Ngày qua ngày trôi qua như nước chảy sóng lặng. Từng biến mất trong khoảng thời gian ngắn, Kudo Shinichi lại bỗng dưng trở về, khiến cho mọi người chú ý. Mà càng khiến cho giới truyền thông chú ý hơn, cũng vào năm ấy 18 tuổi ngôi sao mới trong ngành nghiên cứu, thiên tài khoa học Miyano Shiho. Nữ nhân tuổi trẻ tài cao này đã sớm lấy được bằng tiến sĩ làm cho bất luận kẻ nào cũng phải trố mắt cứng lưỡi, lý luận, sự sáng tạo, chính là thành công thu hoạch nhiều giải thưởng Nobel, lại được Anh quốc hoàng gia vinh dự trao huân chương, mấy chục cái giải thưởng quốc tế nổi tiếng cũng vào tay nàng, cùng với mọi người ai ai cũng đều tôn kính cùng với ca ngợi nàng. Nhưng bởi vì Shiho trời sinh lạnh nhạt không bao giờ phỏng vấn, cho nên Shiho chỉ có mấy tấm ảnh chụp được truyền thông đăng lại nhiều lần.
Shinichi một lần nữa trở lại trường trung học, không khỏi bị bạn học hỏi han một phen: "Trở về lại cùng vợ mình đi học chung a."
Ran cùng Shinichi đều không có nhắc tới việc bị biến đổi thành đứa trẻ qua mấy năm, giống như kia chính là một giấc mộng. Bọn hắn tựa hồ trở về như thưở xưa, trong giờ học, đi về nhà, vừa đi vừa cười vui vẻ... Nhưng bọn họ cuối cùng thì không thể như trước được nữa. Sonoko đã đứng đợi Ran và Shinichi ở cổng trường: "Tại sao ngươi như vậy không cùng Shinichi hẹn hò đi, dù gì cũng là ngươi mấy năm chờ đợi?"
Nghe vậy, Ran cùng Shinichi chính là nở nụ cười nhạt, không nói một lời, giống như xem lời nói kia thật sự chính là nói đùa. Thời gian 3 năm trôi qua tựa như cơn gió lướt qua, Ran cùng Shinichi ở một năm trước thuận lợi được vào đại học Tokyo. Hai người cũng không có giống mọi người mong đợi trở thành một cặp tình nhân. Bọn họ đều tập thành thói quen xem báo, yên lặng chú ý tin tức của nữ tử kia, sau đó lộ ra một cái mỉm cười nói: "Người kia thật đúng là nổi bật."
Than phiền, giống như bọn hắn vẫn đều là ba người, hắn, nàng cùng nàng, chưa từng chia lìa.
- --Sáng sớm---
"Uy, Shinichi, trường học xảy ra chuyện gì vậy?"
Ran nhìn cửa trường đông nghìn nghịt truyền thông cùng đám đông thập phần nghi hoặc.
"Không biết. Tựa hồ có vẻ như có vị khách quan trọng nào đó đến trường ta."
Shinichi đem cặp xách đeo ở phía sau, tỏ vẻ không thèm để ý rồi xô đẩy chen lấn đám người nhiều chuyện kia hướng tới lớp học mà đi đến.
"A!"
Shinichi không khỏi nhăn mặt lại, sao lại thế này? Phòng học cũng bị vây chật như kiến.
Ran cố sức đến chỗ ngồi, đang chuẩn bị mở miệng hỏi, tiện thấy vị Hiệu Trưởng tóc bạc đem theo một đám nhà khoa học tri thức, nổi tiếng đủ để khiến cho những người đang nhốn nháo cũng liền quay về chỗ ngồi. Shinichi nhất thời kinh ngạc nhìn đến ba, mẹ, tiến sĩ đều đến. Nhận được ánh mắt của hắn, Yukiko cũng hướng tới hắn làm cái mặt quỷ, duy chỉ có một người ý vị xấu xa đang nở nụ cười. Chẳng lẽ... Shinichi cùng Ran rất nhanh nhìn nhau, đều ở đối phương trong mắt nhìn đến một tia vui mừng. A, trừ bỏ nàng, không ai có thể làm ra sự xôn xao hiệu quả như vậy. Ran miệng không tự giác có chút cong, hơi hơi hướng phía trước mà nhếch lên.
"Các học sinh!".
Ngôn Tình SủngHiệu Trưởng thanh âm có một tia hưng phấn run rẩy.
"Ta đây vinh hạnh mời đến một vị trong giới khoa học tài năng vượt trội đến để giảng dạy khóa ta ba ngày, nàng chính là tiến sĩ Miyano Shiho!"
"Woa..."
Các học sinh nhất thời sôi trào đứng lên.
"Im lặng!"
Hiệu Trưởng dùng sức vỗ vỗ cái bàn
"Mời ngài, Miyano Shiho!"
Một thân ảnh nữ nhân cao cao xuất hiện ở cửa, thời gian giống như một khắc ngưng lại, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn chăm chú nhìn tới nữ tử lãnh diễm cao ngạo kia. Shiho nhẹ nhàng đi đến bục giảng, xem ra sự mưu mô sắp xếp cho cảnh ra mắt của mình đã thành công, không khỏi thản nhiên mỉm cười một chút.
"Ta..."
Để cho mọi người ở dưới thật hít sâu một hơi, ngoài cửa sổ truyền thông lập tức đối với cảnh này là ngàn năm khó gặp tuyệt mỹ nhân miệng cười thì một trận chụp hình mãnh liệt. Bị loang loáng ánh sáng của máy chụp hình khiến cho mắt của Shiho bị chói không nhìn thấy được gì cả. Hiệu Trưởng thân mình run lên, ai chẳng biết trước giờ tiến sĩ Shiho ghét nhất là bị phỏng vấn chụp ảnh, hiện giờ nếu không mau giải vây cho tiến sĩ, khó bảo toàn nữ vương sẽ không vỗ án chạy lấy người. Shiho lạnh lùng xoay người, mặt không chút thay đổi nói: "Ta ở trong này, là giảng bài cho học sinh, không phải cho các ngươi."
Dứt lời, ánh mắt không một chút gợn sóng liếc nhìn qua ngoài cửa sổ truyền thông. Nhóm phóng viên rùng mình một cái, nhanh chóng rời đi.
Shiho xoay người đến, hướng tới học sinh ở dưới trạng thái kinh ngạc đến ngây người mà gật gật đầu, bắt đầu giảng bài. Rất nhanh, khóa đầu tiên đã xong, Shiho đi theo nhóm khoa học gia đến hội nghị nói chuyện với nhau, để lại trong phòng một đám học sinh còn đang ngây ngốc.
"Rất, rất lợi hại!"
Đồng học thì thào tự nói. Tiến sĩ Miyano Shiho này giảng một khóa học, chỉ sợ là bọn hắn mỗi cá nhân cả đời cũng đều không học được như nàng.
Shinichi vỗ vỗ cái trán.
"Nàng quả nhiên cùng trước kia giống nhau, lạnh như băng chói mắt."
"Shinichi, tiểu Ai nàng, nàng rất lợi hại! Nàng thế nhưng..."
Ran vẫn còn chưa hồi phục tinh thần lại, ngữ khí tràn ngập điều khó tin.
"Bằng không nàng như thế nào như vậy nổi danh. Tốt lắm, mau thanh tỉnh!"
Shinichi không chút khách khí vỗ vỗ cái trán của Ran.
"Nàng hôm nay nhất định sẽ đến nhà bác tiến sĩ, chúng ta nhanh đi tiếp đón nàng!"
Vừa nói, một bên đem Ran ngơ ngác hướng phòng học đi ra.