Chương 845: Anh làm cô ta đau

Minh Tư Thành cầm ly rượu lên, uống một ngụm lớn rồi nói sang một vấn đề khác: “Anh có bạn gái cũ không?”

“Đương nhiên là có rồi.” Benson thần thắng nói.

Minh Tư Thành hỏi tiếp: “Bây giờ bạn gái cũ của anh còn yêu anh không?”

“Hahaha… Benson không kiềm được, sảng khoái cười lớn một trận.

Minh Tư Thành thắc mắc nhìn Benson.

Benson cười xong thì nói tiếp: “Bạn gái cũ của tôi đã kết hôn, sinh con rồi, sao có thể còn yêu tôi được nữa.

Minh Tư Thành im lặng, nghĩ đến Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật thì tim lại thấy đau nhói.

Benson đưa tay ra dấu cho nhân viên pha chế, bảo anh ta đem qua một chai bia.

Sau khi bia được mở nắp, Benson cầm chai bia lên, rót đầy vào chiếc ly miệng rộng của Minh Tư Thành rồi mỉm cười và nói: “Người anh em, anh là người làm việc lớn, người làm việc lớn thì không nên bị trói buộc bởi tình yêu.

Minh Tư Thành cụng ly với Benson rồi nói: “Nghĩ cách giúp tôi thoát khỏi Janna đi.”

“Trước đây cô Janna không phải như thế, nếu như cô ấy đã bám lấy anh thì chứng tỏ cô ấy đã thật sự thích anh rồi.” Benson nhích mày với Minh Tư Thành.

Minh Tư Thành tiếp lời: “Cô ta không chỉ thích tôi một cách đơn thuần mà là có mục đích. Benson nhích ghế lại gần Minh Tư Thành thêm một chút nữa rồi khuyên anh: “Bố của Janna có thể nói là năm giữ cả lĩnh vực IT ở nước M của chúng tôi. Nếu như anh ghép thành một đôi với cô Janna.

“Ông George có con trai, tôi không thể điều tra được gốc gác của con trai ông ta. Janna muốn liên thủ với tôi, chắc tới tám chính phần là muốn thay thế người anh trai ruột hay em trai ruột gì đó của cô ta, cuối cùng nắm giữ tập đoàn tài chính của bố cô ta.” Minh Tư Thành cắt ngang lời của Benson.

Benson rất bất ngờ nhìn Minh Tư Thành và nói: “Chà, tôi còn tưởng anh dễ bị dụ lắm chứ, không ngờ anh lại tỉnh táo như thế à!”

“… Minh Tư Thành lại không biết nói gì.

Benson cũng không vòng vo với Minh Tư Thành thêm nữa mà quyết định nói thẳng với anh: “Cô Janna lệnh cho tôi bảo tôi làm mai anh cho cô ấy “Vậy có nghĩa là, anh đứng về phía của Janna rồi?” Minh Tư Thành bất mãn chau mày lại.

Benson mỉm cười và nói: “Nếu như tôi đứng về phía

Janna thì tôi đã không thẳng thắn nói chuyện với anh thế này rồi.”

Minh Tư Thành lại một lần nữa im lặng.

Benson ngồi thẳng người lên, hỏi anh: “Anh nói thử xem, anh đến đây du học là vì điều gì?” Câu nói đó đã làm Minh Tư Thành như được thức tỉnh.

Anh đến đây du học là vì điều gì?

Trước đây lúc chưa có Mộc Miên thì anh vì ước mơ của mình, nhưng sau đó có Mộc Miên rồi, hình như ước mơ của anh cũng đã không còn quan trọng như vậy nữa. Nếu như mất đi Mộc Miên thì bây giờ anh vì điều gì? Đột nhiên Minh Tư Thành lại cảm thấy mông lung. Hình như không nhìn thấy được bản thân và phương hướng.

Benson thấy Minh Tư Thành không nói tiếp thì có lòng tốt nhắc nhở anh: “Anh phải vì bản thân mình trước rồi mới có thể vì người con gái mà anh cần”

“Anh?” Minh Tư Thành định thần lại, ngoảnh đầu qua nhìn Benson. Benson thẳng thắn nói: “Bạn gái cũ của anh rất đáng yêu “… Minh Tư Thành liền khó chịu chau chặt mày.

Benson nhún nhẹ vai rồi nói: “Chuyện này là do cô Janna lệnh cho tôi giúp cô ấy điều tra, tôi chỉ đành gọi điện thoại cho “bạn tốt” của tôi ở thành phố Thuận Canh”

“Anh có thể lực ở thành phố Thuận Canh sao?” Minh Tư Thành thắc mắc.

Benson nói tiếp: “Không phải là thế lực, chỉ là có giao tình mà thôi”

“Dạ Hoặc là tụ điểm vui chơi lớn nhất ở thành phố Thuận Canh, anh quen biết với người trong Dạ Hoặc sao? Rốt cuộc anh có quan hệ thế nào với Phó Quân Tiêu?” Cánh tay đang đặt trên quầy bar của Minh Tư Thành bất giác nắm chặt lấy ly rượu.

Nhưng Benson lại đánh trống lảng: “Anh cũng biết đuổi hình bắt bóng thật”

Minh Tư Thành thấy Benson không chịu nói thật thì cũng không hỏi thêm nữa.

Anh ở lại chỗ của Benson chưa được một lúc thì rời khỏi.

Sau khi về đến chung cư, Minh Tư Thành đứng trước cửa, rút chìa khóa ra, đang định mở cửa thì đột nhiên có một bóng người bất ngờ nhào lên người anh làm anh giật nảy mình.

Anh vẫn chưa kịp phản ứng thì đôi tay trắng như tuyết đó đã ôm chặt lấy cổ anh, xộc vào mũi anh là mùi nước hoa rất đặc biệt.

“Thành, anh cứu em… Giọng của Janna vang lên bên tai anh.

Đèn cảm ứng âm thanh trên hành lang lúc sáng lúc tắt, sau khi Minh Tư Thành nhìn rõ mặt của Janna thì chau mày, đẩy Janna ra, ai ngờ Janna lại nhảy tót lên người anh, ôm chặt anh như một con lười.

“Thành… em đã bị Aubrey bỏ thuốc rồi… em nóng quá… Anh cứu em… Mặt Janna ửng đỏ, giọng nói yếu ớt nhưng sức của tay chân thì lại không như những gì mà cô ta đã nói.

Minh Tư Thành mất kiên nhẫn, nói: “Cô phá đủ chưa vậy?”

“Em nói thật đấy, anh tin em đi.” Janna ôm chặt lấy Minh Tư Thành, không ngừng cọ xát lên người anh.

Minh Tư Thành lại dùng hết sức để thoát khỏi Janna, sau khi đẩy được cô ta ra thì đi vào trong phòng.

Lúc anh đang định thuận tay đóng cửa lại thì đằng sau có tiếng “á” vang lên thảm thiết, cửa cũng bị bật ra lại.

Minh Tư Thành giật mình quay đầu lại nhìn thử thì thấy tay của Janna đang nằm trên khung cửa, sau khi cửa kẹp phải tay cô ta thì đã để lại dấu hẳn đỏ trên ngón tay của cô ta.

Janna đau đến chảy nước mắt, lên tiếng với vẻ vô cùng đáng thương: “Thành… em đau quá…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play