Bởi vì nàng yêu thích, sẽ để bên cạnh người hầu hạ luôn.

Nếu như Bạch Chỉ Hương không nói dối, thì bây giờ Vị Ương cung đột nhiên có mấy người mới vào, còn có thể khiến cho Lý Hân xem trọng.

Không hiểu sao, Lý Mặc có chút khó chịu.

Hắn ta muốn thân cận với Lý Hân, đều bị nàng lạnh nhạt. Mỗi lần hắn ta tới gần một chút là vẻ mặt đối phương không vui.

Sao lại đổi thành tiểu thái giám, nàng ngược lại còn nể mặt hắn ta nữa chứ.

Lý Mặc có chút suy ngẫm, Liễu phi nhân cơ hội nói năng cẩn thận.

“Bệ hạ, hôm nay thần thiếp phải chịu ấm ức lớn như thế, vốn là nhân nhượng cho khỏi phiền. Nhưng thần thiếp cũng biết rõ tâm ý Hoàng thượng dành cho Hoàng hậu, đến cả đối đãi với Vị Ương cũng cũng đặc biệt thiên vị. Thần thiếp cũng không cầu gì khác, chỉ cầu Hoàng thượng đem tiểu thái giám kia ra khiển trách một trận, coi như là nhắc nhở hắn ta. Bất luận đẩy thần thiếp xuống nước có phải là hắn ta hay không, thì chuyện hắn ta thấy thần thiếp rơi xuống nước mà làm như không thấy là thật, nếu như cung nhân đều bắt chước theo, hạ nhân trong cung sau này, còn có ai có thể kính trọng chủ tử.

Lý Mặc bị Bạch Chỉ Hương quấy rầy đến đau đầu. Nếu như không đồng ý nàng ta, còn không biết nàng ta muốn rong dài bao nhiêu câu nữa.

Gần đây nhà họ Bạch coi như là đắc lực trong triều đình, Lý Mặc cũng không thể hoàn toàn lạnh nhạt với Bạch Chỉ Hương được.

Dù sao thì nàng ta cũng chỉ muốn phạt một tên thái giám mới đến, lại không phải là Vũ Mạc hay Cẩn Thư, hoặc là người ở lâu trong cung.

Vậy thì cho dù là Triệu Khương Lan có biết, thì cũng sẽ không tức giận quá.

Huống hồ nếu như thái giám kia quả thật là không an phận, có những hành động đi quá giới hạn không nên có với Hoàng hậu, vậy thì càng nên trách phạt.

“Được rồi, trẫm đồng ý với người là được rồi”

Liễu phi cảm thấy đắc ý ngay tức khắc. Hừ, ai bảo tên thái giám kia có dáng vẻ lạnh lùng yên ång.

Đợi hắn nếm mùi khổ xong, xem hắn còn dám coi thường mình nữa không.

Vốn dĩ Lý Mặc muốn tuỳ ý để cho Liễu phi đi đến Vị Ương cung truyền khẩu dụ, nhưng hắn ta lại sợ Liễu phi thêm mắm thêm muối, lại gây ra chuyện khác. Hắn ta định đích thân đi một chuyến, vừa hay cũng đang muốn gặp Triệu Khương Lan, cũng tìm hiểu thêm cung nhân mới đến là ai.

Liễu phi há có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này, lập tức nói muốn đi theo luôn.

Lúc trước ra ngoài dạo một vòng, cuối cùng Triệu Khương Lan cũng ăn nhuyễn cân tán, không có sức lực.

Cho nên nàng vừa về tẩm điện là đã ngủ sâu rồi. Sau khi Một Dung Bắc Uyên dỗ nàng ngủ xong, đứng dậy đi dạo quanh Vị Ương cung.

Nơi đây dù sao cũng là nơi Triệu Khương Lan từng sinh sống, bên trong bày biện rất nhiều đều là đồ chơi và đồ cất giữ ở kiếp trước của nàng.

Nhìn thấy những thứ này, hắn dường như có thể càng hiểu về nàng của quá khứ nhiều hơn.

Vũ Mạc thấy hắn cảm thấy hứng thú, nên đưa hắn đi dạo khắp nơi trong cung.

Hai người đang nói chuyện, đột nhiên bên ngoài truyền động tĩnh đến.

Tiểu cung nữ vội vàng chạy đến bẩm báo: “Cô cô, điện hạ đến rồi, còn có Liễu phi nương nương cùng đến. Các ngài ấy nói muốn gặp thái giám đi cùng nương nương đến bên ao hôm nay, nô tuỳ nghĩ, hình như là Vũ Tề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play