Việc trà sơn rốt cục cũng hoàn mỹ chấm dứt, trên trà sơn đã gieo cây giống, hệ thống tưới nước cũng đều hoàn công, Bạch Liêm lại trở lại cuộc sống hạnh phúc của tiểu bạch kiểm. Mỗi ngày ngủ thẳng đến tự nhiên tỉnh, có rảnh phải đi Đệ Nhất lâu cùng Tống đại thúc nhìn sổ sách học học theo thương chi đạo kỳ thật là từ chỗ Tống đại thúc hỏi thăm sự tích quang huy của đại lão bản từ nhỏ đến lớn, ngẫu nhiên đi bồi nhạc mẫu đại nhân ăn một bữa cơm, nghe nhạc phụ đại nhân dạy bảo một chút, đậu đậu tiểu Nhị Nguyệt, đi dạo hoa viên, đương nhiên chuyện trọng yếu nhất mỗi ngày đương nhiên là muốn đi tham ban — họp ở thư phòng bồi đại lão bản tính sổ, ngẫu nhiên đề tiểu đề nghị bị tứ đại quản sự lắc đầu thở dài.
"Cô gia, ngài hôm nay cũng không bận?" Liên Hoa cười khẽ nhìn người hăng say ngồi xổm bên vườn hoa lấy bùn hỏi.
"Di, Liên Hoa, bộ pháp lăng ba vi bộ của ngươi càng ngày càng kỹ càng." Bạch Liêm vỗ vỗ ngực, hiện tại những người này như thế nào bước đi đều càng ngày càng lặng yên không một tiếng động đâu.
"Cô gia, Liên Hoa cũng không có học bộ pháp mà ngươi nói, ai kêu ngươi luôn ngồi xổm nơi này lấy bùn, còn lấy nhập tâm như vậy." Liên Hoa trên mặt lóe đỏ ửng, người trước mắt này nàng đã muốn buông, nàng cũng hiểu được hắn đối với chính mình không có tình cảm gì, đem chính mình trở thành muội muội.
"Liên Hoa, điều này sao sẽ là đang lấy bùn đây?" Bạch Liêm bực mình cầm cái xẻng nhỏ dúm dúm bùn, Mộc Vân Trúc Cầm Thư nói như vậy nàng cũng mặc kệ, ngay cả Liên Hoa cũng nói như vậy, rất thương tâm.
"Bằng không, cô gia đây là đang làm cái gì?" Liên Hoa cũng đi theo ngồi xổm xuống ở bên cạnh Bạch Liêm, nhìn hố đất ở dưới, cùng với bốn phía xung quanh hố đất trồng các loại cỏ dại quả dại cùng loại.
"Ta đang trồng ô mai." Bạch Liêm chỉ vào cây con bốn phía nói:"Này đó lớn lên có thể kết xuất ô mai mỹ vị thơm ngon." Nghĩ đến ô mai ở Tây Sơn trích về lúc trước, tươi cười trên mặt đại lão bản sau khi ăn, Bạch Liêm đã hạ quyết định quyết tâm đến trên Tây Sơn đào rất nhiều ô mai trở về gieo trồng, chính là lý luận cùng thực tiễn quả nhiên là có chênh lệch rất lớn, ô mai này nhìn như rất đơn giản, nhưng nàng đều tìm vài tháng mới miễn cưỡng thành công trồng sống mấy khỏa, cũng chính là hiện tại mấy khỏa nhỏ như vậy trước mắt.
"Ô mai?" Liên Hoa nhìn mấy cây con phía trước, sau khi không nhìn ra đó là loại hoa cỏ gì, học Mộc Vân Trúc đem này cho rằng cô gia mấy ngày nay hẳn là lại bị cái gì đả kích đành phải không tiếp tục hỏi, cầm cây kéo nhỏ đi chiếu cố hoa hoa thảo thảo trong vườn hoa này.
"Liên Hoa, một góc sáng sủa khác ở vườn hoa này trồng hẳn đều là sắc vi đi?" Bạch Liêm mắt mạo tinh quang nhìn những đóa hoa đang nở rộ diễm lệ này, những đóa hoa no đủ này thật sự là dẫn nhân phạm tội.
"Đúng vậy, làm sao vậy?" Liên Hoa xoay qua nhìn Bạch Liêm cười tủm tỉm, đánh cái rùng mình, ánh mắt kia rất dọa người.
"Không có việc gì, không có việc gì, chính là cảm thấy hoa kia nở rộ đặc biệt đẹp mắt, thơm ngát." Bạch Liêm cười hắc hắc một chút, nghĩ rằng, hái vài đóa hoa đến ngâm vào bồn tắm hẳn là thật không tệ, tốt nhất còn có thể đem đại lão bản cũng tạo nên, vậy lại càng không sai lầm rồi, thuần thiên nhiên không ô nhiễm, nhưng lại hương diễm vô cùng.
"Cha, ngươi nói cô gia không có việc gì đi?" Liên Hoa nghe được tiếng cười hắc hắc của Bạch Liêm, vụng trộm hỏi Hoa đại bá.
Hoa đại bá nhìn xem Bạch Liêm, xuất ra túi to trong lòng, đối với Liên Hoa lắc đầu.
Bạch Liêm sau khi nhìn đến Hoa đại bá cùng Liên Hoa hai người đến hậu viện bận rộn sự tình liền vui tươi hớn hở buông cái xẻng, kéo y bào lên, chạy đến góc tường, bắt đầu hái hoa, thẳng đến y bào rốt cuộc không thể chứa thêm đóa hoa, mới cảm thấy mỹ mãn trở về sân, chuẩn bị đi thư phòng tìm đại lão bản ăn cơm.
"Cô gia, ngươi đây là?" Cầm Thư mới ra khỏi cửa, liền nhìn đến Bạch Liêm kéo y bào, ôm một đống đóa hoa tiến vào, thực kinh ngạc hỏi.
"Cầm Thư, hôm nay như thế nào đã trở lại, Ảnh Nguyệt đã về rồi sao?" Bạch Liêm lắc lắc đầu, hướng phía sau Cầm Thư nhìn lại, hôm nay Cầm Thư và Mộc Vân Trúc không phải bồi đi làm việc đại lão bản sao.
"Mộc Vân Trúc, ngươi cũng đã trở lại." Bạch Liêm nhìn đến Mộc Vân Trúc ở bên trong, vui tươi hớn hở lướt qua Cầm Thư, ôm đóa hoa vọt vào phòng.
"Cô gia ngươi?" Mộc Vân Trúc vừa thấy bộ dáng của Bạch Liêm, cũng mang biểu tình như Cầm Thư.
"Mộc Vân Trúc, có thể giúp ta tìm một cái gì đó để phơi nắng đóa hoa hay không?" Bạch Liêm nhớ tới thứ trong lòng mình, một tay lấy đóa hoa đổ đến trên mặt bàn, vui tươi hớn hở đi đến thân ảnh màu trắng quen thuộc kia.
"Ân, Bạch Liêm buổi sáng phải đi làm hái hoa tặc?" Tiêu Ảnh Nguyệt buông cái chén trên tay, ánh mắt nhìn Bạch Liêm.
"......" Bạch Liêm hắc tuyến, nàng như thế nào sẽ là hái hoa tặc, nhiều nhất nàng cũng chỉ hái Tiêu Ảnh Nguyệt một đóa hoa như vậy.
"Đừng bĩu môi, cả người là bùn đất, nên đi gột rửa." Tiêu Ảnh Nguyệt thân thủ lau đi bùn đất dính trên mặt Bạch Liêm.
"Nga." Bạch Liêm nhìn xem trên quần áo của mình dính gì đó, lại ngắm ngắm xiêm y tuyết trắng trên người đại lão bản, như một trận gió phóng vào gian tắm rửa.
"Cầm Thư, ngươi nói lần này cô gia trích nhiều đóa hoa như vậy trở về chuẩn bị làm cái gì?" Mộc Vân Trúc vừa nói vừa đem mấy đóa hoa Bạch Liêm để lại thu vào bên trong một rổ trúc.
"Không biết." Cầm Thư lắc lắc đầu.
"Ngươi nói hắn sẽ không là muốn học làm tạo giác như lần trước, lần này là muốn làm ra một mật hoa tạo giác đến gội đầu đi." Mộc Vân Trúc tự nhiên nghĩ tới trước đó không lâu cô gia của các nàng không biết có phải đã bị cái gì kích thích hay không, muốn một đống lớn tạo giác nói phải biến thành dầu gội đầu, kết quả cũng là lãng phí một đống lớn tạo giác.
"Có lẽ thật sự là như vậy!" Cầm Thư nhịn không được bật cười, cúi đầu giúp Mộc Vân Trúc thu mấy đóa hoa này.
Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn đóa hoa trên bàn tự hỏi một chút nói với Cầm Thư:"Cầm Thư, ngươi đi vườn hoa hậu viện nhìn xem, mấy đóa hoa này có phải hoa bên cạnh tường đông hay không?"
"Tiểu thư, hoa bên cạnh tường đông hậu viện?" Cầm Thư hơi hơi kinh ngạc nhìn tiểu thư nhà mình cùng đóa hoa trên tay.
"Tiểu thư, ta xem mấy đóa hoa này, giống như có điểm như là hoa nơi đó." Mộc Vân Trúc nghe được tiểu thư nhà mình nói, cúi đầu tự tin nghiên cứu đóa hoa trên tay cũng nói ra.
"Tiểu thư, nếu thật sự là nơi đó, cô gia của chúng ta..." Lần này Cầm Thư và Vân Trúc hai người đều bật cười, Mộc Vân Trúc trong lòng còn bắt đầu bội phục người nào đó đang tắm, hoa ở tường đông nhưng là ngũ di nương yêu cầu Hoa đại bá trồng cho nàng, nghe nói hoa trong bồn tắm của ngũ di nương chính là thu thập từ chỗ đó, nhìn hoa trên mặt bàn, Mộc Vân Trúc có thể thực khẳng định cô gia nhất định là đem đóa hoa của người ta đều hái sạch.
"Cầm Thư, việc này ngươi xem tình huống xử lý, đừng làm cho Hoa đại bá cùng Liên Hoa chịu liên lụy là được." Tiêu Ảnh Nguyệt cũng nhịn không được cười khẽ, chuyện ngũ di nương thực yêu thích những đóa hoa này ngay cả nàng cũng nghe qua không ít.
"Di, các ngươi đều đang cười cái gì vậy?" Bạch Liêm vừa ra tới liền nhìn đến ý cười thản nhiên trên mặt đại lão bản cùng tươi cười trên mặt Cầm Thư cùng Mộc Vân Trúc, thực khó hiểu.
"Bạch Liêm, gần đây ngũ di nương tìm ngươi?" Tiêu Ảnh Nguyệt đoán rằng, mấy tháng trước ngũ di nương đem cháu nàng đưa đi trở về, cũng không cầm các dạng danh mục đi phòng thu chi nơi đó chi bạc, trước đó Bạch Liêm tính kế Lí Phú, nàng nhưng là cầm không ít bạc đi ra.
"Ngũ di nương? Không có, gần đây cũng chưa gặp qua nàng." Bạch Liêm lắc đầu, các nàng cười cùng ngũ di nương có liên quan? Bát quái hỏi:"Ngũ di nương làm sao vậy?"
"Không có việc gì." Tiêu Ảnh Nguyệt thấy nàng lắc đầu, liền biết chính mình hẳn là đoán sai, chỉ sợ đóa hoa này là nàng tùy ý trích đến.
"Phải không?" Bạch Liêm nhìn Mộc Vân Trúc và Cầm Thư đi ra ngoài, thực vô lại chạy đến bên người đại lão bản, ngọt ngào chán ngấy nói:"Ảnh Nguyệt, rất nhớ ngươi a." Một bên vừa nói một bên vừa hướng đầu cọ qua hõm vai đại lão bản.
"Buổi sáng hôm nay không phải mới thấy qua sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhẹ nhàng cười, tùy ý người kia giống như tiểu cẩu hướng trên người chính mình cọ qua cọ lại.
"Ân, nhưng là từ buổi sáng đến bây giờ đã 2 canh giờ, 4 tiếng, 240 phút, 14400 giây không gặp." Bạch Liêm da mặt dày chống án, thần thủ cũng bắt đầu rất quen thuộc tìm được địa phương nào đó.
Bộ vị mẫn cảm của Tiêu Ảnh Nguyệt bị người xâm nhập, thân thể hơi hơi cứng ngắc, sắc mặt đỏ lên, thở phì phò cuối cùng một tia lý trí dùng khí lực thật lớn mới đẩy được người kia ra, vẻ mặt hơi mê ly cùng tình ti ở thời điểm đối phương bất mãn vừa muốn dựa vào liền thân thủ ngăn lại nói:"Đừng, được không, buổi sáng Vị Ương kêu người đến truyền lời, muốn mời chúng ta một hồi đi qua."
"Cũng không thể không đi hay sao." Bạch Liêm cũng đỏ mặt, thực không tình nguyện hô.
"Nga, đã biết, bất quá ta muốn lấy chút lợi tức trước." Bạch Liêm nghe được đại lão bản kêu nàng như vậy, biết là không có khả năng, chỉ có thể không tình nguyện gật đầu.
"Phu quân muốn lợi tức thì tìm Vị Ương lấy là được." Tiêu Ảnh Nguyệt vẫn như cũ lấy tay cách nàng, không cho nàng dựa vào, nàng lo lắng nếu lại như vậy, một hồi sợ là chính mình không thể đi ra ngoài.
"Nàng..." Bạch Liêm thực u oán, như thế nào có thể như vậy.
"Tốt lắm, đứng lên, canh giờ không còn sớm." Tiêu Ảnh Nguyệt đỏ mặt đưa tay chỉnh lại vạt áo của đối phương bị chính mình vừa rồi không cẩn thận kéo ra.
"Nàng tìm chúng ta đi qua có chuyện gì sao?" Bạch Liêm thực không tình nguyện đi theo bên người đại lão bản ra khỏi cửa.
"Bạch Liêm không biết?" Tiêu Ảnh Nguyệt hơi hơi kinh ngạc.
"Biết cái gì?" Bạch Liêm khó hiểu.
"Chuyện của Hiệp gia, không phải Bạch Liêm sở làm?" Tiêu Ảnh Nguyệt thực nghi hoặc, trước đó vài ngày Khởi Vũ cùng Thanh Ảnh đều ở trước mặt nàng nói cái này, như thế nào đương sự lại không biết?
"Ân? Hiệp gia có chuyện gì?" Bạch Liêm khó hiểu, Hiệp gia? Là Hiệp gia nào. Hiệp gia mà nàng biết giống như cũng chỉ có hai huynh muội Hiệp Giang Chu ở Hiệp Gia Bảo phương Bắc kia, không xác định hỏi:"Ảnh Nguyệt, có phải hai huynh muội Hiệp thiếu gia lại trở lại hay không?" Hiệp đại thiếu gia này còn không hết hy vọng, trong nhà kiều thê ấu tử đều có còn dám trở về đánh chủ ý đến đại lão bản của nàng, không được, một hồi phải cùng Vị Ương tú bà lại thương lượng một chút, xem ra Hiệp thiếu gia này cùng phu nhân con nhà quan lại của hắn giống như tình cảm không được tốt. Phải ra cái chủ ý mới được, cùng lắm thì về sau thời điểm tú bà khuếch trương nghiệp vụ, nàng miễn phí viết cho nàng nguyên tố khác xây dựng chỗ ăn chơi ở hiện đại là được.
"Vì sao hỏi như vậy?" Tiêu Ảnh Nguyệt liếc Bạch Liêm vẻ mặt trầm tư, đoán rằng tính chân thật trong lời nói của Vị Ương mấy ngày trước.
Bạch Liêm lắc đầu, giống như lầm bầm lầu bầu nói:"Ảnh Nguyệt, không phải đều nói một nữ nhân sau khi làm mẫu thân, vì đứa nhỏ, nữ nhân này sẽ biến thành nữ nhân kiên cường nhất, vĩ đại nhất trên thế giới sao?"
"Ân?" Tiêu Ảnh Nguyệt lần này có thể thập phần khẳng định, việc Hiệp Gia Bảo nội chiến có một nửa là nàng cùng Vị Ương ra lực, dựa theo kế hoạch ban đầu của các nàng là muốn Hiệp Gia Bảo nội chiến ảnh hưởng đến động tác của Hiệp Giang Chu ở nơi này, ít nhất là phải tiêu phí công sức rất lớn, nhưng lần này cũng rất dễ dàng làm cho Hiệp gia khởi xướng nội chiến.
"Bạch Liêm cùng Vị Ương vụng trộm làm cái gì sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt có điểm nguy hiểm nheo lại mắt hỏi.
"Không có." Bạch Liêm nhìn vẻ mặt đại lão bản không biết nên như thế nào liền bắt đầu chột dạ.
"Ân?" Tiêu Ảnh Nguyệt chọn mi, rõ ràng không tin.
Bạch Liêm khẽ cắn môi cúi đầu bày ra bộ dáng nhận sai thành thật nói:"Mấy tháng trước, ta nói cho Vị Ương tú bà chỗ ăn chơi ở thế giới của ta, muốn nàng đưa một vạn lượng bạc, bất quá sau lại ta còn phải đưa lại ba trăm lượng bạc cho nàng." Ô ô, ngẫm lại Bạch Liêm liền nghẹn khuất, nguyên tưởng chính mình có thể kiếm một khoản lớn, làm kẻ có tiền, nhưng đến cuối cùng lại đem ba trăm lượng bạc từ Thanh Ảnh kiếm được cũng đưa lại. Càng nghĩ càng giận, nhịn không được nguyền rủa gian thương a!!
_______Hết chương 81_______
Xem on this day trên Facebook, ngày 25/7 hai năm trước là ngày mình bắt đầu đào hố truyện này thì phải, ngày 25/7/2017 là ngày edit xong, fabulous:vvv
Đọc QT biết ba lần cho tới edit luôn mà không biết nó có tới 87 chương tính luôn phiên ngoại:vvv bất hạnh gơ
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT