Đúng dịp có hơn hai tháng nghỉ hè, cô có thể ra ngoài chơi thoải mái.
Nghĩ vậy, Nhiên Mộc Miên lập tức liên lạc với hội trưởng để đăng ký rồi nộp phí đăng ký luôn.
Câu lạc bộ người hâm mộ mà cô tham gia vào là câu lạc bộ chính quy, hội trưởng liên lạc trực tiếp với người đại diện cho nên việc người hâm mộ được đến thăm rất đáng tin cậy.
Trước có bạn trong nhóm người hâm mộ thông qua hội trưởng được gặp mặt Lạc Vũ, không những được chụp ảnh chung mà còn ký cả tên nữa.
Nhiên Mộc Miên đã hâm mộ Lạc Vũ ngay từ lần đầu tiên anh ta chụp quảng cáo lúc mới ra mắt, nhưng đến tận bây giờ cô vẫn chưa được gặp người thật bao giờ.
Thật ra nếu cô muốn gặp mặt Lạc Vũ cũng không khó khăn gì, chỉ là phải qua được cửa ải của bố đã.
Nói ra thì từ nhỏ đến lớn, trừ người trong nhà ra, bên ngoài không ai biết cô là con gái của Phó Quân Tiêu, hơn nữa cô còn theo họ của ông ngoại.
Một tuần sau, Đồng Kỳ Anh thấy con gái Nhiên Mộc Miên đang thu dọn va li đồ đạc, không hỏi cũng biết là cô bé muốn đi đâu.
"Nhớ phải mang kem chống nắng. Nắng ở Hải Vân độc lắm!" Đồng Kỳ Anh vừa cười vừa dặn.
Lúc này Nhiên Mộc Miên mới chạy đến bàn trang điểm chọn một lọ kem chống nắng tiện dùng nhất ném vào va li của mình.
Đồng Kỳ Anh nhìn lướt qua quần áo Nhiên Mộc Miên mang theo trong va li hành lý, phát hiện cô chỉ mang đi vài bộ quần áo bình thường.
"Con có nên cân nhắc để sợi dây chuyền bạch kim bố tặng, cái con đang đeo trên cổ ở nhà không?"
"Cũng đúng ha!" Nhiến Mộc Miên vội vàng tháo dây chuyền ra, sau đó cô lấy một sợ dây đỏ xỏ chiếc cúc áo vào rồi lại đeo lên cô.
"Cái cúc áo đó là của ai thế?" Đồng Kỳ Anh tò mò hỏi.
Nhiên Mộc Miên cầm dây đỏ treo cúc áo đung đưa trước mặt Đồng Kỳ Anh: "Mẹ nói cái này ạ? Bí mật của con đấy!"
"Của chàng trai con thích?" Đồng Kỳ Anh hiểu ý cười.
"Nếu thích chàng trai nào đó, chỉ cần cậu trai kia độc thân thì con cứ thoải mái mở lòng theo đuổi" Đồng Kỳ Anh đến chỗ va li hành lý của Nhiên Mộc Miên, vừa giúp cô bé sửa soạn lại quần áo lộn xộn bên trong vừa dịu dàng nói.
Nhiên Mộc Miên lập tức đi đến trước mặt Đồng Kỳ Anh, trêu đùa hỏi: "Chẳng lẽ ban đầu là mẹ theo đuổi bố hả?"
"Đây cũng là bí mật của mẹ" Đồng Kỳ Anh cười vui vẻ, giơ tay quẹt lên mũi của Đồng Kỳ Anh một cái.
"Nếu con thích chàng trai nào đó mà cậu ta vẫn còn độc thân thì chắc chắn con sẽ theo đuổi cậu ấy đến tay mình!" Nhiên Mộc Miên nắm bàn tay trắng nõn, nói chắc như đinh đóng cột.
Đồng Kỳ Anh rất tự nhiên bổ sung: "Yêu thương trong sáng thì được, nhưng không được quan hệ trước khi cưới. Nếu như.."
"Nếu như không giữ được thì nhất định phải bảo bạn trai đeo bao cao su, nhất định phải bảo vệ bản thân thật tốt. Đúng không mẹ?" Nhiên Mộc Miên cười toét miệng.
Đồng Kỳ Anh không kiềm chế được bóng trán của Nhiên Mộc Miên: "Con với cái, đứa nhóc thối này!"
"Mẹ à mẹ cứ yên tâm đi! Con không dễ dàng yêu đương đầu, cũng sẽ không tùy tiện quan hệ với bạn trai trước khi cưới!" Nhiên Mộc Miên cười đùa.
Đồng Kỳ Anh mỉm cười nhéo gò má của Nhiên Mộc Miên, bất chợt cảm thán: "Sao con gái tri kỷ của mẹ lại lớn như vậy chứ?"
"Nhưng mà mẹ với bố của con vẫn đẹp trai xinh gái và trẻ trung như trước!" Cái miệng nhỏ nhắn của Nhiến Mộc Miên ngọt như đường mật, dừng lại một chút mới nói tiếp:
"Mẹ, mẹ nói với bố giúp con, con phải đi chơi một tháng mới về. Sau này rút mười chú vệ sĩ về đi ạ! Con lớn thế này rồi, đã có thể bảo vệ mình an toàn. Hơn nữa, taekwondo của con đã đạt đến sơ cấp đai đen, còn ai dám bắt nạt con nữa, đúng không mẹ?"
"Cũng đúng" Đồng Kỳ Anh cười lúng túng.
Con gái Nhiên Mộc Miên và con trai Lãnh Diệc Phàm lúc còn nhỏ đúng là bị sư phụ cô giáo gọi cho phụ huynh rất nhiều lần, lần nào cũng là Nhiên Hoàng Minh thay mặt hai vợ chồng bọn họ đứng ra giải quyết vấn đề.
Mà nguyên nhân phụ huynh bọn họ bị sư phụ cô giáo gọi đến trường rất đơn giản, đó chính là Nhiên Mộc Miên đánh nhau với bạn học nam trong trường.
Chỉ là, cô bé không đánh bạn cùng lớp yếu ớt mà là đánh đầu sỏ của trường.
Đồng Kỳ Anh đã nói rất nhiều lần với cô nhóc này, đánh nhau là sai nhưng cuối cùng cô nhóc này vẫn không nghe.
Dù sao, tính cách của cô bé thuộc kiểu ai bắt nạt cô thì cô sẽ bắt nạt lại người ta.
Sau mỗi lần xảy ra chuyện như vậy, người gặp họa luôn là anh trai của Nhiên Mộc Miên.
Bởi vì trước giờ Phó Quân Tiêu sẽ không nghiêm khắc với con gái Nhiên Mộc Miên mà chỉ phạt con trai Lãnh Diệc Phàm.
Thật ra nguyên nhân chủ yếu là vì lần nào Lãnh Diệc Phàm cũng nhận hết tất cả mọi chuyện lên đầu mình. Tình cảm của hai anh em cực kỳ tốt.
"Mẹ ơi, mẹ có muốn viết thư cho anh không? Con mang theo giúp mẹ" Nhiên Mộc Miên đến bên cạnh Đồng Kỳ Anh, huých huých khuỷu tay bên sườn bà, cười hì hì hỏi.
"Con muốn đi thăm anh con?"
"Đúng ạ! Con sẽ đến Hải Vân thăm công việc Lạc Vũ trước, sau đó đi thăm anh trai"
"Vậy lúc con đến đấy rồi thì dùng điện thoại di động gọi video cho mẹ trước mặt anh con là được." Đồng Kỳ Anh vui vẻ cười nói.
Nhiên Mộc Miên gật đầu thật mạnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT