*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Cậu thật sự không quen biết Nhiên Mộc Miên?" Hình Quốc Bảo cho Minh Tư Thành một ánh mắt nghi ngờ.
Cho dù tiếng tăm của Minh Tư Thành vang xa cũng không tới độ có thể khiến một học sinh mới vừa bước chân vào trường của họ nhận ra ngay từ ánh nhìn đầu tiên, hơn nữa còn vô cùng tự nhiên chủ động tiến lại gần chào hỏi chứ?
Minh Tư Thành hỏi một đằng trả lời một nẻo, ung dung nói: "Các cậu truyền lệnh xuống dưới, từ nay về sau, không một tên nam sinh nào được nói chuyện với Nhiên Mộc Miên, cũng không cho phép bất kỳ nam sinh nào theo đuổi Nhiên Mộc Miên. Còn nữa, không một ai được phép giao du với Nhiên Mộc Miên"
Tức khắc Hình Quốc Bảo, Trương Hùng Cường và Trọng Quân Kiệt sáu mắt nhìn nhau.
"Có lẽ nào, Nhiên Mộc Miên là bạn gái cũ của anh?" Trương Hùng Cường hỏi với giọng điệu khó mà tin được.
Trọng Quân Kiệt phủ nhận: "Tư Thành còn chưa từng quen bạn gái, lấy đâu ra bạn gái cũ!"
"Oh! Em biết rồi, anh Thành của chúng ta là muốn vỗ béo con mồi rồi mới làm thịt!" Hình Quốc Bảo toét miệng cười.
"Cái đệch! Lời này của anh Thành không phải đang ám chỉ muốn người ta bị toàn trường cô lập sao?" Trương Hùng Cường nhịn không được trợn mắt nhìn Hình Quốc Bảo.
Trọng Quân Kiệt hỏi theo bản năng: "Tư Thành, cậu có thù oán gì với Nhiên Mộc Miên hả?"
Minh Tư Thành đột nhiên cắt ngang lời trêu chọc của ba người: "Đúng, tớ có thù oán với cô ta."
"?"
Hình Quốc Bảo, Trương Hùng Cường và Trọng Quân Kiệt, cả ba đồng thời lộ ra vẻ mặt mờ mit
Mặc dù nói vậy, giữa biển người tấp nập, Minh Tư Thành chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấy Nhiên Mộc Miên đang đứng xếp hàng trong đội ngũ lấy cơm.
Nhiên Mộc Miên không ngờ được rằng, bạn cùng phòng của cô lại là cô gái ở chung khách sạn với cô lúc ở Hải Vân, còn cùng cô đi thăm Lạc Vũ, Cổ Thiên Ngân..
Bởi vì vừa vào cửa đã quen biết nhau, nên Nhiên Mộc Miên và Cổ Thiên Ngân lập tức trở thành một cặp vô cùng ăn ý, hơn nữa còn nhanh chóng thành lập một đoàn thể nhỏ hai người, sau khi đăng ký xong thì cùng nhau tới cắn tin lấy cơm.
"Sườn xào chua ngọt là đặc sản của căn tin, chỉ có điều số lượng quá ít" Cổ Thiên Ngân cảm thán.
Tới phiên Nhiên Mộc Miên lấy cơm, cô cố ý gọi hai phần sườn xào chua ngọt, sau đó chia sẻ với Cố Thiên Ngân.
Cổ Thiên Ngân cũng không đoán được rằng, cô ta thuận miệng nói một câu thôi mà Nhiên Mộc Miên cũng để tâm như vậy.
Sau khi lấy cơm xong, hai người ngồi xuống một chiếc bàn dài màu trắng, còn chưa bắt đầu ăn, Nhiên Mộc Miên đã chia cho Cố Thiên Ngân một nửa số sườn xào chua ngọt trong mâm của mình.
"Mộc Miên, cậu thật tốt!" Cố Thiên Ngân cảm động nói.
Nhiên Mộc Miên nhếch miệng cười: "Chúng ta đều là Vũ Dực, là chị em một nhà, là chuyện nên làm"
"Vũ Dực" là tên fandom của Lạc Vũ. Vừa nhắc tới Lạc Vũ, Cổ Thiên Ngân lập tức mở radio, nói hoài không hết chuyện.
Có lẽ là bởi vì có chung sở thích, Nhiên Mộc Miên có cảm giác mình và Cố Thiên Ngân vô cùng ăn ý.
Trong phòng ăn, người nhìn chằm chằm Nhiên Mộc Miên, không chỉ có một mình Minh Tư Thành, còn có Chu Bích Cầm và Trương Thục Liên đang ngồi trong một góc nhỏ không quá bắt måt.
"Nhiên Mộc Miên không phải qua nước Mỹ du học rồi hả? Sao lại xuất hiện ở đại học Cung Huy của chúng ta thế này?" Chu Bích Cầm tức giận, trong giọng nói tràn ngập sự bất mãn: "Tức quá đi! Tại sao đi đâu cũng không vứt được cái bóng Nhiên Mộc Miên này vậy? Có phải cô ta cố tình theo dõi tớ không thế!"
Trương Thục Liên mở miệng an ủi: "May là cô ta không học cùng một chuyên ngành với chúng ta"
"Thấy mặt cô ta thôi là đã thấy xui xẻo rồi" Chu Bích Cầm vừa chọc chọc mâm cơm, vừa nổi cáu.
Lúc này, máu tám chuyện trong Trương Thục Liên lại nổi lên: "Thật ra tớ có nghe ngóng được một tin hay ho về Nhiên Mộc Miên đó! Cậu có muốn nghe không?"
"Tin hay ho gì?"
"Sáng sớm hôm nay, lúc tân sinh viên chúng ta tới báo danh, Nhiên Mộc Miên đã chủ động tới làm quen với hot boy của trường chúng ta, kết quả, hot boy nói rằng không quen cô ta, cô ta bị bẽ mặt trước toàn trường thì thôi, hot boy còn ra lệnh cho từng nam sinh trong trường không một ai được theo đuổi Nhiên Mộc Miên"
"Hot boy? Ai là hot boy?" Chu Bích Cầm mờ mịt hỏi.
Trương Thục Liên lập tức lấy điện thoại ra, mở danh sách những nhân vật nổi danh hàng đầu trong trường, kiểm ảnh của Minh Tư Thành cho Chu Bích Cầm xem.
Chu Bích Cầm chỉ nhìn lướt qua đã nhận ra người nam sinh trong hình.
"Anh ta, anh ta không phải người lần đó ở quán net đã đẩy Nhiên Mộc Miên, hại tớ bị tạt một thân trà sữa sao?" Chu Bích Cầm vô cùng kinh ngạc hét nhỏ.
Nếu cô ta không nhắc, Trương Thục Liên đã sớm bỏ chuyện này ra khỏi đầu rồi.
Chu Bích Cầm lại nói tiếp: "Hồi nghỉ hè, Nhiên Mộc Miên nói khi cô ta ra cửa đi du lịch thì bắt gặp anh ta trên đường cao tốc, cô ta còn tới đòi anh ta tiền, nói là tiền bồi thường quần áo cho tớ, Nhiên Mộc Miên còn chuyển hết số tiền đó cho tớ nữa này!"
"Vậy chẳng phải là muốn Nhiên Mộc Miên bị bạo lực lạnh sao?" Chu Bích Cầm tức khắc có cảm giác hơi vui sướng khi người khác gặp họa.
Cố Thiên Ngân lúc sáng còn đang yên đang lành chơi với cô vui vẻ, đến tối, Nhiên Mộc Miên phát hiện cách Cổ Thiên Ngân đối xử với cô tựa như đã biến thành một người khác vậy.
Thời gian tự học buổi tối là lúc tân sinh viên tập hợp tại phòng học mỗi lớp.
Nhiên Mộc Miên và Cổ Thiên Ngân đã hẹn nhau sẽ cùng tới phòng học tập hợp, nhưng sau khi cô tắm rửa xong, bước ra thì phát hiện trong phòng ngủ chỉ còn lại một mình cô.
- -------------------