Edit: Lạc Yên

Khi tâm nguyện của Lăng Sầm được thực hiện, quan hệ gần gũi với Lục Kiêu, tính cách trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, lại không cần bận tâm việc công ty bắt buộc xây dựng hình tượng ‘nam thần’cao lãnh, yêu cầu của đạo diễn Caleb tuy rằng có chút phiền toái, cậu cũng gật đầu đáp ứng. Cho nên cậu hiện tại phải quay rất nhiều các cảnh phim về lúc mang thai. Lăng Sầm không có chút kinh nghiệm thực tiễn nào về vấn đề này, diễn suất có chút gắng sức, cũng may còn có những đoạn phim vô cùng đầy đủ về cuộc sống của một Omega mang thai do Hailey chia sẻ. Qua đó, cậu cũng học hỏi được nhiều điều. Chỉ là…không biết ca ca của Hailey có biết chuyện muội tử của mình lại đem các video cá nhân này chia sẻ cho cậu hay không. Thật sự có những video rất riêng tư, thậm chí ca ca của Hailey khi xuất hiện chỉ mặc có mỗi một cái sịp, thế mà cô nàng cũng không khảm những chỗ nhạy cảm lại, cứ thế mà gửi nguyên đai nguyên kiện cho cậu. Khi mở lên xem Lăng Sầm cảm thấy thiệt ‘hết hồn’ luôn, phải lập tức sử dụng app lựa chọn khảm mặc định toàn bộ áo quần cho ca ca của Hailey mới có can đảm xem tiếp. Nhưng dù làm vậy thì hồi ức rõ ràng về những chiếc quần lót góc bẹt căng chặt nào là hình Siêu nhân, Cậu bé bọt biển..thật là ám ảnh.

Bắt đầu quay những tràng cảnh mang thai, Lăng Sầm vội vàng đến không có thời gian nghỉ. Mỗi ngày trước khi quay phim, chuyên viên trang điểm phải giúp cậu hóa trang tốn rất nhiều thời gian, cố gắng biểu hiện sao cho trạng thái sinh lý nhìn vào là nhận ra ngay. Bản chất da Lăng Sầm là trắng nõn, để thể hiện cho nhân vật lúc này, theo yêu cầu của đạo diễn, làn da được sửa thành vàng vọt, lại có cả tàn nhan và nám….

Hailey vừa nhìn thấy liền hoảng hồn nhưng thấy chuyên viên trang điểm còn ở đó thì chỉ đứng ở một góc tự mình rối rắm, đối phương vừa đi ra ngoài lập tức lao tới hỏi: “Lăng ca, sao anh lại để cho họ hóa trang cho anh thành cái bộ dáng thế này? Như vậy không được, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của anh, em phải báo với công ty mới được.” Để công ty cử người tới thương lượng với đạo diễn.

“Đừng!!” Lăng Sầm lập tức ngăn cản, xoay ghế trang điểm đưa tay ra kéo Hailey lại. Vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy mặt cô, Lăng Sầm hơi đứng hình. Ngũ quan Hailey có sáu phần tương tự ca ca cô nên vừa nhìn thấy thì hình ảnh Cậu Bé Bọt Biển liền xuất hiện trong tâm trí. Có trách thì phải trách những hình ảnh cay mắt đó quá mức ám ảnh nhân tâm.

Nhưng nhìn Lăng Sầm phát ngốc, Hailey không hiểu lý do thực, lại tưởng đây là do Lăng Sầm đang bất đắc dĩ vì bị kẹp giữa yêu cầu của đạo diễn và hình tượng xây dựng của công ty, sợ mất lòng cả hai bên.

“Lăng ca, không sao đâu, chúng ta cứ liên hệ với công ty trước, công ty chắc sẽ đưa ra phương thức giải quyết ổn thỏa thôi.” Hailey nhỏ giọng muốn an ủi Lăng Sầm. Tình huống này chắc chắn phải nhanh chóng báo về công ty, không thể nhân nhượng đạo diễn Caleb được. Đoàn phim là vì nhân vật mà suy xét, nhưng xuất hiện với hình ảnh này thì hình tượng Lăng ca xây dựng lâu nay sẽ bị ảnh hưởng. Hiện tại, Đỗ Nhược đang muốn cạnh tranh vị trí nam thần của Lăng ca trong giới, nếu mà có một sơ hở như thế này, công ty Danas bên kia thế nào cũng lập tức cắn chặt không buông mà lấy ra so sánh, bôi nhọ.

Lăng Sầm đem Cậu bé bọt biển trong đầu xua đi, giải thích với Hailey: “Em đừng lo lắng, đạo diễn cũng là vì nhân vật.”

“Nhưng mà, hình tượng…” Một đám fan nhan khống chạy hết thì phải làm sao?

Lăng Sầm cười, nhích nhích cái mũi đầy tán nhang, xua tay: “Anh cũng không có khả năng duy trì mãi hình tượng ‘nam thần’ nha… Hailey, anh nghĩ đây là một cơ hội tốt để anh có thể thay đổi hình tượng.”

Lăng Sầm kéo Hailey ngồi xuống cạnh cậu, vỗ nhẹ mu bàn tay cô mà nói: “Công ty sẽ không đồng ý việc này, bọn họ nhất định yêu cầu anh giữ vững hình tượng đã thiết lập sẵn, nên…Hailey, em giúp anh được không? Không cần để công ty biết.”

Người đại diện của cậu không có ở đây, lấy địa vị của cậu mà theo bên người chỉ có một trợ lý nhỏ Hailey…Nhìn tình hình này là biết công ty giải trí Thịnh Hòa đã bắt đầu muốn tách cậu khỏi trung tâm giới giải trí. Những việc này nếu cậu nói với Lục Kiêu, anh nhất định sẽ giúp cậu giải quyết thỏa đáng. Đến lúc đó cậu muốn hình tượng nào thì là hình tượng đó. Nhưng chính cậu lại không muốn cái gì cũng dựa vào anh, tự bản thân cậu cũng sẽ làm được.

Hailey nhíu mày thật sâu suy tính cẩn thận. Cô lúc này cũng nhìn ra một vài điểm không hợp lý. Cho dù đại diện của Lăng ca thật phải đi phẫu thuật trị bệnh, theo lý công ty cũng phải cử người đại diện khác đến thay thế, chứ không phải là chỉ cử một trợ lý nhỏ như cô. Không phải cô nghĩ nhiều nhưng nếu năng lực của cô không đủ, an bài không đủ chu đáo, vậy công việc của Lăng ca sẽ dễ dàng vấp phải rất nhiều sai sót, chắc chắn sẽ thành trò cười trong giới.

“Được, em không báo lại.” Hailey nghiêm túc gật đầu đáp ứng. Cô làm như vậy chính là vi phạm ước định đối với Thịnh Hòa.

Nhịn vài phút cô vẫn bất an mà hỏi: “Lăng tiên sinh, anh có nắm chắc không?”

Lăng Sầm đang xăm soi khuôn mặt được trang điểm một cách tinh vi trong gương nghe vậy quay đầu về phía Hailey cười nói: “Em làm sao vậy? Sao lại dùng kính ngữ? Làm anh cảm thấy mình già thêm mấy tuổi. Xưng hô như bình thường, biết chưa?” Trầm ngâm một lát lại nói: “Caleb là một đạo diễn rất ưu tú, anh tin tưởng năng lực khống chế hoàn mỹ các tác phẩm của ông ấy…Anh không thể cùng em đảm bảo điều gì nhưng anh nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này.”

Lăng Sầm ngữ khí trấn định. Cậu không muốn phải luôn giấu diếm hôn nhân của cậu và Lục Kiêu. Kiếp trước, bộ phim điện ảnh này bạo phát, hầu hết các diễn viên tham gia bộ phim này đều đi lên một bậc trong sự nghiệp đóng phim. Chỉ trừ mình cậu, dù cậu mới là nhân vật chính, nhưng bởi vì phục tùng an bài của công ty, tất cả các cảnh diễn của cậu, kể cả cảnh mang thai đều phải duy trì ‘hình tượng nam thần hoàn mỹ’, nên chỉ có sự cứng ngắt. Ngay cả fan của cậu cũng xem không nổi.

Hailey vẫn đang ngồi một bên rối rắm. Cô nhớ về kỹ thuật diễn xuất của Lăng Sầm trong các tác phẩm trước đây… Có thể không đơ mà thể hiện được nhiều cung bậc cảm xúc như hiện nay là đã tiến bộ vượt bậc rồi. Hiện tại còn muốn dùng một bộ điện ảnh là chuyển hình tượng, khó khăn chắc không phải chỉ một chút đâu. Nhưng Hailey cũng là một cô nương bướng bỉnh, nếu đã quyết định cùng Lăng Sầm trèo lên một chiếc thuyền thì cô sẽ ủng hộ cậu. Cô không nhiều lời nữa, đứng lên bình thản đi ra ngoài tiếp tục an bài chu đáo lịch trình tiếp theo cho Lăng ca của cô.

Lăng Sầm thấy Hailey đi khuất thì lại tiếp tục xăm soi mấy điểm nám và tàn nhan trên mặt, rồi lại dùng ngón trỏ chọt chọt. Nếu cậu và Lục Kiêu mà có hài tử, thực sự có khả năng vì thay đổi nội tiết cùng kích thích tố mà sẽ thật sự xuất hiện một ít nám và tàn nhan. Cũng đáng yêu mà, Lăng Sầm nghĩ nghĩ ý cười lại tràn ra khóe miệng. Lúc này thì nhân viên công tác đến thông báo đến cảnh quay của vương tử.

“Cảm ơn, chúng tôi biết rồi.” Hailey sau khi gọi điện sắp xếp một số công việc vừa trở lại đã thuận miệng đáp.

Chuyên viên phục trang lại đây giúp Lăng Sầm thay trang phục diễn. Thời gian nhân vật chính mang thai và trải qua sự cố là từ tháng 11 đến tháng năm. Trang phục tương đối nhiều và rườm rà, cũng cần nhiều thời gian mới mặc xong. Lăng Sầm vẫn luôn nghiêm túc nghe đạo diễn giảng giải cách diễn xuất, mỗi phân cảnh quay đều cố gắng nhập vai, diễn xuất hết mình để đạt đến hoàn mỹ, không chút nào bận tâm hình tượng. Có những cảnh lao dịch dơ bẩn, có những khi ngoài da xỉn màu vàng vọt lại còn tô thêm để có sắc mặt tái nhợt hoặc trắng bệch. Có khi dù là theo yêu cầu của đạo diễn mà hóa trang, đạo diễn nhìn thấy cũng áy náy mà hỏi cậu hay là lợi dụng góc quay che bớt chứ cũng quá thê thảm cho một Omega cao quý rồi. Có những cảnh quay quá cực khổ, đạo diễn còn đề nghị cậu sử dụng cả người đóng thế vì ông sợ thân thể cậu không chịu đựng nổi. Nhưng Lăng Sầm uyển chuyển từ chối, nếu ngay từ đầu đạo diễn Caleb đã đề ra thì đó chính là hình tượng chính xác của nhân vật này trong lòng ông.

Ở kiếp trước, sau bộ phim ‘Thiên lý chi ngoại’, đạo diễn Caleb còn quay được vài bộ phim rất đình đám, Lăng Sầm tin tưởng mắt nhìn của ông. Lại nói, thân thể cậu tất nhiên cậu hiểu rõ, không đến nỗi yếu ớt như đạo diễn tưởng tượng đâu mà cậu cũng chắc chắn không có làm gì quá sức, lỡ có gì làm sao mà ăn nói với chồng cậu chứ.

Khi các phân cảnh buổi sáng quay xong, Lăng Sầm nằm nhoài ra giường gấp trong phòng nghỉ, đem nhiệt độ phòng điều chỉnh khá thấp. Bộ ‘Thiên lý chi ngoại’ này đầu tư đúng là chịu chi, quần áo phục cổ hoàn mỹ. Đang quay là giai đoạn mùa đông, quần áo tầng tầng lớp lớp, nên cực nóng, lại thay vào thay ra cực kỳ phiền, Lăng Sầm quyết định mặc vậy qua buổi trưa luôn, chỉnh nhiệt độ thấp là được, chiều lại quay tiếp rồi.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Lăng Sầm cũng có chút thời gian rảnh xem đầu cuối cá nhân. Nhìn đến một cái avatar Husky, vội vàng nhấn vào.

“Có cái này muốn đưa cho em, em có thời gian không?”

“Có nha, là gì vậy anh?” Lăng Sầm lập tức trả lời. Thời gian nhận tin nhắn là tối quá, nhất định là Lục Kiêu muốn ‘dỗ’ cậu đây mà, chắc anh cũng nhận ra phản ứng của anh làm cậu tức giận nha. Khóe môi Lăng Sầm không nhịn được mà nhích hẳn lên. Nhưng một lát lại hạ hẳn xuống. Đã qua mười mấy tiếng đồng hồ cậu mới trả lời anh, có khi nào anh nghĩ cậu nhỏ nhen, giở chứng, bày đặt giận dỗi không? Cũng may là ngay khi cậu vừa rối rắm thì tin nhắn của anh lại đến rồi.

“Ta đã nói Carl mang đến cho em, giờ chắc cậu ta cũng đã đến Tinh Đạo số 2 rồi, em liên hệ cậu ta xem.” Lục Kiêu gửi kèm cho Lăng Sầm thông tin của Carl.

“Được, Honey.”

Lăng Sầm kích động cực kỳ, lập tức cởi ra trang phục diễn dày nặng, vừa thay đồ vừa liên hệ đầu cuối với Carl. Cậu biết Carl nha, chính là hộ vệ Beta đã hộ tống cậu trong ngày kết hôn đó.

“Chào Carl, anh đã đến Tinh Đạo số 2 chưa?”

“Thưa phu nhân, tôi đến rồi, thượng tướng có đồ muốn giao cho ngài, tôi đang ở cảng không gian, không biết làm thế nào để giao nó đến cho ngài đây?”

“Anh đem nó đến khách sạn giúp tôi, tôi sẽ gửi địa chỉ cho anh.” Lăng Sầm hơi suy nghĩ một chút rồi đáp.

“Vâng.”

Khách sạn Lăng Sầm ở có tính bảo mật cao, không cần lo lắng truyền thông chụp lén. Không biết Lục Kiêu đưa cái gì cho cậu, chưa chắc đã thích hợp mở ra ở bên ngoài, người khác dòm ngó bàn tán cũng không hay, cứ mở trong phòng riêng là tốt nhất.

Thay đồ xong, Lăng Sầm ra khỏi phòng nghỉ tìm Hailey để trở về khách sạn. Trên đường cậu còn yêu cầu Hailey chỉnh tốc độ xe huyền phù lên mức cao nhất. Vừa lái xe Hailey vừa thắc mắc:

“Lăng ca, chúng ta trở về khách sạn làm cái chi, chiều chúng ta vẫn còn phải quay phim mà?”

Hiện giờ cô nói chuyện với Lăng Sầm đã không còn dùng kính ngữ, dù gì cậu cũng đã nhẹ nhàng nhắc nhở cô rồi. Khi nãy thấy Lăng Sầm xin đạo diễn nghỉ 2 giờ, cô còn đầy nghi hoặc đây.

“Có…Ừm…một người bạn gửi cho anh một món quà, anh phải về khách sạn để nhận.” Lăng Sầm vừa đáp vừa tủm tỉm cười.

Hailey nhìn qua kính chiếu hậu thấy Lăng Sầm cười đến là nhộn nhạo. Là bạn bè nào, là cái lễ vật gì mà có thể khiến ‘nam thần’ của cô vui vẻ đến không kiềm chế được vầy nè?

Xe huyền phù vừa vào gara, Lăng Sầm đã lập tức mang khẩu trang rồi xuống xe, đi như bay về phòng. Cậu đã mở quyền hạn cho Carl, chắc giờ này cậu ta đã ở trên đó chờ cậu rồi. Hailey nhìn bộ dáng Lăng Sầm, cô không có ngốc nên tất nhiên hiểu đây là một ‘lễ vật không bình thường’ được gửi đến từ một ‘người bạn không tầm thường’ của Lăng ca. Chắc lưỡi hai tiếng, Lăng ca đã có người để thích rồi, thế mà trợ lý như cô vẫn là cẩu FA đây.

“Carl, đã lâu không gặp.” Vừa nhìn thấy Carl, Lăng Sầm đã thân thiết chào hỏi.

“Chào phu nhân.” Carl cũng mỉm cười đáp lại.

Lúc trước hắn còn nông cạn, tiếc hận thay cho Lăng Sầm, cảm thấy nếu thượng tướng chưa gặp tai nạn thì hai người sẽ là một đôi giai ngẫu hoàn mỹ, chứ không phải ủy khuất cho cậu, phải vì xứng đôi gen mà kết hôn với một người không quen lại còn tàn phế. Nhưng khi hắn phụ trách bảo an ở Lục trạch, mỗi lần thấy Lăng Sầm ở bên cạnh thượng tướng đều thấy cậu nói cười vui vẻ, cảm giác như cả người đều tỏa ra bong bóng hạnh phúc, thậm chí có thể dần dần lây nhiễm mà khiến thượng tướng cũng thay đổi theo, không phải là bề ngoài, mà là một sự thay đổi từ tận sâu bên trong con người, không còn u ám như lúc trước.

Đến khi thượng tướng của bọn họ ủng hộ Lăng Sầm tiếp tục sự nghiệp thì hắn đã ngộ ra được một điều, một đoạn tình cảm tốt đẹp nhất là khi có thể khiến đối phương đạt được những điều tốt nhất.

Carl thu hồi suy nghĩ, đưa vali đang nắm trong tay cho Lăng Sầm: “Phu nhân, thượng tướng nhờ tôi giao cho ngài.”

Lăng Sầm vui sướng mà nhận lấy, mắt đảo qua đảo lại trên chiếc vali, yêu thích không thôi. “Cảm ơn”

“Vậy, phu nhân, tôi có thể trở về?” Carl hỏi dò, dù gì nhiệm vụ của hắn cũng xong rồi.

Lăng Sầm suy nghĩ một chút rồi đáp: “Anh chờ ta một lát, để ta xem xem có gì cần nhờ anh mang về cho Lục Kiêu hay không.”

Chồng cậu khó khăn lắm mới chủ động được một lần, cậu phải cổ vũ anh để có thể tiếp tục duy trì sự tích cực hiếm hoi này. Lăng Sầm trong lòng âm thầm quyết định, mặc kệ lễ vật này là cái gì, cậu đều phải đáp lại cho Lục Kiêu một kinh hỉ. Phải tranh thủ khiến cho Lục Kiêu không ngừng săn sóc cậu, yêu thương cậu. Đây chính là bước tiến đầu tiên của hai người họ.

Lăng Sầm để Carl ngồi chờ tại phòng khách. Còn cậu thì vào phòng ngủ, đóng của phòng lại, đem vali đen đặt lên giường. Nhẹ nhàng mà vuốt ve một chút, chồng cậu thiệt là lãng mạn ghê, trước thì tặng nhẫn, không biết lần này là cái gì đây? Vừa nghĩ như vậy, một tay Lăng Sầm không tự giác mà nắm lấy dây chuyển ở cổ. Cậu không thích đeo vòng cổ, nhưng ra ngoài công tác thì cậu lại không thể mang nhẫn cưới, nên đành xâu qua dây chuyền mà đeo lên cổ. Bên trong có thể nào là một bó hoa thật lớn còn mang theo giọt sương, hoặc là một món trang sức hàng hiệu quý giá nào đó chăng? Có lẽ…Hí hí, Lăng Sầm nhịn không được mà đỏ bừng cả mặt, là một chiếc chìa khóa, ở một nơi nào đó, cậu sẽ cầm lấy, mở cửa ra và sau cánh cửa là chồng cậu, vượt tinh hà đến thăm cậu. Ôiiii! Thiệt là mong chờ quá đi!!!

Lông mày khẽ nhướng lên một cách diễm lệ, ánh mắt nhu tình vô hạn, Lăng Sầm chầm chậm đưa tay đầy háo hức mà cúi người mở ra khóa vali. “Cạch”

Một vật thể lạ màu trắng rất to trong không gian áp súc của vali bay ra, Lăng Sầm chỉ vừa thấy màu trắng, còn chưa kịp phản ứng đó là cái gì đã bị đập ngay vào mặt. Quá nhanh, quá nguy hiểm rồi. “A!!!” Lăng Sầm chỉ có thể ôm mũi, đau đến khom lưng mà ngồi bệt ra đất, trước mắt chỉ thấy sao bay vòng quanh, vòng quanh, vòng quanh. Mãi một lúc sau mới đỡ chút.

Đứng lên nhìn lại, hóa ra vali là một không gian nén, mà vật thể màu trắng đó là một khoang ngủ vũ trụ.

Lăng Sầm cảm thấy tức đến choáng váng, mệt cậu đoán cả nửa ngày nay, ‘đại lễ vật’ như thể này có cho cậu đoán thêm 10 năm nữa cậu cũng chả đoán ra. Tay nhanh hơn não cậu lập tức gửi tin nhắn hỏi Lục Kiêu sao lại gửi cho cậu cái này.

Một vài giây sau tin nhắn trả lời của Lục Kiêu đến: “Em không phải nói mền ở khách sạn không thoải mái sao? Muốn được ngủ giường ở nhà.” Một chốc lại thêm một tin. “Loại giường này trong nhà có mấy cái, bên trong đều trang bị nệm và mền như phòng chúng ta, tính giữ ấm rất tốt.”

“…..” Lăng Sầm cảm thấy mệt tim quá, cũng không biết phải nói cái gì nữa. Người ta nói vậy không phải cần giường mà cần người trên giường, không phải cần mền mà cần hơi ấm của người bên cạnh có được hay không? Hả hả hả????

Lăng Sầm đẩy cửa phòng bước ra tìm Carl. Hắn đang ngồi thẳng tắp trên sô pha nhàm chán xem tin tức trên đầu cuối cá nhân, thấy Lăng Sầm bước ra lập tức đứng dậy: “Phu nhân.”

“Carl, đêm nay mấy giờ anh quay về Đế Tinh?”

“Tôi…lái phi thuyền tư nhân Lục gia đến đây, cảng không gian ở Tinh Đạo số 2 sẽ đóng cửa lúc 12 giờ khuya nên phi thuyền cần rời đi trước lúc đo.” Carl chần chờ mà trả lời.

“Tốt, thời gian vừa vặn, tối nay ra sẽ theo anh cùng về Đế Tinh!” Lăng Sầm cười lạnh mà đáp, cậu phải về nói với Lục Kiêu…Này không thể nào xem là quà mà tặng được.

Tiểu kịch trường:

Lăng Sầm: Nhận được một cái ấm áp thật to và choáng váng sao vàng bay đầy trời. ( _ @)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play