Sau thời khắc giao thừa chính là lúc phát bao lì xì, chỉ cần nhỏ hơn 18 tuổi thì đều được nhận.
Trong phòng nháy mắt ồn ào những câu chúc năm mới vui vẻ, cung hỉ phát tài,...
Cao Chí Bác rất tích cực đi nhận lì xì, hiện tại thứ hắn thiếu nhất chính là tiền. Thời nay muốn làm gì mà chẳng cần tiền. Hắn còn nhỏ tuổi, xin tiền bố mẹ là điều không thể, hiển nhiên chỉ có thể trông đợi vào số tiền mừng tuổi này.
Có thể là do vừa rồi bộc phát bản lĩnh, cũng có thể do mọi người muốn nịnh bợ ba Cao, tóm lại là bao lì xì của Cao Chí Bác luôn dày hơn so với người khác, đặc biệt là bao lì xì của cậu Hai. Cao Chí Bác sờ độ dày của bao lì xì, ước lượng khoảng 5000 tệ. ( 1 tệ = 3300 VNĐ), nhếch miệng cười sung sướng.
Lấy xong bao lì xì, mọi người lục tục về phòng mình nghỉ ngơi.
Cao Chí Bác trèo lên giường, đếm từng đồng từng đồng, miệnh cười không khép lại được. Đếm đi đếm lại, áng chừng được khoảng một vạn tám. Số tiền này đối với hắn hiện tại cũng coi như không nhỏ.
Nhưng chưa đợi hắn vui mừng xong, mẹ Cao đã vỗ vỗ đầu hắn, nói: "Bác Nhi đưa tiền cho mẹ, mẹ giữ hộ cho."
Cao Chí Bác vừa nghe liền choáng váng, giữ kiểu gì, gửi ngân hàng lấy lãi suất? Chín, mười năm sau thì lãi suất cũng chẳng bõ hắn nhét kẽ răng.
Nhưng hiện tại hắn còn quá nhỏ, chắc chắn không thể tự cầm tiền.
Cao Chí Bác nhăn mày, đưa cho mẹ thì hắn lấy cái gì để đi kiếm lãi?
Mẹ Cao nhìn bộ dạng không vui của Cao Chí Bác, vui vẻ hỏi: "Bác Nhi không muốn đưa cho mẹ à?"
Cao Chí Bác cầm tiền, gật gật đầu như gà mổ thóc.
"Vì sao? Mẹ giữ tiền hộ Bác Nhi, nếu Bác Nhi muốn mua gì có thể bảo mẹ, mẹ đưa tiền cho con mua. Bác Nhi còn nhỏ, tự cầm tiền nhỡ đánh mất thì sao?"
Cao Chí Bác nhăn mày bĩu môi, bày ra dáng vẻ bị cướp tiền lập tức sẽ khóc.
Mẹ Cao có chút đau đầu, nói thật, Cao Chí Bác rất ít khi không nghe lời nên cô cũng không biết phải phản ứng thế nào.
Mẹ Cao lại nhẫn nại hỏi: "Vậy Bác Nhi nói cho mẹ biết, tại sao lại không muốn cho mẹ giữ tiền hộ? Muốn mua cái gì à?"
Cao Chí Bác nhất quyết không hé răng làm mẹ Cao càng thêm tò mò.
Đột nhiên trong đầu mẹ Cao bật ra một ý tưởng: "Hay là con muốn mua cho Dương Dương cái gì?"
Khuôn mặt Cao Chí Bác lập tức đỏ bừng, nhìn chằm chằm mẹ Cao, chớp chớp mắt, ngượng ngùng nói: "Ba nói là tiền kiếm được phải đưa cho vợ giữ."
Mẹ Cao hoàn toàn bị bất ngờ, không nghĩ tới Cao Chí Bác sẽ nói như vậy. Trong lòng yên lặng mắng ba Cao, không dưng đi nói bậy bạ trước mặt trẻ con. Tuy nhiên trong lòng vẫn bị những lời này làm cho cảm động khôn xiết.
Ba Cao nằm không cũng bị trúng đạn...
Mẹ Cao nhìn bộ dạng Cao Chí Bác thề sống thề chết không chịu giao tiền ra, bất đắc dĩ thở dài, đưa vợ thì đưa vợ. Dù sao cũng sẽ vào tay mẹ Hạ, đều giống nhau cả thôi.
Cao Chí Bác nhìn mẹ Cao bất đắc dĩ thỏa hiệp, lặng lẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm. Trong lòng tự giơ ngón cái cho chính mình, lí do này cũng bịa ra được... Đồng thời hắn cũng phát hiện ra, hắn cư nhiên có thể nói dối không chớp mắt. Kĩ năng diễn xuất và biểu cảm khuôn mặt sắp luyện thành trình độ xuất quỷ nhập thần luôn rồi! Hắn có nên suy xét đến việc lăn lộn trong giới giải một phen hay không? Không biết chừng còn trở thành nam thần, oppa gì gì đó... Suy nghĩ này vừa hiện lên đã bị hắn bóp chết từ trong trứng, hắn còn phải làm ông chủ tai to mặt lớn để chống lưng cho vợ yêu cơ mà!
< Cập nhật truyện nhanh nhất tại Wattpad: UyenUyen3008 >
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT