*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi Nhiên Mộc Miền nói "rất lạnh", Lang Khiểu Nhật theo bản năng cởi chiếc áo choàng màu xanh quân đội, vung lên, hai tay vòng qua người Nhiên Mộc Miên, thành thạo khoác vào cho cô.

“Nếu cô chủ lạnh, thì có thể đút tay vào trong tay áo của tôi” Lang Khiểu Nhật nói tiếp.

Mà bộ dạng nghiêm túc của Lang Khiếu Nhật suýt nữa khiến Nhiên Mộc Miên dở khóc dở cười.

Cô nói lạnh là trái tim lạnh mà!

Không phải là cơ thể lạnh.

Nhiên Mộc Miên hơi ngẩng đầu lên nhìn Lăng Khiếu Nhật, cuối cùng nín khóc mỉm cười: "Anh thật ngốc!"

Nhìn thấy nụ cười nhẹ trên mặt Nhiên Mộc Miên, Lang Khiếu Nhật không khỏi hơi nhếch miệng nói: "Chỉ cần cô chủ vui vẻ, muốn mắng tôi thế nào cũng được."

"Được rồi! Tôi cảm thấy rất lạnh, chúng ta trở về khách sạn đi." Nhiên Mộc Miên nói tiếp, nhìn Lạng Khiểu Nhật một cái đầy bất đắc dĩ, sau đó xoay người đi về phía khách sạn.

Lang Khiếu Nhật lập tức đi theo, nhưng không hề sánh bước sóng vai cùng Nhiên Mộc Miên.

Anh ta luôn theo sau cô mọi lúc mọi nơi, không quá xa cô, cũng không quá gần.

Ngày hôm sau.

Nhiên Mộc Miên vẫn quyết định xem trận thi đấu, dù sao thế “C” vẫn là sư phụ của cô, nếu không phải tại người đàn ông xấu xa Hạ Chí Mẫn thì cô đã không vướng bận lâu như vậy, luôn tự hỏi tại sao "sư phụ" trên mạng và "sư phụ” ngoài đời thật lại giống như hai người.

Giờ đây, cô không vướng bận nữa.

Chẳng qua, cô có thể vào xem trận đấu, nhưng Lang Khiểu Nhật thì không thể, bởi vì trong tay cô chỉ có một vé.

Giờ phút này, Nhiên Mộc Miên đang đứng giữa các cô gái, đứng xếp hàng dài với mọi người, chờ nhận vé vào địa điểm.



Có lẽ vì thất tình mà cô thậm chí không còn hứng thú theo đuổi thần tượng nữa.

Đến xem trận đấu hoàn toàn là với tâm lý ủng hộ sự phụ.

Vì những cô gái khác chạy đến "theo đuổi thần tượng", Nhiên Mộc Miên đi về phía trước được không ít.

Lúc này, sau khi "Đạo Kiếm Vô Tình" và bốn đồng đội của anh cùng với huấn luyện viên xuống xe, lập tức đi thẳng đến lối vào bên này.

Họ vẫn đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai, chỉ có phụ đề đằng sau đồng phục đội trên người mới có thể biết họ là ai.

Nhiên Mộc Miên tình cờ liếc nhìn, khi ánh mắt rơi vào trên người "C", cô chợt nhận ra người đó chính là chàng trai đã gắp con búp bê cừu cho cô ngày hôm qua.

Mặc dù cô không thể nhìn rõ ngoại hình của đối phương, nhưng đại khái có thể đoán ra từ hình dáng cơ thể, hai người bọn họ là cùng một người.

Nhiên Mộc Miên lập tức bắt đầu cẩn thận đánh giá "Đao Kiếm Vô Tình” đang đi tới bên này. Càng quan sát, cô càng cảm thấy "sư phụ" giống Minh Tư Thành. Khi Minh Tư Thành nhìn về phía trước, tìm thấy Nhiên Mộc Miên trong đám đông, cũng thấy Nhiên Mộc Miên đang nhìn thẳng vào mình, vì vậy anh lại đưa tay lên để hạ thấp chiếc mũ lưỡi trai trên đầu.

Nhiên Mộc Miên hơi nhướng mày, chờ "sư phụ" đi tới bên cạnh mình, nhưng khi thấy người sắp đến gần mình, nhóm cô gái đang chạy lại xếp hàng phía sau lại trở nên phấn khích.

Từng người một, họ di chuyển đến bên cô, sau đó cô bị đẩy ra khỏi hàng.

Khi "sư phụ" đi qua, trước mặt Nhiên Mộc Miên có vài "bức tường bằng thịt" ngăn cách.

Đáng tiếc là cô vẫn chưa nhìn rõ "sư phụ".

Thậm chí sau khi vào địa điểm, cô ngồi trên khán đài vẫn không nhìn rõ.

Có lẽ là có rất nhớ Minh Tư Thành rồi!

Mới có thể hình dung "sự phụ” là Minh Tư Thành,

Trận chung kết cuối cùng diễn ra rất gay cấn.



Cho đến khi hệ thống của đối phương bị tê liệt, người dẫn chương trình mới bắt đầu đếm ngược.

Minh Tư Thành mỉm cười tự tin, mang tâm tình chắc chắn buông bàn phím ra.

Nhưng mà, khi anh mang theo tâm trạng vui sướng cầm chức quán quân của chiến đội bọn họ, vô thức ngẩng đầu nhìn về hướng khán giả, dưới lớp khẩu trang, nụ cười trên khóe miệng anh biến mất ngay lập tức, đôi mắt đen sâu thẳm chợt trở nên ảm đạm.

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play