɦ, Tần Nhất đột nhiên dừng lại động tác vung đao.

Cô vuốt vuốt cổ tay hơi đau, sau đó đi đến trước mặt Vân Hoán.Vân Hoán tự giác nhận lấy đại đao trêи tay cô đưa cho Đỗ Nguyên phía sau, sau đó kéo tay Tần Nhất qua, nhẹ nhàng xoa nắn."Chơi chán rồi?"Tần Nhất nhẹ gật đầu, hai hàng lông mày giãn ra, quả thực rất thú vị.Cao Viễn là dị năng giả hệ kim cấp một, ngoại trừ anh ta ra, Đặng Bảo Bình là dị năng giả hệ mộc cấp một, Mạc Uyên là dị năng giả hệ thổ cấp một, còn những người khác là người bình thường.Lúc đó có cái máy chiến đấu Tần Nhất ở, mấy người bọn họ đương nhiên không có vấn đề, nhưng bây giờ Tần Nhất rời khỏi vòng chiến đấu, mấy người bọn họ gánh không được từng lớp từng lớp Zombie xông đến.Đã thế, hết lần này tới lần khác đằng sau còn có một Tần Kiều Kiều không ngừng kêu la.

Cao Viễn sa sầm mặt, đối với ba người Tần Kiều Kiều càng lúc càng không thích.Vừa rồi bọn họ giết Zombie còn giết được ngon lành, nhưng Tần Kiều Kiều lại hét thêm một tràng nữa, triệt để kêu gọi toàn bộ Zombie xung quanh đến, đây thế nhưng là một thành phố nha.Mặc dù là một thành phố nhỏ, nhưng nhân khẩu cũng không ít, đồng nghĩa với việc Zombie trong thành phố này cũng tương đối nhiều.Bọn họ cố ý chọn ban ngày hành động vì lúc này vừa vặn là thời điểm Zombie yếu ớt nhất.

Thế nhưng ai ngờ lại lòi ra một Tần Kiều Kiều, đến đã không giúp được gì thì chớ, lại còn gân cổ lên, đem toàn bộ Zombie ẩn núp ở phụ cận đều triệu tập đến.Cũng may là còn có hai tên đàn ông theo sau ʍôиɠ cô ta tới giúp đỡ, đã vậy còn thật biết nghe lời đi đá Zombie, Cao Viễn thật muốn cười thẳng vào mặt ba người này.Tận thế buông xuống đã được mấy tháng rồi, nhìn thấy Zombie còn sợ thành dạng này, không biết làm sao mà sống sót được trong thế giới kẻ mạnh làm vua này đây?Mà nếu đã sợ, vậy thì đừng đến! Như bây giờ là muốn mạng người ta à?Hố chết người đấy!Tần Nhất tự nhiên cũng nhìn ra mấy người Cao Viễn sắp không chịu nổi, cô nói với Vân Hoán: "Hoán ca, dị năng trong cơ thể tôi đã ổn định, có thể động thủ."Vân Hoán khẽ vuốt cằm, sau đó gật đầu với mấy người Lâm Thanh.

Bọn Lâm Thanh thấy vậy nhanh chóng xông lên trước, dị năng và vũ khí luân phiên được sử dụng, chỉ chốc lát Zombie đã được giải quyết hết.Đương nhiên, nhanh như vậy giải quyết xong Zombie phần nhiều là nhờ Tần Kiều Kiều đã chịu yên lặng, thôi không hét nữa.Mấy người Lâm Thanh không chỉ có tốc độ nhanh, mà đoàn đội phối hợp với nhau cũng rất ăn ý, biết vận dụng dị năng linh hoạt, Cao Viễn có thể nhìn ra đẳng cấp dị năng của bọn họ cao hơn chính mình.Một trận chém giết qua đi, để cho người của tiểu đội Lôi Đình hoàn toàn thấy rõ thực lực của đám Vân Hoán, đáy lòng không khỏi sợ hãi than, nhưng đồng thời cũng bội phục sâu sắc.Mấy người họ đều là cường giả, đặc biệt là Vân Hoán và Tần Nhất.Cao Viễn tùy ý dùng tay áo lau máu Zombie dính trêи mặt, sau đó tức giận trừng Tần Kiều Kiều: "Cô kêu cái gì mà kêu, có biết như vậy sẽ hại chết tất cả chúng ta không hả?"Cao Viễn là thật sự tức giận, lúc đầu anh ta còn trông cậy vào ba tên con ông cháu cha này không kéo chân sau bọn họ là được.

Nhưng bây giờ anh ta chỉ muốn thắp hương bái Phật, đừng nói kéo chân sau, chỉ mong bọn họ đừng đẩy cả nhóm vào chỗ chết là đã tạ ơn trời phật phù hộ rồi.Trong tận thế, con người sống sót cũng không dễ dàng, cho nên càng thêm trân quý mạng nhỏ của mình.

Đối với nhiệm vụ lần này của bọn họ mà nói, lại càng không dễ dàng.Tần Kiều Kiều lần này thật sự đã chạm vào dây thần kinh tức giận của mọi người, đây không còn là chuyện cô ta rơi vài giọt nước mắt là có thể giải quyết."Tôi..." Trong lòng Tần Kiều Kiều đại loạn, cô ta cũng không biết vừa rồi bản thân bị làm sao.

Ngày bình thường mặc dù cô ta đối diện với Zombie cũng cảm thấy rất buồn nôn sợ hãi, nhưng chưa từng nghiêm trọng như hôm nay, thật giống như sự sợ hãi của cô ta bị phóng đại lên gấp mười lần.Chuyện này khiến cho cô ta không tự chủ được hét ầm lên..



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp