Edit : Punlluv

Cô nhớ tới lời Hạ Đào nói, lại nghĩ tới ngày đó ở bệnh viện, chồng trước nói: "Em thích anh 10 năm......"

Tử Lộc ấp ủ một lát, nghiêm túc mà trả lời: "Kỳ thật là nếu nói tiếp thì cũng không nên, nhưng tôi cảm thấy vẫn nên nói rõ ràng mọi chuyện với anh. 18 tuổi trước kia tôi xác thật thích Lâm Dịch Thâm, chuyện sau năm 18 tuổi tôi cũng không nhớ nữa rồi, cảm tình cũng không dám nói, có lẽ vì hành động nào đó của tôi đã khiến anh hiểu lầm, là tôi sai, tôi thực sự xin lỗi anh."

Tử Lộc sau khi nói xong, thật cẩn thận mà đánh giá sắc mặt Tần Lễ Sơ

Vừa vặn lúc này phía trước sự cố được giải quyết, các xe cuối cùng cũng được di chuyển.

Vẻ mặt của anh cũng nhìn không ra là có ý tứ gì, cũng không trả lời lại cô, chân đột ngột giẫm mạnh ga, xe đi nhanh như bay, trợ lý ảo của xe đã nhắc nhở liên tục ——

Xe đã chạy quá tốc độ, xe đã chạy quá tốc độ......

Cho đến khi xuống xe, Tần Lễ Sơ cũng không nói qua nửa lời với cô.

Tử Lộc cuối cùng cũng giải thích được rõ ràng, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng được gỡ xuống, cô cũng không thèm để ý đến Tần Lễ Sơ đang lạnh nhạt kia, đóng cửa xe, bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng về phía của lớn biệt thự.

Sáng sớm thứ hai, Quý Hiểu Lam theo thói quan tới văn phòng trước nửa giờ.

Anh từ trước đến này luôn là người đến sớm nhất.

Không ngờ hôm nay lại nhìn thấy trong văn phòng tổng giám đốc, xuyên qua rèm pha lê, lại thấy giám đốc đang bận rộn công việc..

Quý Hiểu Lam vừa thấy liền biết Tần tổng lại bắt đầu điên cuồng tăng ca, có lẽ tình cảm không thuận, vừa nhìn đã có thể thấy được..... tối nay chắc lại phải tăng ca rồi.

Cũng là lúc này, Quý Hiểu Lam phát hiện Vương Lam đã đứng pha trà giao cà phê.

Anh đờ người, hỏi: "Sao hôm nay cậu cũng đến sớm vậy?"

Vương Lam nói: "Tần tổng đói bụng, tôi đi mua bữa sáng cho anh ấy, quầng thâm ở mắt của Tần tổng bây giờ rất nghiêm trong, cho nên liền nghĩ pha ly cà phê để nâng cao tình thần."

Quý Hiểu Lam nâng tay nhìn đồng hồ.

"Vậy nhé, tôi không nói chuyện với anh, tôi còn vội đưa cà phê vào cho Tần tổng."

Vương Lam bưng cà phê hướng về phía văn phòng.

Quý Hiểu Lam tức khắc cảm nhận được nguy cơ, im lặng mà đi theo phía sau Vương Lam, không bao lâu, anh liền nghe được Tần tổng nói câu "Đóng cửa lại đi".

Nội tâm Quý Hiểu Lam nhất thời như có hồi chuông cảnh báo vang lên, ngày thường anh có đưa cà phê, tài liệu hay thông báo lịch trình, sếp tổng đều không bảo đóng cửa lại.

Mà giờ này khắc này, Vương Lam đang gặp phải trường hợp tệ nhất trong nghiệp vụ thư kí___

Tần tổng hỏi anh ——

"Tiểu Hồng nói cho tiểu Minh, cô thích anh suốt 10 năm, năm tư đại học mới hành động, chủ động theo đuổi. Mười năm sau, tiểu Hồng bị tai nạn giao thông mất trí nhớ, thất lạc mất đi bảy năm kí ức thì lại nói cho tiểu Minh, người cô thích là tiểu Hoàng. Rốt cuộc chuyện này có nghĩa là gì?"

Vương Lam cảm thấy đây giống như là đề toán vậy, cực kì logic nhưng lại rất nan giải đều tìm ra đáp án.

Anh cũng có thể coi là khá hiểu tâm tư phụ nữ, chầm chậm hồi lâu, mới chần chừ mà trả lời: "Tôi...cho rằng chuyện này mấu chốt xuất phát từ tiểu Hồng, có hai khả năng để lí giải chuyện này."

"Nói."

"Cái thứ nhất là có lẽ tiểu Hồng kỳ thật vẫn luôn thích người là tiểu Hoàng, chưa từng thích tiểu Minh, bởi vì không thể theo đuổi được tiểu Hoàng, cho nên đem tiểu Minh làm như thế thân, vừa lúc có thể giải thích tiểu Hồng mất trí nhớ sau hoàn toàn quên mất tiểu Minh, bởi vì tiểu Minh căn bản không quan trọng ......"

Tần Lễ Sơ đen mặt: "Không có khả năng, tiểu Hồng xác thật thích tiểu Minh."

"Vậy chỉ có thể là khả năng thứ hai, mấy năm trước người tiểu Hồng thích chính là là tiểu Hoàng, theo đuổi tiểu Hoàng không được, liền đổi thành theo đuổi tiểu Minh, còn chuyện nói dối thích 10 năm thì... Bất quá không thể theo đuổi tiểu Hoàng, quá thương tâm khổ sở, đơn giản mà trực tiếp phủ nhận đoạn tình cảm kia, trong lòng muốn tiến tới đoạn tình cảm mới......"

Vương Lam trả lời đến trong lòng run sợ, nhìn biểu tình Tần tổng, càng l cảm thấy như đi trên băng mỏng.

Thẳng đến khi Tần tổng nói một tiếng "Đi ra ngoài đi", anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Khi Đi ra ngoài , Quý Hiểu Lam hỏi anh: "Tần tổng có chuyện gì phân phó sao?"

Vương Lam không dám nghĩ lại hàm nghĩa của mấy cái tên tiểu Hồng, tiểu Minh, tiểu Hoàng kia, chỉ cảm thấy chuyện bí mật của hào môn tốt nhất không nên biết nhiều, thở dài một hơi, lắc đầu nói: "Anh Quý, anh tốt nhất đừng biết đến, biết càng ít càng thấy hạnh phúc đấy."

Quý Hiểu Lam: "......"

...... Không, tôi muốn biết! Chuyện Tần tổng đến từng chân tơ kẽ tóc đều muốn biết!

...... A, Vương công công được tiện nghi còn khoe mẽ!

Vương Lam rời đi, Tần Lễ Sơ tâm tình thật lâu không thể bình tĩnh.

Anh cẩn thận nhớ lại cảnh tượng lần đầu thấy Tử Lộc

Cô vô tư, thoải mái lại hào phóng, một cúng cũng không có bộ dáng u sầu như bị chối từ tình cảm, cố một hồi Tử Lộc tìm anh cùng đi ăn cơm, vừa vặn Lâm Dịch Thâm cùng bạn gái cũng ở đó.

Tần Lễ Sơ đối với Tử Lộc lúc ấy không có ấn tượng gì, ấn tượng duy nhất là Lâm Dịch Thâm cùng anh nói giỡn: "Anh Sơ, Triệu gia tiểu nha đầu không phải theo đuổi anh sao? Anh xem em xem, còn bạn gái em cũng phải đến ghen tị đây này. Một đại mỹ nhân như vậy, thế mà chẳng có ai muốn là tình địch" 

Hồi ức đột nhiên tắt lặng.

Đã nhiều ngày anh đều hoang mang nhưng giờ đây giống như được đả thông minh mạch, mọi chuyện đã vô cùng rõ ràng

Lúc làm việc thì không sao, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến Tử Lộc đã từng vô cùng thích Lâm Dịch Thâm, Tần Lễ Sơ cả người liền khó chịu, trong lòng dường như đến hàng vạn bức tường, bao vây như một cái nhà giam, khiến anh tức giận để đỏ cả mắt.

Đặc biệt là hiện tại Tử Lộc hoàn toàn không nhớ rõ chuyện của hai người, chỉ nhớ rõ cô thích Lâm Dịch Thâm.

Tần Lễ Sơ tức khắc đều cảm thấy tức ngực khó chịu đến không nói nên lời.

----
Vote ủng hộ cho chương nha!!!

Follow :  Leonapizz để ủng hộ editor!!

Đọc truyện tại : Leonapizz để có thông báo cập nhật chương sớm nhất!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play