*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Anh có biết sự phụ của tôi là ai không? Đó là "Đao Kiếm Vô Tình" Đệ Nhất Quốc Phục đấy! Tôi siêu lợi hại đó nha! Vì tôi là nữ học trò duy nhất của sự phụ!" Nhiên Mộc Miên tự mình khoe với Minh Tư Thành.

Khóe miệng Minh Tư Thành hơi nhếch lên, chỉ cười mà không nói gì.

Nghe được chính miệng cô khen ngợi mình, trong lòng anh thật đúng là hạnh phúc mỹ mãn.

"Minh Tư Thành, anh nói xem sư phụ của tôi có bạn gái hay không? Không chỉ huy quan hệ sư đồ với tôi mà còn hủy kết bạn với tôi nữa, thậm chí còn cho tôi vào danh sách đen!" Ngay sau đó Nhiên Mộc Miên lại buồn bực không vui mà than thở.

Minh Tư Thành không nhịn được mà lầm bầm trong bụng: "Rõ ràng là cô bắt cá hai tay, bị sư phụ cô bắt được tại trận!"

“Anh nói gì?” Nhiên Mộc Miên quay đầu lại, nhìn Minh Tư Thành đang ngồi bên cạnh với ánh mắt khó hiểu.

Bấy giờ Minh Tư Thành mới nghiêm nghị nói: "Tôi nào biết mấy chuyện này. Nói không chừng là cô đã chọc giận sư phụ, làm cho sự phụ không vui"

"Tôi còn chưa gặp mặt sự phụ, cũng chưa từng chat voice, lại càng chưa trò chuyện với nhau ngoài đời bao giờ, sao có thể chọc giận sự phụ được?" Nhiên Mộc Miên ca tháng

Minh Tư Thành mỉm cười đầy ẩn ý: "Cô có thể dùng tài khoản phụ add với anh ta rồi hỏi thử xem."

“Tôi không có tài khoản phụ!” Nhiên Mộc Miên nghiêm nghị trả lời.

“Cô mà lại không có tài khoản phụ?” Minh Tư Thành nhìn Nhiên Mộc Miên với vẻ kỳ quái. "Tôi cần tài khoản phụ để làm gì chứ?” Nhiên Mộc Miên hỏi ngược lại.

Minh Tư Thành đột nhiên cảm thấy giữa mình và cô gái này vẫn có sự khác nhau.

“Vậy thì coi như tôi chưa nói gì đi" Minh Tự Thành đành phải thỏa hiệp.

Nhiên Mộc Miên cũng không nghĩ nhiều, dường như cũng không có ý định lập thêm một tài khoản phụ để hỏi nguyên nhân. Tiếp đó, hai người chỉ có thể sóng vai im lặng chơi game.

Hai người chơi đôi công, thích khách tầm xa Minh Tư Thành và pháp sư tầm trung Nhiên Mộc Miên liên thủ chặt chẽ. Cùng nhau đánh mười hai trận, thắng mười hai trận. Sự ăn ý ngầm giữa hai người họ, dưới những trận giao chiến trực diện, gần như vượt quá mức bình thường.

Nhiên Mộc Miên không nghi ngờ gì về thân phận của Minh Tư Thành, chỉ cảm thấy trong trò chơi này đúng là “nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên”.

Sau ba giờ chơi, cả buổi sáng cứ thế mà kết thúc.

Minh Tư Thành muốn đưa Nhiên Mộc Miên đến nhà hàng ăn trưa, nhưng Nhiên Mộc Miên nhất quyết đòi về nhà nên anh đành phải đưa cô gái này về trước, cuối cùng đành phải trở về nhà một mình.

Vừa bước vào nhà, snh đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, điều này khiến trong lòng Minh Tư Thành nảy sinh cảnh giác không thể nào giải thích được.

Khi anh chuẩn bị đi vào bếp, thì mới nhìn thấy người phụ nữ kia. Cô ta mặc tạp dề, mang theo một đĩa gà quay, bước ra khỏi cửa phòng bếp.

"Về rồi à! Đến giờ ăn cơm rồi!" Sắc mặt của người phụ nữ lúc này so với lúc sáng lúc này đã tốt hơn rất nhiều.

Minh Tư Thành cau mày không hài lòng hỏi: "Làm sao cô vào đây được?"

“Tôi cố ý không đóng cửa sổ phòng trên lầu. Cho nên mới chui vào được!” Người phụ nữ mỉm cười đắc ý, đặt gà quay lên bàn ăn, cởi tạp dề, đặt lên lưng ngồi lên chiếc ghế bên cạnh.

Minh Tư Thành cũng ngồi xuống theo, nhìn người phụ nữ đang ngồi đối diện mình, có chút không kiên nhẫn mà hỏi: "Cô muốn gi?"

“Tự giới thiệu một chút, tôi tên là Bùi Hạ Sênh, cảm ơn ân cứu mạng không cần báo đáp của anh. Tôi sẽ lấy thân báo đáp” Bùi Hạ Sênh hào phóng nói.

Minh Tư Thành ôm trán, tỏ vẻ không muốn nói chuyện với cô ta.

“Nhưng mà, anh đã có vị hôn thê nên việc tôi lấy thân báo đáp có vẻ hơi thừa. Cho nên, từ giờ trở đi, tôi sẽ bảo vệ anh thật tốt” Bùi Hạ Sênh khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng.

Minh Tư Thành bỏ tay xuống, nhìn Bùi Hạ Sênh, lạnh lùng nói: "Nếu cô thật sự muốn báo đáp ân tình của tôi, thì hãy lập tức biến mất khỏi mắt tôi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa"

"Có phải vì anh đã có cô gái mà anh thích rồi đúng không?” Bùi Hạ Sênh hời hợt hỏi lại, không những thế còn tiếp tục như cổ tình rắc muối vào vết thương của Minh Tư Thành: “Nhưng theo quan sát của tôi, cô gái đó tên là "Mộc Miên” đó hình như không có loại tình cảm như vậy với anh!"

"Tôi với cô ấy có tình cảm hay không cũng không quan trọng. Dù sao đó là hôn ước giữa hai nhà giàu có. Không có tình cảm đó, đối với cô ấy mà nói thì khá tốt." Tuy Minh Tư Thành bị nói trúng tim đen, khó chịu trong lòng nhưng cũng sẽ không thể hiện nó ra trước mặt người ngoài.



Minh Tư Thành đã nhìn ra khả năng bám dai như đĩa của người phụ nữ này, lạnh lùng nói tiếp: "Nếu cô đã muốn sống ở đây, thì tôi tặng cho cô căn biệt thự này mà ở"

"?” Bùi Hạ Sênh vẫn chưa phản ứng lại được.

Minh Tư Thành đứng dậy, ngay cả bữa trưa cũng không ăn mà lập tức đi ra ngoài. Buổi chiều, anh hẹn Nhiên Mộc Miên về trường cùng nhau, điều này đã gây ra một cơn chấn động nhỏ. Không biết từ khi nào tin đồn đã lan tràn trong trường, nói rằng Nhiên Mộc Miên và Minh Tư Thành đang hẹn hò với nhau.

Minh Tư Thành không phủ nhận cũng không thừa nhận, nhưng Nhiên Mộc Miên thì cố gắng hết sức để phủ nhận điều đó trong vô vọng vì chẳng ai tin cả.

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play