Janna bắt đầu theo đuổi không bỏ, thậm chí không thể theo kịp tốc độ của Minh Tư Thành, bắt đầu chạy chậm lại. "Bố em là cấp trên của anh, theo cấp bậc mà nói, dùng cách nói của chỗ các anh, em cũng xem như là công chúa điện hạ của anh, anh phải kính trọng em chứ." Janna cây ngay không sợ chết đứng nói.

Nhắc đến công chúa điện hạ, trong lòng Minh Tư

Thành liền nghĩ tới Nhiên Mộc Miên.

Cô công chúa nhỏ của anh, mới chỉ xa cách có hai ba tháng, đã trở mặt lao vào vòng tay của người đàn ông khác.

Minh Tư Thành thất vọng đau khổ biết rõ đây là chuyện sớm muộn gì anh cũng phải đối mặt, chỉ là anh không nghĩ sẽ đến nhanh như vậy. Đúng, anh không nghĩ tới Mộc Miên sẽ quên anh nhanh như vậy.

Nói cho cùng, Mộc Miên chỉ đơn thuần có hảo cảm đối với anh, đơn thuần thích anh mà thôi.

Mộc Miên không hề yêu thương đối với anh. "Tại sao không nói chuyện?" Janna hỏi tiếp.

Minh Tư Thành dừng bước, Janna cũng dừng lại theo. "Chúng ta không thích hợp làm bạn đâu." Minh Tư Thành cực kỳ lãnh đạm nói.

Janna xem thường cười cười: "Đương nhiên, đúng là chúng ta không thích hợp làm bạn bè, bởi vì, anh sẽ là chồng tương lai của em."

Nghe nói như thế, khuôn mặt đẹp trai của Minh Tư Thành không thay đổi bất kỳ cảm xúc gì, ngược lại rất bình tĩnh nói: "Cô suy nghĩ nhiều rồi." "Anh từ chối em đấy à?" Janna khó có thể tin nói. Minh Tư Thành nhàn nhạt trả lời: "Phiền cô về sau cách xa tôi một chút."

Nói xong, anh trực tiếp đi về phía trước. Nhưng lúc này Janna lại không đuổi theo.

Cô ta chỉ không hiểu, vì sao Minh Tư Thành không ra bài theo lẽ thường.

Trước kia, chỉ cần đàn ông cô ta muốn theo đuổi, thì không có ai cô ta không theo đuổi được.

Nhất định trong chuyện này có nguyên nhân.

Minh Tư Thành cho rằng Janna sẽ nhanh chóng bỏ qua chuyện này, lại không nghĩ rằng, ngày nào Janna cũng quấn lấy anh, sau đó gián tiếp gây ra chuyện phiền toái cho anh.

Chỉ mới qua mấy ngày thôi, Minh Tư Thành đang đi bộ trên lề đường trở về căn hộ sau giờ học, đột nhiên bị chặn lại bởi năm tên du côn đường phố vạm vỡ, to béo.

Nơi này không phải đại học Cung Huy, không ai có thể giúp đỡ anh, chỉ có thể dựa vào chính mình.

Nhưng rất hiển nhiên, cứng đối cứng với bọn chúng cũng không phải lựa chọn tốt nhất.

Minh Tư Thành kiên trì xoay người bỏ chạy, năm tên côn đồ có kiểu tóc quái dị lập tức đuổi theo.

Anh vừa chạy đến chỗ ngoặt, đối diện lại có người giỏi chất lỏng gì đó lên người anh, một mùi hương gay mũi đánh tới, anh liền ngất xỉu ngã xuống trong nháy mắt.

Thời điểm tỉnh lại, Minh Tư Thành phát hiện mình đang ở trong một căn phòng độc lập giống như quán bar.

Cổ tay anh bị trói bằng dây cáp và treo trên cây cọc chéo.

Căn phòng được trang trí theo hướng phục cổ, nghiêng về phong cách thần thoại Hy Lạp. "Dám động vào người phụ nữ của tao, mày muốn chết à!" Đột nhiên một người đàn ông tóc vàng đi tới, vừa nói tiếng bản địa vừa đấm vào bụng Minh Tư Thành.

Minh Tư Thành đau đến cong người lên, lợi dụng sức mạnh của cổ tay đang đung đưa, nhấc đôi chân vốn đang bị trói đánh trả người đàn ông tóc vàng và đá anh ta vào bức tường đối diện.

Người đàn ông tóc vàng giận dữ, kéo chiếc kẹp đang cháy đỏ trong lò sưởi, trực tiếp dí vào bụng Minh Tư Thành. "Tại sao Janna lại coi trọng thẳng du học sinh ốm yếu như mày chứ?" Người đàn ông tóc vàng nhe răng trợn mắt nói.

Minh Tư Thành đau đến vặn vẹo, khóe miệng có chút co quắp.

Ở phía bên kia của quán, một thanh niên cạo trọc đầu đang điều khiển một chiếc máy tính xách tay.

Màn hình máy tính hiện ra cảnh thi đấu, người đàn ông vừa thua một ván, tức giận đến chửi ầm lên.

Trong phòng còn có năm sáu vệ sĩ mặc vest đeo giày da đang đứng.

Minh Tư Thành có chút không rõ lai lịch của bọn họ. "Aubrey, đừng chơi chết người đấy." Tên đầu trọc có ý tốt nhắc nhở.

Lúc này Aubrey mới lấy kẹp gắp than ra khỏi bụng

Minh Tư Thành ném vào bên trong lò sưởi. Giờ phút này, ngoài mùi rượu, trong phòng còn có mùi thịt cháy.

Trán của Minh Tư Thành chảy mồ hôi lạnh, vẫn không mảy may có dáng vẻ sợ hãi. "Janna chia tay với tôi cũng là bởi vì thằng đàn ông này, không bằng, tôi đưa nó cho... Aubrey nở nụ cười âm u, vừa nhếch miệng vừa nhìn xuống bụng Minh Tư Thành.

Minh Tư Thành trực tiếp nghiêng đầu nhìn về phía tên đầu trọc bên kia, lạnh lùng nói: "Tôi giúp anh đánh thăng cấp, anh tha cho tôi một mạng"

Tên đầu trọc nghe Minh Tư Thành muốn chơi trò chơi này, hai mắt lập tức tỏa sáng, lập tức đứng dậy khỏi quầy bar trước, đi tới trước mặt Minh Tư Thành, đưa tay đè vào mặt Aubrey, trực tiếp đẩy anh ta ra. "Anh chắc chắn có thể chơi sao? Còn có thể giúp tôi thăng cấp?" Đầu trọc mặt mày hớn hở hỏi.

Minh Tư Thành chắc chắn trả lời: "Đương nhiên." "Nếu như anh lừa tôi, tôi sẽ thực sự thiến anh đấy!" Đầu trọc nháy mắt ra hiệu, hai tên đàn em bên cạnh lập tức tiến lên cởi trói cho Minh Tư Thành.

Aubrey cực kỳ ngột ngạt đứng sang một bên, một câu cũng không dám nói nhiều.

Minh Tư Thành che lấy phần bụng bị bỏng, nhấc chân đi về hướng quầy bar.

Anh ngồi ở ghế cao trước quầy bar, một tay nắm chặt con chuột, một tay thao tác trên bàn phím, bắt đầu cuộc thi xếp hạng.

Đầu trọc nghiêng người ngồi ở một bên, trợn to mắt nhìn Minh Tư Thành thao tác.

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play