Lăng Sầm nói Carl có thể ở khách sạn chờ cậu, hoặc có thể ra ngoài thăm thú Tinh Đạo số 2, buổi tối cùng cậu về Đế Tinh. Sau đó, cậu cùng Hailey trở lại đoàn phim.
Hailey khẩn trương đến mức chả dám nói lời nào, vẫn luôn trộm nhìn Lăng Sầm đang nhắm mắt dưỡng thần thông qua kính chiếu hậu. Thời điểm đi lên rõ ràng còn đầy vui sướng như muốn bay lên, vậy mà mới 10 phút sau đã trở lại…Còn mang theo một cái mũi đỏ bừng. Giống như là ông già Noel phiên bản trẻ tuổi anh tuấn. Hailey tự nghĩ tự thấy buồn cười quá xá nhưng ráng nhịn không dám cười thành tiếng, chỉ phát ra âm thanh khùng khục kì quái trong cổ họng.
Xe huyền phù yên lặng di chuyển. Lăng Sầm nhắm mắt hít sâu vài lần rốt cuộc cũng bình ổn được lửa giận trong lòng. Lục Kiêu cũng là một Alpha bình thường, lúc trước chỉ biết đến sự nghiệp, cùng với mình xứng đôi gen mà kết hôn là mối quan hệ duy nhất với Omega (Sai gòi nha, còn quan hệ mẹ con với Lục lão phu nhân nữa nha). Khả năng rất lớn là trước giờ anh chưa bao giờ suy xét qua việc ‘làm thế nào để ở chung cùng một Omega’. Nhưng cho dù bất cứ Omega nào nhận được một ‘đại lễ vật’ như vậy chắc chắn cũng tức điên, lại còn làm cậu xui xẻo đến mức bị đánh vào mặt, đến nỗi mũi giờ vẫn còn đau, cậu cũng không thể nào giận anh lâu được. Nói cho cùng thì thật ra anh chỉ là chân thành quan tâm cậu, chỉ là cái cách quan tâm này quá mức ấu trĩ. Thiệt là mệt tâm, cảm giác không yêu nỗi nữa rồi…đùa thôi, sao có thể. Giờ cậu ngồi đây còn đang lo lắng, mình quá lâu không thèm trả lời anh, không biết anh có chịu an tâm mà đi làm phục hồi chức năng không.
Lăng Sầm trái lương tâm mà viết một tin nhắn thể hiện sự yêu thích với món quà rồi gửi cho anh, lại dặn anh chăm chỉ luyện tập. Còn cậu có chút việc cần nhờ Carl xử lý nên sáng mai Carl mới trở về Đế Tinh.
Lục Kiêu vẫn như phong cách thường ngày ngắn gọn trả lời cậu một tin nhắn: “Được, ta biết rồi.”
Đến cả cái chuyện bị ‘đại lễ vật’ của chồng đánh mặt một phát như trời giáng, cậu còn quyết đinh không tức giận, thì cái kiểu trả lời người yêu như đang xử lý công việc ở quân bộ này chỉ là muỗi, cậu đã quen rồi… mới là lạ, hừ. Vẫn là xử lý cái ‘đại lễ vật’ này trước đã, Lăng Sầm cảm thấy thiệt là bất đắc dĩ quá đi.
Nâng mắt lên nhìn còn thấy Hailey đang trong bộ dạng kì quái và phát ra âm thanh càng kì quái, cậu vô lực mà nói:
“Em muốn cười thì cứ cười đi…”
“Ha ha ha, thực xin lỗi Lăng ca, em cũng không muốn cười nhạo anh, nhưng mà không nhịn được.” Hailey nghe Lăng Sầm nói thì bật cười vang, cười đễn nỗi treo một giọt nước nơi khóe mắt.
“Lăng ca, anh nhìn cái mũi của anh xem.”
Hailey nói rồi đưa cho Lăng Sầm một chiếc gương, Lăng Sầm nhìn mặt mình một cái càng thấy vô lực. Lục Kiêu…chồng cậu cũng thật là quá mức đặc biệt rồi. Ban đầu cậu còn tưởng tượng cùng Lục Kiêu hoa tiền nguyệt hạ, lãng mạn đầy ái ân. Ai mà ngờ tư duy của anh và cậu có khi không cùng một thời không thì phải. Lăng Sầm dùng đầu cuối cá nhân tự chụp lại một tấm hình, cậu phải lưu giữ lại cái mũi bị chồng cậu gây họa này, về Đế Tinh lấy ra ăn vạ mà bắt anh cắt đất đền bù.
“Được rồi, em đừng cười anh nữa, lo mà lái xe của em đi.”
“Được, Lăng ca.”
Đã qua thời gian nghỉ trưa dùng cơm của đoàn phim, Lăng Sầm đã xin phép đạo diễn bọn họ sẽ vắng mặt khoảng 2 giờ. Bọn họ đi không tới 1 giờ thì đã trên đường trở lại, có khả năng đến nơi vẫn còn dư một ít thời gian, có thể tranh thủ duyệt lịch trình, rồi phối hợp để hoàn tất các cảnh diễn đã an bài ngày hôm nay.
Đến nơi, Hailey đưa cho Lăng Sầm hộp trang điểm của cô. Hành trình 20 phút trên xe đã giúp cho mũi cậu nhạt màu đi không ít, nhưng cậu vẫn tiếp nhận ý tốt của Hailey.
“Cảm ơn em, vẫn là em chu đáo, đúng là nên che cái mũi này một chút.”
“Vâng, anh chỉnh trang đi.” Hailey đem xe dừng vào bãi rồi quay sang Lăng Sầm mà nói: “Lăng ca, chúng ta nói một chút về hành trình hai ngày tiếp theo nhé. Có một chút điều chỉnh cho phù hợp với thời gian quay phim tăng thêm.”
Lăng Sầm dùng phần che một chút cũng đã không còn nhận ra cái mũi đỏ nữa.
“Ừm, anh cũng đang muốn nói với em về chuyện này…Anh cũng muốn điều chỉnh lại lịch trình một chút.” Cậu hơi nhíu mày. Hailey vừa giúp cậu sắp xếp lịch trình xong, giờ cậu lại yêu cầu sửa lại toàn bộ, chắc nàng cũng rầu lắm đây.
“Anh nói đi Lăng ca.” Hailey một chút bất mãn cũng không có, nhanh chóng mở ra bản ghi chép.
“Là thế này, anh có một số việc quan trọng cần phải xử lý ở Đế Tinh, nên anh sẽ xin đạo diễn nghỉ ngày mai. Đêm nay anh sẽ bay đến Đế Tinh, đến đêm mai anh sẽ bay trở về, sáng ngày kia đến đây tiếp tục mọi công việc.”
“Được.” Hailey ở bản ghi nhớ sắp xếp đẩy lùi tất cả công việc của ngày mai. “Lăng ca, nhưng đi như vậy có quá vội không? Thực hiện liên tiếp nhiều lần bước nhảy vũ trụ đối với thân thể không tốt.” Đứng ở góc độ bằng hữu, Hailey quan tâm cậu mà khuyên nhủ
“Hay là anh hoãn chuyến đi này lại ít ngày, một tuần đi, trong một tuần em sẽ cố gắng sắp xếp công việc rồi dành ra cho anh 3 ngày nghỉ?”
Hiện tại Lăng Sầm quả thực rất bận rộn, bên người lại chỉ có một mình nàng sắp xếp công việc, khó tránh khỏi có chút tâm lý đồng cam cộng khổ. Hailey không coi Lăng Sầm là một nghệ sĩ do công ty an bài, mà xem như một người bạn.
Dù gì Lăng Sầm cũng là một Omega. Đi gấp như vậy chắc chắn không sử dụng phi thuyền hàng không của tinh tế, mà sử dụng phi thuyền tư nhân, thực hiện liên tục các bước nhảy vũ trụ mới có thể đi và về trong một ngày. Điều này với Omega có khả năng gây ra những phản ứng không thoải mái cho cơ thể.
“Không sao đâu.” Lăng Sầm bật cười, hết đạo diễn rồi đến Hailey, sao ai cũng coi cậu thành một Omega yếu đuối mỏng manh cần bảo hộ thế này. Nhìn cậu mỏng manh chỗ nào chứ? Cậu dù không có cơ thể cường tráng nhưng chịu đựng vài bước nhảy vũ trụ thì không có vấn đề gì.
Hailey không biết có nên khuyên nhủ tiếp không. Nhìn là cô rối rắm mắc tội, Lăng Sầm đành trấn an mà nói: “Anh hiểu rõ bản thân mình mà, em không cần lo lắng. Anh trước kia đã từng di chuyển bằng cách này rồi, không có bất cứ phản ứng bất thường gì cả.”
Hailey cũng đành gật đầu. Quả thật có một số Omega và Beta cũng không có phản ứng gì khi thực hiện các bước nhảy vũ trụ.
“Chỉ có một chuyện phiền toái duy nhất là em phải chỉnh lại lịch trình em đã sắp xếp trước đó thôi.” Lăng Sầm áy náy mà nói cùng nàng. Hailey năng lực rất mạnh, công ty lạnh nhạt với cậu, may mà có cô giúp cậu đem công việc đều xử lý gọn gàng ngăn nắp. Nếu không phải bởi vì Lục Kiêu, cậu cũng không muốn làm phiền cô sắp đặt, làm gia tăng thêm lượng công việc cho cô.
“Không có việc gì đâu, Lăng ca, em có thể sắp xếp tốt.” Hailey tự tin mà đáp.
Sau khi bàn bạc ổn thỏa, Hailey đi liên hệ để sắp xếp lại lịch trình, Lăng Sầm thì quay về tổ phim tiếp tục quay.
Nghỉ giữa cảnh, Lăng Sầm đi tìm đạo diễn xin nghỉ phép. Vồn dĩ cậu còn cho rằng thế nào cũng bị la, việc này cũng không dễ dàng vì mấy ngày này cảnh quay của cậu khá nhiều, ai mà ngờ đạo diễn cũng không hỏi gì đã sảng khoái mà đồng ý.
“Sầm, không thành vấn đề, cậu cứ nghỉ đi, một ngày đủ không?”
“Đủ rồi, đủ rồi, vô cùng xin lỗi vì đã tăng thêm phiền toái cho ngài.” Lăng Sầm thực nghiêm túc mà xin lỗi. Không có đạo diễn nào thích diễn viên đang quay lại vô cớ xin nghỉ.
“Không có việc gì, cậu chỉ cần nghỉ có một ngày, ta có thể quay các cảnh của Corleone trước, hắn cũng có vài cảnh cùng sử dụng bối cảnh hiện tại, nên cũng không cần bố trí lại.” Caleb đạo diễn cười nhún vai tỏ vẻ không phiền.
Lăng Sầm vốn định lấy lý do tin tức tố hỗn loạn cần đi bệnh viện trị liệu để nghỉ một ngày. Đây là lý do phổ biến để các diễn viên Omega sử dụng khi cần nghỉ. Bởi vì ở phim trường, công việc bận rộn, đôi khi Omega sẽ quên tiêm thuốc ức chế, nên cần phải đi bệnh viện để điều trị, tránh xảy ra tình trạng phát dục đột ngột. Không nghĩ tới đạo diễn cũng chả hỏi lý do đã sảng khoái phê duyệt. Lăng Sầm cảm thấy thật mê mang, cậu nhớ kiếp trước đạo diễn đối với cậu rất nghiêm khắc, dù cậu là Omega, cũng không được hưởng chút đặc quyền nào, khi cần chửi vẫn bị chửi, cần quay thì NG một chục lần cũng phải quay lại. Sao giờ lại hòa ái, thân thiện, dễ dãi đến mức này? Đoạt xá chăng??? Cậu không biết làm sao nên chỉ có thể liên tục nói lời cảm ơn.
Thật ra cũng không gì khó để hiểu. Đạo diễn chỉ thấy Lăng Sầm là một diễn viên Omega rất chuyên nghiệp, ông chỉ đạo gì cũng làm theo, khi đóng phim cũng rất nghiêm túc và cố gắng. Vốn dĩ ông còn nghĩ Lăng Sầm sẽ bận tâm hình tượng, cũng chuẩn bị sẽ phải đổi kịch bản ít nhiều, hoặc là chỉnh sửa hậu kỳ bù vào, không ngờ hình tượng nào cậu cũng chấp nhận. Càng về sau kỹ thuật diễn của cậu cũng ngày càng tốt hơn, đặc biệt là thời gian mang thai, rất có đầu tư.
Đạo diễn lựa chọn Lăng Sầm là vì nghĩ đến sự thanh thuần xinh đẹp ban đầu, và sự mỹ lệ bễ nghễ ngạo thị chúng sinh lúc sau của nhân vật, nên ông mới nhìn trúng nhan sắc của Lăng Sầm. Đối với kỹ thuật diễn thì không có bao nhiêu hy vọng. Chỉ cầu đạt tiêu chuẩn, cảnh quay đẹp là ông cho qua. Không ngờ cậu còn mang đến bất ngờ như vậy. Giống như lướt mạng đặt mua một trái táo mà giao về nhà lại là một cái Iphone vậy. Nên đạo diễn rất là quý mến Lăng Sầm. Nhìn cậu ngày nào cũng đi sớm về muộn, không nề hà mà phun lên hàng đống hóa chất trang điểm, cảnh nào cũng tự mình diễn, không tốt không thôi, cảnh quay thêm cũng không từ chối, ông còn sợ lỡ mà cậu kiệt sức ngất xỉu thì không biết phải công đạo thế nào, có bị kêu ngược đãi Omega không?
Giờ nghe cậu chủ động xin nghỉ một ngày, đạo diễn trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Lăng Sầm có thể nghỉ ngơi tốt, lúc đóng phim mới càng diễn tốt hơn.
Đến 9 giờ tối Lăng Sầm cũng kết thúc cảnh quay cuối cùng của cậu ngày hôm nay. Carl chờ cậu ở cảng không gian. Lăng Sầm không thèm nghỉ ngơi, lập tức trở về phòng, đem khoang ngủ vũ trụ nhét lại vô vali không gian áp súc, mang theo lên phi thuyền.
“Phu nhân, khoảng 6 giờ chúng ta sẽ đến cảng không gian ở Đế Tinh.”
“Được, ta biết rồi, cảm ơn anh.”
Lăng Sầm đứng ở khoang điều khiển nhìn Carl đem phi thuyền bay vào không gian.
“Anh đâu có nói chuyện này cho Lục Kiêu biết đúng không?”
“Vâng, ngài đã dặn rồi sao ta có thể nói với thượng tướng được.” Carl hơi khó hiểu mà nhìn nhìn cậu.
Lăng Sầm cười gật đầu: “Cám ơn, ta muốn cho Lục Kiêu một chút kinh hỉ.”
Carl cũng bị ý cười của Lăng Sầm lây nhiễm, tâm tình nhẹ nhàng mà khuyên nhủ:
“Phu nhân, người vào phòng nghỉ ngơi đi, buổi sáng là chúng ta đến rồi.”
Lăng Sầm nhìn biển sao cuồn cuộn bên ngoài cũng không từ chối ý tốt của Carl. “Được, vất vả cho anh.” Rồi cậu tùy tiện vào một gian phòng trên phi thuyền, lên giường đắp mền nhắm mắt. Cũng không có mở ra vali không gian chứa ‘đại lễ vật’.
Khi phi thuyền thực hiện bước nhảy vũ trụ, Lăng Sầm có chút đau đầu. Đây là phản ứng bình thường, cũng nhẹ nhàng hơn người khác nhiều rồi.
Đế Tinh vào sáng sớm, trên đường thưa thớt người, không khí còn mang theo hơi nước mông lung. Bụi cây thấp bé bên đường còn lấp lánh sương sớm. Mặt trời vẫn chưa mọc nên cả Đế Tinh còn được chiếu sáng bởi đèn năng lượng. Xe huyền phù xuyên qua hơi nước, một đường đến Lục gia mà thẳng tiến. Một bên chỗ ngồi Lăng Sầm đặt một cái vali. Lục gia sẽ dùng bữa sáng lúc 7 giờ, cậu trở về chắc là vừa kịp. Sau đó cậu sẽ có cả ngày để ở bên Lục Kiêu. Buổi chiều cậu phải dạy dỗ anh lại cho tốt, ai lại đi đem một cái giường làm quà mà tặng người yêu chứ.
Carl hạ cửa xe huyền phù để máy quét tròng mắt mở cổng. Các hộ vệ khác thấy hắn nên không tiến lên kiểm tra xe. Hắn đem xe huyền phù dừng tại bước tượng đài suối phun.
“Phu nhân, ngài xuống ở đây được không?”
“Được” Lăng Sầm gật đầu. “Anh cũng trở về nghỉ ngơi đi thôi, cảm ơn anh.”
Carl đáp ứng một tiếng rồi rời đi, điều khiển phi thuyền cả đêm hắn cũng sớm mệt mỏi rồi.
Lăng Sầm mở cửa xe, xách theo hành lý duy nhất, chính là ‘đại lễ vật’ của chồng cậu, tiến vào cửa chính.
Thấy cậu hai người giúp việc lập tức chào: “Phu nhân, ngài đã trở lại.”
“Ừ” Lăng Sầm mỉm cười dịu dàng với các nàng. “Mọi người đang dùng bữa ở nhà ăn phải không?”
“Vâng.”
Lăng Sầm cự tuyệt yêu cầu dẫn đường của đối phương, tự mình đi đến nhà ăn. Xa cách hơn một tháng, không biết Lục Kiêu thế nào rồi?