Không phải sốt nhẹ như đêm hôm trước bị thương, lúc này cả người nàng nóng đến dọa người.

Mai Hương sắp bị dọa chết rồi, cũng không biết vừa nãy Triệu Khương Lan làm sao diễn hết vở kịch trước mặt Lý Mặc.

Mộ Dung Bắc Uyên vẫn chưa về phủ, Chu Khiết vừa nhìn thấy dáng vẻ Triệu Khương Lan liền lo lắng không thôi.

Thầm nghĩ lần này thảm rồi, vương gia bảo hắn ta trông chừng vương phi.

Ai có thể ngờ vương phi vừa ra ngoài một chuyến lại trở thành như vậy.

Hắn ta vội vàng bảo người mời Giang Dương đến.

Sở Sở trách móc nhìn Mai Hương: “Cả người vương phi sao lại đầy mùi rượu vậy! Chắc không phải vương phi lén lút uống rượu mà cô cũng không ngăn cản đấy chứ”.

Mai Hương thật sự không biết phải giải thích với Sở Sở thế nào, chỉ đành khổ sở không lên tiếng.

“Vẫn nên nghĩ cách để vương phi súc miệng đi, miễn cho lát nữa vương gia trở về hỏi đến, cô sẽ chết chắc”

Chỉ là Triệu Khương Lan hoàn toàn không có cách để nuốt nước súc miệng, Sở Sở chỉ đành tìm kẹo ngọt đưa vào miệng nàng, muốn làm tan mùi rượu.

Giang Dương đến cũng rất nhanh.

Hắn vừa nhìn thấy dáng vẻ Triệu Khương Lan liền cau mày.

“Đây là chuyện gì, chẳng phải hôm qua đã hạ sốt rồi sao, sao giờ lại sốt thành như vậy?

Giang Dương cũng không để ý đến nam nữ khác biệt, vươn tay sờ trán Triệu Khương Lan, đầu ngón tay run rẩy một lúc.

“Không được, thật sự quá nóng, nếu cứ để mặc nàng ấy sốt tiếp, nhất định sẽ xảy ra chuyện”

Giang Dương nói xong, bắp chân Triệu Khương Lan đột nhiên bị co rút.

Nàng đau đến rên lên, hai chân không nhịn được không ngừng đá qua đá lại.

Sở Sở lập tức đau lòng rơi nước mắt: “Vương phi, người làm sao vậy, đừng dọa nô tỳ”.

“Đau, chân đau”

Giang Dương nhìn, khóe mắt nảy lên: “Không ổn, có lẽ sốt đến mức làm chân nàng ấy chuột rút. Phải nhanh chóng uống thuốc, hơn nữa nghĩ cách hạ sốt”

Từng tấm khăn lạnh lấy ra, đặt lên trán Triệu Khương Lan.

Giang Dương lại bảo người mở hết cửa sổ, để nhiệt độ trong phòng thấp hơn một chút.

Nhưng hiển nhiên vẫn chưa đủ.

“Như vậy đi, lát nữa ta ra ngoài, mọi người cởi hết y phục của vương phi ra, lau hết người cho nàng ấy. Còn phải tìm người đút thuốc cho nàng ấy, vương gia vẫn chưa trở lại, vương phi không đợi được nữa. Các người ai tình nguyện hầu hạ chủ tử, mau chóng súc miệng lát nữa dùng miệng đút thuốc, bây giờ ta đi nấu thuốc. Trước đó đút cho nàng ấy một ít nước muối, bỏ nhiều muối vào, nếu không ta lo vương phi sẽ khát nước không chịu được.”

Mai Hương nghe vậy vội vàng làm nước muối, lại cẩn thận súc miệng.

Vừa nói vương phi đắc tội rồi, vừa đút nước cho Triệu Khương Lan.

Đợi sau khi lại đút xong một chén thuốc đắng không nói nên lời, Triệu Khương Lan coi như đã đổ mồ hôi, mơ màng thiếp đi.

Nhóm người Hồng Vân khi trước vì không rõ Triệu Khương Lan tìm Lý Mặc cần bao nhiêu thời gian, để đảm bảo, cố ý dùng kế điệu hổ ly sơn điều Mộ Dung Bắc Uyên đến nơi cực kỳ hoang vắng.

Hơn nữa còn bảo người gây ra không ít chiêu trò giả thần giả quỷ.

Cho nên Mộ Dung Bắc Uyên chậm trễ chưa trở lại.

Không ngờ hắn tạm thời chưa về, lại đợi được trưởng Văn Hi trưởng công chúa tìm đến.

Ai có thể ngờ được đã trễ như vậy, trưởng công chúa lại mang theo gậy sắt tiến vào vương phủ.

Hạ nhân trước mắt hoàn toàn không ngăn được.

Chu Khiết chạy ra muốn xử lý, trưởng công chúa trực tiếp chỉ gậy trong tay mình vào hắn ta.

“Đừng nói nhảm với bổn cung, bảo Triệu Khương Lan ra đây, cả ngày nay nàng ta không có động tĩnh gì, đã hứa chữa trị cho An Linh mà!”.

Sở dĩ Văn Hi trưởng công chúa vội vàng chạy đến đây, là vì buổi tối vết thương Triệu An Linh, ngứa ngáy, không nhịn được gãi, kết quả lại gãi ra máu.

Bây giờ nàng ta khóc thảm trong phủ ngũ vương, lập tức có người bẩm báo đến phủ công chúa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play