ĐÂY KHÔNG PHẢI TIÊN GIỚI MÀ TA MUỐN - CHƯƠNG 8

Tác giả: Giang Nam Hồn Cô Nương

Edit: Alex

_____________

Lần này bế quan, ước chừng nửa năm, hai người mới lục tục ra tới.

Học viện đương nhiên không có vụ xin nghỉ nửa năm, trên thực tế Lam Trúc chỉ xin có một tháng. Sau, bên học viện thấy Lam Trúc đã lâu cũng không quay lại, trong khi những học sinh cùng khóa đều sắp tốt nghiệp, đành phải xếp nàng vào hàng thôi học.

Mất tích nửa năm, mặc kệ nàng đi đâu thì hẳn cũng đã gom góp đủ kiến thức về Tiên giới. Chương trình học trong học viện vốn dĩ chính là để những Tiểu Manh Tiên như bọn họ hiểu biết về Tiên giới, cho nên hình thức không quan trọng, quan trọng là kết quả, thôi học cũng chẳng có gì.

Chỉ là Thanh Thần, tiểu đồng bọn của Lam Trúc đã rất lo lắng. Mãi không liên hệ được, rốt cuộc Lam Trúc đã đi đâu? Số tiên thạch Lam Trúc gửi bán Biến Sắc Đan đến nay còn để ở chỗ hắn, chờ nàng về lấy.

Mèo Đổi Vận Lam Trúc tặng cho hắn đúng là rất lợi hại. Chỉ trong nửa năm qua, Thanh Thần đã cấp tốc thoát nghèo, chuyển sang đủ ăn đủ xài một cách khó hiểu. Hiện giờ lại đang từ đủ ăn đủ xài phát triển sang hướng dư dả, tin chắc không lâu sau sẽ thành kẻ có tiền.

Sau khi xuất quan, Lam Trúc cùng Minh Nhan đến học viện gặp Thanh Thần một lần, nhân tiện lấy mớ tiên thạch. Minh Nhan cũng đến hội đấu giá lấy đi số tiên thạch nửa năm trước còn để lại.

Rời khỏi học viện, Lam Trúc định về tiên thành nhìn xem.

Không biết mấy năm nay địa bàn của nàng có thay đổi gì lớn hay không, cũng không biết hiện giờ là ai đang giúp nàng quản lý. Bản thân Tiên Đế không rảnh quản, chắc chắn đã tìm một người thay mặt thành chủ

“Nhưng ta về tiếp nhận chức vụ thành chủ rồi thì bọn họ sẽ biết ngay ta là Lam Trúc.” Lam Trúc vô cùng buồn rầu, “Đến khi đó sẽ không ai dám tìm đến ta mua đan dược nữa.”

Minh Nhan dừng một chút rồi nói: “Sau này có thể dùng quan hệ với bên Tiên đế, để hắn an bài một thân phận giả. Nàng dùng thân phận giả đến hội đấu giá gửi bán đan dược, không cho họ biết là nàng luyện.”

“Đành phải vậy.” Lam Trúc ngẫm nghĩ, rầu rĩ gật đầu.

Lam Trúc Tiên Thành giờ đã đổi tên thành Tiên Lam Thành, bởi vì Tiên Đế cảm thấy tên cũ quá tục tằng. Lam Trúc thấy sao cũng được, dù gì đều là thành của nàng, tên gọi thế nào không quan trọng.

Trong tiên thành vẫn nở đầy hoa thụ màu sắc rực rỡ, trông như tiên cảnh trong tranh. So sánh với những tiên thành khác, cảnh sắc ở Tiên Lam Thành quả thật có thể xem như tuyệt mỹ nhất Tiên giới.

Lam Trúc vừa lòng nhìn hoa thụ trong thành, phát hiện không thiếu một cây nào. Những cánh hoa rơi lả tả từ tán cây phủ khắp con đường đá phiến, đẹp vô cùng.

Trong thành, những tiên nhân ăn mặc tiên y đủ kiểu dáng không vội vàng hay náo nhiệt như những tiên thành khác mà ngược lại có phần nhàn nhã. Họ nói chuyện với nhau rất nhỏ nhẹ, như sợ quấy nhiễu đến cảnh đẹp nơi đây.

“Thành này không tồi.” Ngay cả người thích đơn giản như Minh Nhan cũng phải khẽ gật đầu mà khen ngợi một phen.

Lam Trúc đắc ý dạt dào: “Đương nhiên, địa bàn của ta mà!”

Đi dạo trên phố, Lam Trúc cũng không mua món gì. Mắt thấy sắc trời đã trễ, hai ngươi nhanh chóng đến Phủ Thành Chủ để tiến hành trao đổi.

Người thay mặt thành chủ cũng là người quen, chính là dược đồng Chỉ Ngọc lúc trước đi theo bên cạnh Lam Trúc. Nàng là tiên hầu được Lam Trúc điểm hóa, cũng không phải tiên nhân thật sự. Nhưng đích thân Tiên Đế khâm điểm cho nàng thay mặt thành chủ, không ai dám không nể mặt.

Chỉ Ngọc nhìn thấy Lam Trúc thì vô cùng kích động, nước mắt lưng tròng túm tay Lam Trúc mà bắt đầu tu tu: “Thành chủ, ngài trở lại rồi! Chỉ Ngọc đặc biệt nhớ ngài!”

Minh Nhan chau mày, tiến lên kéo Lam Trúc ra.

Lôi lôi kéo kéo, còn ra thể thống gì!

“Mấy năm nay vất vả cho ngươi rồi.” Lam Trúc xoa đầu Chỉ Ngọc, “Ta đã trở về, sau này hẳn sẽ không đi nữa.”

“Thật tốt quá!” Chỉ Ngọc vui mừng không thôi, vừa kích động đã biến trở về bản thể. Đó là một gốc sen đá ú na ú nần, trên đầu nở rộ một bông hoa đỏ rực.

Lam Trúc bóp bóp phiến lá, đặt nàng lên bàn rồi nói: “Được rồi, chuyện vặt trong thành vẫn là ngươi quản. Tiên Đế muốn ta nghĩ cách luyện chế đan dược Cửu Chuyển, chắc là sẽ không rảnh bận tâm những chuyện đó.”

Gốc sen đá đáp với giọng non nớt: “Được nha, được nha. Chỉ Ngọc nhất định sẽ giúp thành chủ quản tốt chuyện vặt!”

Dăm ba câu đã lừa được một gốc sen đá làm đại tổng quản cho mình, Lam Trúc cảm thấy vô cùng mỹ mãn mà về phòng nghỉ ngơi.

_____________

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play