*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô đi đâu Lang Khiếu Nhật đều đi theo đến đó.

Cho đến khi cô không thể nhịn nổi nữa mà hét lên với anh ta: “Tôi đi vệ sinh, anh có muốn đi theo không?”

Lúc này Lang Khiếu Nhật mới dừng lại.

Nhiên Mộc Miên đóng mạnh cửa nhà vệ sinh không khách khí chút nào.

Sắc mặt Lang Khiếu Nhật không chút thay đổi rời khỏi phòng của Nhiên Mộc Miên.

Ở phía bên kia, trong căn hộ tư nhân gần Đại học HF ở nước M.

7 giờ 30 phút sáng, Minh Tư Thành trở về sau khi chạy bộ buổi sáng. Anh ngồi vào bàn ăn trong căn hộ, vừa ăn sáng vừa xem video và ảnh chụp do Trương Hùng Cường gửi qua.

Những video và hình ảnh này là do Cố Thiên Ngân bí mật chụp và gửi cho Trương Hùng Cường, sau đó mới được Trương Hùng Cường chuyển tiếp cho anh.

Trong video và hình ảnh ghi lại từng khoảnh khắc khi Nhiên Mộc Miên ở trường.

Nói ví dụ như hiện tại, Nhiên Mộc Miên đang ngồi trong phòng tự học, một tay chống má và tay kia đang cầm bút mực nước viết gì đó.

Nếu anh nhớ không lầm thì hẳn là cô đang muốn tham gia cuộc thi tiếng Anh.

Cô gái này trước nay vẫn rất thông minh, cô chắc hẳn không gặp khó khăn gì khi vượt qua bài kiểm tra tiếng Anh.

Minh Tư Thành nghĩ thầm, thuận tiện chọn hai bức ảnh của Nhiên Mộc Miên lần lượt đặt làm ảnh nền màn hình bảo vệ và màn hình chính của điện thoại.

Sau đó, anh đã gửi tin nhắn cho Trương Hùng Cường.

“Hùng Cường, dừng ở đây đi!” Minh Tư Thành.

“Dừng ở đây? Tư Thành, cậu không cần tôi gửi ảnh và video của Nhiên Mộc Miên nữa à?” Trương Hùng Cường.

“Ừ, không cần nữa. Giữ bí mật giúp tôi” Minh Tư Thành.

Trong nước bên này, sau khi nhận được câu trả lời của Minh Tư Thành, Trương Hùng Cường lập tức ra lệnh cho Cố Thiên Ngân ngừng việc bí mật quay phim và chụp ảnh Nhiên Mộc Miên lại.

Trong phòng tự học, Cố Thiên Ngân đang lén nghịch điện thoại di động dưới bàn học, sau khi nhìn thấy tin nhắn của Trương Hùng Cường thì lập tức trả lời.



động thì Nhiên Mộc Miên đã đưa quyển sổ ghi chép của cô cho Cố Thiên Ngân.

Nhiên Mộc Miên chưa bao giờ nói với Cố Thiên Ngân về vấn đề tình cảm.

Hơn nữa, kể từ khi cô chuyển từ ký túc xá đến căn hộ một mình thì thời gian ở chung giữa cô và Cố Thiên Ngân đã ít hơn rất nhiều.

“Đây là số ngữ pháp chắc chắn sẽ có trong kỳ kiểm tra năng lực tiếng Anh. Mấy ngày nay cậu hãy tranh thủ thời gian ghi nhớ thêm một chút.” Nhiên Mộc Miên thì thầm trong khi tiếp tục viết các từ đơn chính tả.

Cố Thiên Ngân ôm cuốn sổ mà Nhiên Mộc Miên đưa cho, bỗng nhiên vô cùng xúc động.

Có bạn thân học giỏi thật tốt!

Có lẽ vì phải tham gia thi tiếng Anh nên Nhiên Mộc Miên dần chuyển tất cả tâm sức sang học tập.

Thỉnh thoảng vào những lúc rảnh rỗi, cô vẫn gọi điện cho.

Minh Tư Thành, ngay cả khi Minh Tư Thành không trả lời thì cô vẫn tiếp tục gọi.

Thời gian dần qua, cô cảm thấy mệt mỏi, số lượng cuộc gọi từ hai mươi ba cuộc một ngày cũng dần giảm xuống còn hai hoặc ba cuộc gọi như hiện tại.

Những ngày trước khi thi, cô không sử dụng điện thoại và cũng không gọi thêm cuộc nào nữa.

Hôm nay sau khi thi xong, Nhiên Mộc Miên lại cầm điện thoại lên lần nữa. Cô muốn chia sẻ niềm vui của mình với Minh Tư Thành nhưng đột nhiên lại có phần xúc động đã không còn như lúc ban đầu.

Chỉ chớp mắt thì một tháng nữa đã trôi qua, trường học bắt đầu nghênh đón kỳ nghỉ đông.

Nhiên Mộc Miên ở lại trong phòng, bắt đầu thu dọn đồ đạc và chuẩn bị về nhà.

Cô đột nhiên cảm thấy sau khi Minh Tư Thành ra nước ngoài, thì ra khoảng thời gian cô yêu đơn phương lại dằng dặc như thế.

Không, đó không phải là dằng dặc mà là một loại giày vò.

Sau khi thu dọn đồ đạc, Nhiên Mộc Miên xách va li bước ra khỏi phòng.

Lang Khiếu Nhật đứng yên trong phòng khách, thấy cô đi ra thì lập tức bước tới chào hỏi, sau đó không nói một lời đã cầm lấy vali trong tay cô.

Nhiên Mộc Miên nhìn Lang Khiếu Nhật đầy khó hiểu.

Lang Khiếu Nhật đặt cần gạt vali xuống, trực tiếp nhấc vali lên.

“Cái đó… Nhiên Mộc Miên muốn nói lại thôi.

“Lần trước cô chủ nổi giận với tôi vì tôi không xách hành lý cho cô” Lang Khiếu Nhật dùng thái độ mây trôi nước nước chảy trần thuật lại chuyện này.



Không trả lời điện thoại của cô, không trả lời tin nhắn của cô, đối xử với cô một cách lạnh lùng và thô bạo phải không?

Hừ!

Minh Tư Thành, anh đợi đó cho em!

Nhiên Mộc Miên vỗ nhè nhẹ lá thư mời đang cầm trong tay.

Cô chắc chắn Minh Tư Thành sẽ đến trận chung kết lần này.

Đến lúc đó…

Cô nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play