Tác giả: Ma Nữ Tiểu Yêu

Edit: B các tiểu tiên nữ đã like chưa nè, 2800 lượt truy cập hay 10 lượt thích là t có chương mới luôn nhé!

Ông cũng không quá xem trọng Tô Mạt Nhi.

Tô Mạt Nhi là nữ minh tinh nổi tiếng trong nước dạo gần đây, ông tất nhiên là có nghe qua. Thậm chí việc cô ấy chụp bìa tạp trí ở nước ngoài ông cũng biết, truyện này cũng khiến ông vô cùng ngạc nhiên.

Không thể không nói, tấm bìa tạp trí kia chụp rất thành công. Ngay cả ông người tự nhận là tâm lặng như nước, nhìn thấy cũng không khống chế được tim đập thình thịch. Vị phú nhị đại này coi trọng cô ấy, nguyện vì cô ấy mà lót đường, ông cũng thấy như một chuyện hiển nhiên phải như thế.

Vì nụ cười của hồng nhan nguyện đầu rơi máu chảy.

Nếu ông trẻ lại vài tuổi, cũng sẽ làm như vậy. Tuổi trẻ mà! Ai cũng muốn một lần như vậy?

Tuy rất hiểu hành động của Diệp Minh Triết, ông lại không có hảo cảm đối với Tô Mạt Nhi, cũng chẳng có ác cảm gì. Tuy dựa mặt kiếm cơm cũng có thể giành được một góc trời trong giới này, nhưng ông là một đạo diễn, hơn nữa là một đạo diễn rất coi trọng khả năng nhập vai diễn xuất của diễn viên, vì vậy đối với một bình hoa như Tô Mạt Nhi ông cũng không để vào trong mắt.

Hoặc là nói, trên người Tô Mạt Nhi không có điểm gì có thể khiến cho ông chú ý.

Nhưng chính bình hoa không có điểm gì để ông chú ý này lại cho ông xem một bộ kịch bản. Nhìn qua cái tên thôi đã thấy rất mới lạ --《 Đổ Vương Phong Vân 》, đáy lòng ông nhen nhóm một chút hứng thú.

Nhưng ông cũng không sốt ruột xem kịch bản ngay, mà ngẩng đầu nhìn về phía Tô Mạt Nhi cười. Có lẽ cái người nổi tiếng bình hoa, kỹ thuật diễn bằng không này sẽ cho hắn một kinh hỉ mà hắn không thể tưởng tượng nổi.

Hắn lại quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Minh Triết đang ngồi bên cạnh.

Tuy Diệp Minh Triết cố gắng tỏ ra thong dong, nhưng đôi tay kia vẫn bán đứng nội tâm xao động của anh. Từ hành động đến ánh mắt khi anh nhìn Tô Mạt Nhi, có lẽ chính anh cũng không rõ ràng nội tâm của mình. Đây là người mà anh muốn đặt trong lòng, không phải người mà anh chỉ muốn chơi đùa.

Gia thế Diệp gia không nhỏ, có thể đồng ý cho một nữ nhân trà trộn trong giới giải trí qua cửa là không có khả năng?

Trong giới hào môn Trương Kinh Đàm vô cùng rõ, tự sâu trong đáy lòng họ luôn xem thường người trà trộn trong giới giải trí. Cho dù bây giờ địa vị của những người này đã được đề cao rất nhiều, nhưng đối với hào môn thế gia mà nói, những người này cũng chỉ là con hát, không lên được phòng khách.

Ông lập tức nghĩ tới rất nhiều chuyện trước kia, rất nhiều chuyện khi ông còn trẻ.

Khi Trương Kinh Đàm còn trẻ, cũng có một nốt chu sa. Nốt chu sa ấy nhẹ nhàng xâm nhập đáy lòng ông, đến tận bây giờ nó vẫn khiến ông hối hận khi nhớ lại.

Giới giải trí mà! Ông cũng không quá coi trọng, cũng chỉ cho rằng mình để ý khuôn mặt người ta mà thôi, liền đưa ra điều kiện bao nuôi trao đổi tài nguyên.

Cuối cùng người kia cũng đáp ứng, nhưng quyết định ấy của ông cũng hoàn toàn chặt đứt khả năng tiến triển trong quan hệ của bọn họ.

Chờ đến khi hắn hiểu được tâm ý của mình thì đã không còn kịp nữa rồi.

Mà trạng thái hiện tại của Diệp Minh Triết cùng ông trước kia rất giống nhau, từ cái nhìn đầu tiên đã thích dung mạo của đối phương, cho nên mới nói đàn ông đều háo sắc như nhau. Nhưng nếu có thể trả giá rất nhiều vì một người, thì làm sao có thể nói rằng, đó không phải yêu?

Nhìn bộ dáng lo lắng của Diệp Minh Triết, Trương Kinh Đàm lại cười.

Có lẽ cậu ta so với ông sẽ có kết cục tốt đẹp hơn, ít nhất cũng không đến mức không thể vãn hồi.

Ông cũng không muốn nhìn thấy một cặp rất xứng đôi vừa nứa này, sẽ đi theo vết xe đổ của ông, cuối cùng chỉ có thể giống ông, quãng đời còn lại ngập trong hối hận. Ông đem kịch bản thu vào, động tác rứt khoát làm Tô Mạt Nhi có chút khẩn trương.

Trương Kinh Đàm cười ha hả nói: "Hôm nay đến đây, ăn cơm vẫn là quan trọng nhất. Cái kịch bản này, mới nhìn đến tên thôi tôi đã rất có hứng thú rồi, chút nữa trở về tôi sẽ nghiên cứu thật kỹ. Đến lúc đó quyết định như thế nào, sẽ thông báo cho hai người sau."

"Cảm ơn Trương Đạo."

Sau đó Trương Đạo lại cùng Tô Mạt Nhi hàn huyên đôi câu liên quan đến diễn xuất, Trương Đạo phát hiện Tô Mạt Nhi không phải là bình hoa như ông nghĩ. Ít nhất, cô ấy cũng rất để tâm tới phương diện này.

Trương Đạo là người thẳng thắn lập tức lại hỏi: "Tôi thấy cô không phải không biết gì về diễn xuất, không giống người không biết diễn, thế nào lại bị phóng viên viết thành bình hoa, uổng cho mĩ mạo khuynh thành?"

Tô Mạt Nhi nghe được những lời này của Trương Đạo, cảm thấy rất buồn cười.

Cô khẽ nghiêng đầu mà suy nghĩ, nói: "Đại khái có thể là.. Tôi dậy thì quá thành công?"

"Ha ha ha.." Trương Đạo bật cười thành tiếng, không khí lập tức nhẹ nhàng rất nhiều. Ông cười nói: "Không tồi, diện mạo này của cô tuyệt đối rất nghịch thiên. Có thể có vài người đố kỵ, nên vẫn luôn muốn bôi nhọ cô cũng nên."

Diệp Minh Triết có chút không dám tin nhìn hai người này.

Lúc nãy hai người còn chưng ra khuôn mặt "không phải thân, cũng chẳng quen", làm sao giờ đã trở nên quen thuộc hơn cả anh rồi.

Cô gái này, thế mà còn cười thoải mái như thế với Trương Kinh Đàm, cô còn chưa bao giờ cười với anh như thế đâu! Thái độ luôn ôn hòa, khách khí, còn không thì đập cho anh một khuôn mặt lạnh như tiền!

Trong lòng Diệp Minh Triết dâng lên cảm giác ê ẩm, rồi lại không biết mình nên dùng thân phận gì để mà giận rỗi người ta đây.

Lúc này anh mới bừng tỉnh, bắt được trọng điểm -- hai chữ thân phận!

Đúng vậy, anh phát hiện anh muốn ở bên cạnh cô ấy, muốn cô ấy cười với một mình anh, muốn cho cô ấy mọi thứ tốt nhất, muốn cùng cô ấy có những hành động thân mật nhất.. Trước đây anh không có cảm giác muốn gì đó quá mức với bất kì cô gái nào. Nhưng hiện giờ đáy lòng anh lại rất rõ, cảm súc của anh đối với Tô Mạt Nhi không giống những cô gái khác.

Cho nên anh cũng không dám làm gì quá đáng, mà lựa chọn đi từng bước một, tới gần cô.

Hiện tại nhớ tới thân phận, bản thân anh cũng đã hiểu rõ lòng mình muốn gì. Anh muốn có một thân phận rõ dàng, được quang minh chính đại bên cạnh cô.

Lúc trước có lẽ anh còn chưa xác định được, ý nghĩ như vậy có phải là nhất thời hay không, thì khi thấy cô cùng Trương Kinh Đàm nói chuyện vui vẻ, chuyện gì anh cũng sáng tỏ.

"Khụ khụ.. Trương Đạo, bộ điện ảnh này Diệp thị chúng tôi sẽ đầu tư, chi tiết đầu tư như thế nào sẽ giao cho phòng kế hoạch hạch toán, bộ điện ảnh này cũng coi như một hạng mục đầu tư quan trọng của Diệp thị trong năm nay. Tôi rất hy vọng có thể thúc đẩy hợp tác lần này của chúng ta."

Trương Kinh Đàm hơi kinh ngạc, ngay sau đó cười lên, xem ra tiểu tử này đã hiểu rõ, không cần chính mình nói gì nữa.

Ông cười nói: "Đương nhiên, trở về tôi sẽ nghiên cứu kĩ kịch bản, nếu thật sự thấy hứng thú, tôi sẽ liên lạc."

Thành tựu của ông trong giới được như ngày hôm nay, một phần dựa vào mắt nhìn kịch bản của ông rất tinh tường, mỗi một khâu làm nên bộ phim ông đều rất khắt khe, nên khi được công chiếu khán giả đều trầm trồ khen ngợi kèm theo đó là thán phục. Có thể nói, ông ở trong giới điện ảnh được xem như một tồn tại rất khác.

Đối với kiên trì của Trương Đạo, về tình về lý đều không có gì để chê trách, Diệp Minh Triết đương nhiên sẽ tôn trọng ý kiến của Trương Đạo.

Nói đến đây cũng không cón gì để nói, Trương Đạo từ trên chỗ ngồi đứng lên chuẩn bị cáo từ.

Tô Mạt Nhi nói: "Tôi cũng nên cáo từ rồi."

Trương Kinh Đàm nghe vậy quay đầu nhìn Diệp Minh Triết liếc mắt một cái, bên trong ý cười rất là rõ ràng.

Diệp Minh Triết cũng không giận, chỉ nói: "Bổn thiếu cuối cùng cũng hiểu cái gì gọi là qua cầu rút ván. Hôm nay tốt xấu cũng là mùng một, em có thể nhẫn tâm hơn như thế nữa không, lưu lại bồi tôi quá cái năm mới? Nói cho cùng vì bữa cơm này, tôi đã hủy bữa tiệc ngày hôm nay. À đúng rồi, tôi nhớ phim truyền hình 《 Tiên Kiếm Duyên 》 sẽ bắt đầu chiếu vào tháng giêng, nói xem em có mong chờ gì đối với ratings phim không?"

Tô Mạt Nhi nói: "Nếu ratings không đạt được như kỳ vọng của tôi, anh có biện pháp có thể đề cao điểm ratings?"

"Tôi biết về mảng tuyên truyền bộ phim này làm rất khá, ratings tuyệt đối sẽ không thấp. Nếu không đạt được như kỳ vọng của em, thì chỉ có thể là em yêu cầu quá cao rồi."

Tô Mạt Nhi nhún nhún vai, không theo vấn đề này tiếp tục dây dưa.

Diệp Minh Triết cũng thay đổi cái đề tài hỏi: "Hiện tại xem như chính thức giải ước với công ty cũ, trước mắt chắc chưa có người đại diện? Đối với người đại diện cô có yêu cầu như thế nào? Không có người đại diện, đối với công tác sẽ có ảnh hưởng"

"Tạm thời còn chưa suy xét, trước mắt tôi cũng không tính diễn phim truyền hình. Nếu có kịch bản tốt, tôi cũng có thể suy xét một chút."

Hiện tại cô có phòng làm việc riêng, chờ đến khi phòng làm việc đi vào quỹ đạo, cô hoàn toàn không cần lo lắng không có thông cáo.

Hiện tại, cô cũng chỉ nghĩ làm thế nào để phát triển phòng làm việc mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play