*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn nghìn…

Sau một đêm đã ầm ï đến mức cả trường đều biết.

Sáng hôm sau, lúc Nhiên Mộc Miên cùng Cố Thiên Ngân cùng đến căng tin ăn sáng, bàn phía sau bọn họ đã có mấy cô gái đang ngồi bàn luận sau lưng.

“Đó, cô ta chính là Nhiên Mộc Miên”

“Cô ta đúng là không biết xấu hổ! Con gái trong trường này mười người thì có đến bảy tám người thích Minh Tư Thành, nhưng mọi người đều thích theo kiểu dè dặt có chừng mực. Ai giống như cô ta, nói ra một cách trắng trợn như vậy”

“Đúng vậy”

“Dù gì cô ta cũng có mặt mũi để đi đâu cũng nói là mình thích Minh Tư Thành”

Nhiên Mộc Miên nghe thấy rõ mồn một những lời bàn tán tào lao sau lưng mình.

Ngay khi đám con gái kia vẫn muốn nói Nhiên Mộc Miên đột nhiên đứng dậy bước ra khỏi bàn ăn của mình, sau đó quay lưng lại đứng trước mặt bọn họ.

Đám con gái kia nhìn thấy dáng vẻ hung hãn đó của Nhiên Mộc Miên liền lập tức ngậm miệng lại.

“Sao các người không nói tiếp đi?” Nhiên Mộc Miên lạnh lùng hỏi.

Vài nữ sinh chột dạ nhìn nhau, lặng lẽ thu dọn bữa sáng của mình rồi đứng dậy rời đi.

Cố Thiên Ngân thấy vậy, không khỏi lên tiếng: “Mộc Miên, bây giờ cậu là đại ca nữ của trường chúng ta đấy!”

“Không phải tớ đã bảo các cậu truyền tin đồn là Minh Tư Thành thích tớ rồi sao? Sao hôm nay lại biến thành tớ thích Minh Tư Thành rồi?” Nhiên Mộc Miên khó hiểu.

Cố Thiên Ngân cười đáp: “Không phải đều giống nhau sao?”

“Giống nhau chỗ nào chứ?” Nhiên Mộc Miên nói xong liền Bĩu môi, tỏ vẻ không vui.

Nhưng Cố Thiên Ngân có thể nhìn ra, từ lúc bắt đầu đi học bọn họ đã có tin đồn qua lại, dù là ai thích ai thì không phải kết quả đều giống nhau sao.

“Anh ta là chồng sắp cưới của cậu mà? Dù sao thì hai người sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn thôi, vì thế, hai người ai thích ai đều như nhau cả mà” Cố Thiên Ngân trêu chọc.

Nhiên Mộc Miên lập tức đỏ mặt, vẫn nói một đằng nghĩ một nẻo: “Còn lâu tớ mới thích anh ta!”

“Được được được, tớ cứ coi như là anh ta thích cậu vậy!”

Cố Thiên Ngân bật cười.

Lúc này, mặt Nhiên Mộc Miên còn đỏ hơn.

Buổi chiều sau khi tan học, Nhiên Mộc Miên và ba cô gái cùng phòng cùng đến cổng trường để tập trung với Minh Tư Thành và những người khác.

Khác với lớp bọn họ, lớp Minh Tư Thành chỉ có sáu nữ sinh trong số ba mươi bạn học.

Vì thế, trong đám con gái cùng đi cộng thêm bốn người bọn họ thì tổng cộng có mười người.

Hoạt động tập thể kiểu dương thịnh âm suy này lại khiến mười cô gái bọn họ trở thành đối tượng bảo vệ của hai mươi bốn chàng trai.

Lúc Nhiên Mộc Miên và ba người kia chạy đến cổng trường đã có tám chiếc xe địa hình xếp thành hàng ở cổng, cảnh tượng trông rất có khí thế.

Trương Hùng Cường thấy bốn người bọn bước tới liền đưa Cố Thiên Ngân, Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái đi.

Nhiên Mộc Miên vốn muốn ngồi cùng một xe với bọn họ, nhưng lại bị Trương Hùng Cường cắt ngang: “Cô cứ ở đây đợi anh Thành đi! Cô có chỗ ngồi đặc biệt”

“Vậy, Mộc Miên, bọn tớ đi trước đây! Bye bye!” Cố Thiên Ngân vừa khoác tay Triệu Thanh Tâm và Lộ Minh Ái vừa cười hì hì nói với Itn.

Ba bọn họ đã bỏ rơi cô như vậy đấy!

Nhiên Mộc Miên bĩu môi, lúc ánh mắt cô đang nhìn theo.

ba người bọn họ lên chiếc xe địa hình xếp ở hàng đầu tiên thì đột nhiên một chiếc kẹo mút cầu vồng xuất hiện trong tầm nhìn của cô.

“Mời em ăn kẹo.”



“Nếu em nói, em với anh ấy chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, anh có tin không?” Sau khi liếm cây kẹo mút cầu vồng, Nhiên Mộc Miên bặm môi hỏi.

Minh Tư Thành mỉm cười đầy ẩn ý, đáp: “Anh tin”

Nói xong, Minh Tư Thành duỗi tay ra ôm lấy sau gáy cô, kéo cô đến trước mặt mình.

Khuôn mặt điển trai của Minh Tư Thành lập tức được phóng to trong đồng tử của ltn.

Giống khoảnh khắc bị anh cưỡng hôn hôm qua, thời gian như ngừng trôi, xung quanh tĩnh lặng đến mức hai người họ có thể nghe thấy tiếng thở của nhau.

“Mộc Miên” Minh Tư Thành đột nhiên cất tiếng gọi rất đỗi dịu dàng.

Nhiên Mộc Miên ngẩn ngơ gật đầu, nhịp tim cũng tăng nhanh một cách khó hiểu.

“Giữa anh và Bùi Hạ Sênh không có gì hết” Minh Tư Thành đột nhiên giải thích.

Nhiên Mộc Miên lại gật đầu.

Thực ra, không cần anh giải thích, tự cô cũng biết.

Cho dù lần đó chính mắt cô nhìn thấy anh và Bùi Hạ Sênh cùng nằm trên một chiếc giường, cô cũng biết rõ bọn họ chỉ đang diễn kịch để hủy bỏ liên hôn giữa hai nhà bọn họ.

“Không phải hôm qua em đã hỏi anh, anh có thích em không sao?” Minh Tư Thành từ tốn nói tiếp.

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play