Đầu dây bên kia vẫn đổ chuông... Nhưng vẫn không có ai trả lời.

Nhiên Mộc Miên cúp điện thoại, ngồi trở lại trên số pha, ngơ ngác nhìn màn hình điện thoại di động trong tay. Có lẽ, cô không phải đang ngơ ngác mà là đang mất hồn mất vía.

Lang Khiếu Nhật không nói lời nào, sau khi ngồi xuống bên cạnh Nhiên Mộc Miên thì “ngơ ngác” cùng cô.

Nhiên Mộc Miên im lặng ngồi một lúc, sau đó đứng dậy và bước ra khỏi phòng.

Lang Khiếu Nhật lập tức làm theo.

Lúc cô chuẩn bị lên xe, thấy hai tay Lang Khiếu Nhật trống trơn, không khỏi hỏi: "Vali của tôi đâu?"

Sau đó Lang Khiếu Nhật cho Nhiên Mộc Miên một biểu cảm "Cô hỏi tôi, tôi biết hỏi ai đây".

Nhiên Mộc Miên không khỏi tức giận nhìn Lang Khiếu Nhật: "Tôi nhất định phải báo cho bố tôi sa thải anh! Hừ!" “?” Lang Khiếu Nhật chẳng hiểu mô tê gì.

Nhiên Mộc Miên cũng lười giải thích với Lang Khiếu Nhật, trở về phòng lấy vali.

Nếu Minh Tư Thành có ở đây, loại chuyện xách vali này không cần cô phải mở miệng.

Kết quả là sau khi tài xế đưa bọn họ đến trường học, Lang Khiếu Nhật này vẫn không có ý giúp cô xách vali.

Nhiên Mộc Miên cũng không định so đo với Lang Khiếu Nhật, dù sao thì người ta cũng chỉ là vệ sĩ riêng của mình chứ không phải bảo mẫu riêng.

Mặc dù Lang Khiếu Nhật biết Nhiên Mộc Miên đang giận mình, nhưng anh ta thực sự không biết tại sao cô lại tức giận với anh ta.

Có lẽ, đại khái là, cô không thích anh ta làm vệ sĩ của cô.

Sau khi trở lại trường học, Nhiên Mộc Miên thay đổi chuyên ngành trở lại, mà Lang Khiếu Nhật đương nhiên vẫn là bạn học của cô.

Nhiên Mộc Miên vốn tưởng rằng ở trường học là cô có thể không cần ở chung với Lang Khiếu Nhật hai mươi bốn giờ. Kết quả lại bị chủ nhiệm lớp cho biết lãnh đạo nhà trường đã bố trí riêng một phòng ký túc xá chung cư nhỏ cho cô và Lang Khiếu Nhật ở.

Không muốn dọn cũng phải dọn, nếu không phải nể tình vì cứu cô mà bố bị thương thì cô nhất định sẽ chống đối với bố đến cùng.

Sau khi "dọn tổ" xong, Nhiên Mộc Miên nằm vật ra giường thở hổn hển.

Cổ Thiên Ngân không có ở đây, nhưng may mắn thay, còn có Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái đã giúp cô chuyển đồ đến ký túc xá mới.

Lang Khiếu Nhật ở trong một căn phòng khác, một thân thoải mái, trực tiếp xách túi đi vào. “Mộc Miên, tại sao bố cậu lại sắp xếp cho cậu sống chung với nam sinh mới tới này?” Lộ Minh Ái tò mò hỏi.

Triệu Thanh Tâm cũng không nhịn được mà trêu chọc: "Này, mấy anh đẹp trai đều bị Nhiên Mộc Miên cậu hốt hết rồi."

Nhiên Mộc Miên ngồi dậy, khoanh chân ngồi trên giường, móc ngón tay với bọn họ: "Thực ra, Lang Khiếu Nhật là vệ sĩ riêng của tớ." “Cậu còn có vệ sĩ riêng?” Hai người Lộ Minh Ái và Triệu Thanh Tâm không hẹn mà đồng loạt trợn to mắt, kinh ngạc không thể tin được.

Nhiên Mộc Miên nghiêm nghị nói: "Thân phận thực sự của tớ chính là viên ngọc quý trong lòng bàn tay của một ông chủ lớn của một tập đoàn nào đó!" "Phụt...

Hai người Lộ Minh Ái và Triệu Thanh Tâm gần như đồng thanh bật cười. “Không tin à?” Nhiên Mộc Miên hỏi lại.

Lộ Minh Ái cười nói: "Bỏ đi, bỏ đi, Mộc Miên cậu từ trước đến nay vẫn luôn như vậy." “Nếu cậu nói thì là giả chúng tớ cũng tin!” Triệu Thanh Tâm phụ họa.

Nhiên Mộc Miên cảm thấy hai người họ thật nhàm chán, chủ động chuyển chủ đề: "Thiên Ngân đi đâu vậy? Sao hôm nay tớ không gặp cậu ấy!" “Vậy mà còn kêu cậu và cậu ấy là bạn thân nhất nữa chứ” Lộ Minh Ái không khỏi trợn mắt nhìn Nhiên Mộc Miên.

Triệu Thanh Tâm tiếp tục giải thích: "Thiên Ngân đang yêu. "Thật á?" Nhiên Mộc Miên nhất thời tràn đầy ngạc nhiên mừng rỡ: "Chuyện xảy ra khi nào? Cậu ấy yêu đương với ai?" “Chỉ mới ngày hôm qua thôi!” Lộ Minh Ái cười ha hả nói: “Về phần với ai, cậu đoán đi.”

Nhiên Mộc Miên khẽ lắc đầu.

Triệu Thanh Tâm phì cười nói: "Người bạn như cậu chả làm tròn bổn phận gì cả! Thiên Ngân hay liếc mắt Trương Hùng Cường bạn cùng phòng của Minh Tư Thành mà cậu còn không biết." “Hả?” Nhiên Mộc Miên ngẩn người, cô hoàn toàn không nhận thấy điều này nha! “Hôm nay hai người đã hẹn hò!” Lộ Minh Ái nói tiếp.

Nhiên Mộc Miên nghe xong, không khỏi tươi cười nói: "Đây là một chuyện tốt. Đợi bọn họ hẹn hò xong thì nhất định phải để hai người họ mua kẹo cho chúng ta." “Kẹo của cậu và Minh Tư Thành cũng phải bổ sung!” Triệu Thanh Tâm trêu ghẹo.

Lộ Minh Ái vừa gật đầu vừa a dua: "Đúng đó, không thể thiếu kẹo của cậu và Minh Tư Thành được!" "Kẹo của tớ với anh ấy à! Vậy thì cũng phải đợi anh ấy đi nước ngoài về rồi mới có thể mua các cậu ăn được đúng không?" Nhiên Mộc Miên cười tươi như hoa trả lời.

Ngoài cửa, Lang Khiếu Nhật khoanh tay, dựa vào bức tường cạnh cửa, khuôn mặt vô cảm nghe tiếng nói chuyện và tiếng cười đùa vui vẻ phát ra từ phòng Nhiên Mộc Miên.

Anh ta không hiểu thế giới của các cô gái.

Chỉ có điều sâu thẳm trong trái tim anh ta, có một khoảnh khắc, anh ta đột nhiên ghen tị với Minh Tư Thành.

Sau khi Nhiên Mộc Miên tiễn Lộ Minh Ái và Triệu

Thanh Tâm đi, lại kìm lòng không đậu mà lấy điện thoại di động ra gọi cho Minh Tư Thành.

Lần này không những không thực hiện được cuộc gọi mà còn vang lên thông báo đối phương đã tắt máy.

Nhiên Mộc Miên tức giận ném điện thoại, bực bội ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách. Nơi cô đang sống thực tế là một căn hộ của giáo viên với hai phòng ngủ và một phòng khách.

Sau khi điện thoại bắn lên khỏi mặt đất một đoạn nhất định, nó trực tiếp trượt xuống chân Lang Khiếu Nhật.

Nhìn thấy vậy, Lang Khiếu Nhật cúi người nhặt điện thoại của Nhiên Mộc Miên lên.

Điện thoại cũng không có hư hỏng gì, sau khi nhặt di động lên, Lang Khiếu Nhật vừa lau bụi lên người mình, vừa tự đi tới, đưa điện thoại cho Nhiên Mộc Miên.

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play