“Cái gì mà tài cao, cái gì mà nhi tử thị lang, ngày đó ta thấy hắn ở trong phòng của gia, còn không phải đều dùng mị thuật quyến rũ người khác.” Nhan Như nói.

Tay Nguyên Trọng cứng đờ, hai mắt tăm tối, bình tĩnh nhấp trà hỏi: “Vậy ngươi còn có thể làm sao bây giờ?” Nguyên Trọng lắc đầu thở dài, “Hắn bây giờ đang là tâm phúc của gia, gia ở chỗ hắn, chúng ta cũng không thể tìm hắn gây phiên toái được.”

"Bây giờ không được, vậy chờ gia đi lại làm không phải xong rồi sao?” Nhan Như tàn nhẫn nói.

Nguyên Trọng nhìn Nguyên Hi, liếc mắt một cái, nhếch môi cười âm hiểm.

Diệp Lan Chi bồi Túc Bạch ăn trưa xong liền vội vã đi làm chính sự, hắn bận rộn nhiều việc, cho dù vô cùng lưu luyến Bạch Bạch nhưng việc triều chính khẩn cấp, có một số việc vẫn cần hắn phải tự mình xử lý mới được.

Đợi Diệp Lan Chi dàn xếp xong xuôi, an tâm rời đi rồi, Túc Bạch lại xuống giường nói: “Lại hồi Thanh quán một chuyến.”

[Hệ thống: nhắc nhở hữu nghị, ngài hiện tại giá trị sinh mệnh chỉ còn 18, mỗi một lần thuấn di cần đổi 5 điểm sinh mệnh, thỉnh ký chủ suy nghĩ cặn kẽ rồi mới quyết định.”

Túc Bạch sửa sang lại quần áo, trầm ngâm hai giây vẫn quyết định “Đổi.”

[Hệ thống:… ]

“Hử?” Túc Bạch nhướng mày.

[Hệ thống: đổi một lần thuấn di thành công, ký chủ chỉ còn 13 điểm sinh mệnh. Cảnh báo, giá trị sinh mệnh quá thấp, tính mạng tùy thời có thể gặp nguy hiểm!]

“Làm sao để tăng điểm sinh mệnh?” Túc Bạch nhướng mày hỏi, nếu có thể lấy điểm sinh mệnh để đổi lấy chức năng trong hệ thống thì hẳn là phải có cách tăng điểm sinh mệnh mới đúng.

[Hệ thống: Chăm sóc tốt thân thể nam chủ, khiến cho tinh thần và thể xác của nam chủ vui vẻ, lấy được tín nhiệm đều có thể gia tăng điểm sinh mệnh.]

Túc Bạch nhướng mày, ánh mắt ý vị thâm trường, “Nói cách khác, chỉ cần có thể thúc đẩy cốt truyện hoàn thành thì đều có thể gia tăng điểm sinh mệnh.]

Túc Bạch trong lòng cũng xem như nắm được cốt lõi, dù sao hắn cũng không muốn tự mình lăn lộn đến chết.

“Các ngươi trói buộc ta vào nhiệm vụ nhưng lại không cho ta chỗ tốt gì sao?” Túc Bạch lại nhướng mày hỏi.

Lần này hệ thống trực tiếp giả chết không đáp.

Túc Bạch cười khẽ, cũng không tiếp tục truy vấn nữa, dù sao vẫn còn nhiều cơ hội chỉnh chết tiểu gia hỏa này.

Một trận hoa mắt kéo tới, Túc Bạch đã đứng ở cửa phòng của Nguyên Tu.

Chớp mắt bị rút đi 5 điểm sinh mạng, Túc Bạch phải đỡ lấy khung cửa, cảm giác thân thể suy yếu hơn trước kia rất nhiều, chỉ thở thôi cũng thực vất vả.

Nghe thấy tiếng bước chân tới, Túc Bạch lập tức chắp tay sau lưng, đứng thẳng nghiêm trang, cười nho nhã nhìn nữ nhân đang tới kia.

Hạ Lăng sửng sốt, “Túc thiếu gia, người không phải vừa mới đi sao? Làm sao lại trở lại rồi, có phải là không yên tâm người kia hay không?”

Túc Bạch dùng mắt ra hiệu bảo Hạ Lăng hạ giọng chút, miễn cho người bên trong nghe thấy. Hắn hơi cười, giả trang thành bộ dạng Túc Bạch thanh phong minh nguyệt trước kia trong trí nhớ: “Đúng là không yên tâm, hắn là người rất quan trọng với ta, cho nên ngươi phải chiếu cố hắn thật tốt, đừng sợ tốn bạc, cần mua dược liệu gì cứ mua, ta sẽ ra bạc.”

“Còn nữa, ta biết ai đem hắn vào đây, người kia nếu hỏi, ngươi cứ nói là hắn vẫn đang bị nhốt trong phòng chứa củi. Yên tâm, việc này cho dù có bị bại lộ thì cũng còn có ta, sẽ không làm liên lụy đến ngươi.”

Hạ Lăng là người thông minh, vừa nghe đối phương nói vậy thì đã hiểu rõ, lập tức đồng ý. Dù sao cũng có thể kiếm được tiền.

Túc Bạch lại lấy ra thêm một thỏi bạc, ném cho Hạ Lăng, “Trước dùng tiền này để mua thuốc, nếu không đủ ta sẽ đưa thêm, chiếu cố hắn cho tốt, vài ngày nữa ta lại đến thăm hắn, nếu vẫn là bộ dạng bây giờ, ta sẽ để ngươi nghỉ ngơi, bồi hắn nằm trên giường mấy ngày.”

Hạ Lăng lạnh cả người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play