Buổi trưa khi tĩnh lại Tống Hàm Nghi không có dùng cơm,nàng đi tắm rồi chọn cho mình một bộ váy ngắn chất liệu là thun,tuy là thiết kế đơn giản nhưng cũng chính vì đơn giản nên làm cho vóc người càng nóng bỏng hơn,chiếc váy ôm sát này chỉ có người sỡ hữu body hoàn mỹ mới dám tự tin mặc vào,nàng cố ý mặc như thế vì biết khúc gỗ mục thích nữ nhân mặc y phục để lộ đôi chân thon dài gợi cảm,Liêu Kính Hàn mỗi lần cùng nàng ra đường mà vô tình nhìn thấy nữ nhân nào như thế thì hai mắt liền lóe sáng lên,bị nàng nhéo lỗ tai vài lần mới coi như bỏ được tật xấu này,nàng đeo kính và mặc áo khoác vào rồi chạy xe đến công ty tìm Liêu Kính Hàn,gần hai tuần không được gặp nhau,vừa trở lại thì đối phương đã đi làm,khi bước vào công ty thì có nhân viên chạy đến nghênh đón,nàng giao lại mấy hộp bánh ngọt mình mới mua cho họ,để họ phát cho nhân viên ở đây,nam nhân viên mỉm cười nhận lấy mấy hộp bánh.
« Liêu phu nhân thật khách khí »
Tống Hàm Nghi kiều diễm mỉm cười xinh đẹp,nàng đặt biệt thích nghe mọi người gọi mình là Liêu phu nhân,nàng ấn thang máy đi đến tầng trên cùng của tòa nhà,nơi an tĩnh này chính là nơi đặt phòng làm việc của Liêu Kính Hàn,bước vào bên trong thấy Liêu Kính Hàn đang ngồi trên ghế tổng tài,xoay người ra ngoài ngắm nhìn nơi xa xăm bên ngoài vách tường kính,bộ dáng có phần cô độc lạnh lùng,nàng nhẹ nhàng đi đến bên cạnh hôn lên mặt Liêu Kính Hàn.
« Lão công tối qua ngươi đã đi đâu,có phải lén lút ra ngoài vụng trộm hay không ? »
Tống Hàm Nghi yêu nghiệt ngồi trên đùi Liêu Kính Hàn,thật không biết ai mới là kẻ vụng trộm,nàng còn chưa hay tin mình bị phát hiện làm chuyện xấu,Liêu Kính Hàn cười khổ,ôn nhu ôm lấy nàng.
« Tối qua công ty có nhiều việc cần phải làm,vì quá mệt mõi nên đã ngủ lại đây,lão bà,nếu như một ngày nào đó ngươi không còn yêu ta thì hãy nói,đừng nên lừa dối ta có biết không ? »
« Ngốc tử nói gì thế,ta không yêu ngươi thì có thể yêu người nào,cám ơn lão công tặng ta món quà bất ngờ,đồng thời cũng xin lỗi vì ta không thể trở về đúng hẹn »
Tống Hàm Nghi hơi khó hiểu trước những lời này,nàng mềm mại nằm trong lòng Liêu Kính Hàn,cuồng nhiệt thân hôn đối phương,nàng rất yêu lão công,cũng biết gần đây mình đã sai lầm khi phản bội đối phương trong tình cảm,nàng muốn bù đắp lại điều đó,hiện giờ nàng cần có Liêu Kính Hàn ở bên cạnh,cần đối phương quan tâm đến mình,cho nàng cảm nhận được đối phương cũng yêu mình,để nàng càng thêm vững tin vào tình yêu của hai người,Liêu Kính Hàn bị ám ảnh tâm lý khi bị Tống Hàm Nghi hôn,làm cho nàng nhớ đến bức ảnh Tống Hàm Nghi từng hôn Thiệu Duy,nàng cười nhạt né tránh.
« Ngươi thích là tốt rồi,hôm nay chúng ta đi dùng bữa xem như kỷ niệm cũng được »
Liêu Kính Hàn đứng dậy mặc áo vest vào,bộ dáng lịch lãm này không biết làm cho bao nhiêu nữ nhân hoa si,trong đó còn có cả Tống Hàm Nghi,nàng rất thích ngắm nhìn Liêu Kính Hàn mặc vest đen toát ra khí chất lạnh lùng đầy hấp dẫn,nàng âm thầm thở dài,người ta cố tình mặc y phục gợi cảm để đến đây quyến rũ vậy mà khúc gỗ mục lại giả bộ xem như không có chuyện gì,thật đáng ghét,không muốn thân mật tại phòng làm việc thì đi ăn cũng tốt,hai người đi ra ngoài thì nữ trợ lý chạy đến.
« Liêu tổng một giờ ngươi có hẹn với Ngô tổng,còn có tổng kinh lý của công ty Viên thị »
« Đổi lịch hẹn với Ngô tổng,còn người kia thì ngươi hãy tiếp hắn giúp ta »
Liêu Kính Hàn nắm tay dẫn Tống Hàm Nghi rời đi,công ty bận rộn mỗi ngày còn phải gặp mặt rất nhiều khách hàng,nàng mệt sắp chết rồi,nhưng vì tương lai đành phải cố gắng thôi,thật sự không có thời gian để lãng phí,dù vậy nàng cũng không thể để Tống Hàm Nghi chờ đợi mình,nàng thật mong có huynh muội gì đó đến giúp mình tiếp quản Liêu thị,cha mẹ nàng đi du lịch vòng quanh thế giới đã một năm còn chưa chịu trở về,bọn họ đến pháp quốc quê hương của Bella rồi ở đó nghĩ mát đến nay,thỉnh thoảng có gọi về hỏi thăm hai người,hiện tại tiếp quản Liêu thị thì nàng hiểu được nổi khổ của cha mình,họ cũng đã cao tuổi,đã đến lúc phải hưởng phúc.
Bella thì luôn mong chờ được ẵm nội tôn,nhưng không có hối thúc Tống Hàm Nghi phải sinh hài tử cho Liêu gia,vì Liêu Kính Hàn vẫn chưa có ý định lên chức ba ba,mà Tống Hàm Nghi thì vẫn còn trẻ không cần quá gấp rút,cả hai còn rất dài thời gian để tính đến kế hoạch chào đón tiểu thiên thần,đây chỉ là suy nghĩ của Liêu Kính Hàn,còn đối với Tống Hàm Nghi thì nàng đã ấp ủ ý định này từ một năm trước,trước khi gặp Liêu Kính Hàn thì lúc đó nàng muốn đến mỹ quốc theo học một khóa nâng cao kỷ năng diễn xuất,nhưng từ khi kết hôn thì nàng đã từ bỏ ý định đó,hiện tại nàng rất mong có thể sinh một tiểu oa nhi khả ái giống khúc gỗ mục,nàng nghĩ có lẽ Liêu Kính Hàn sẽ rất vui mừng.
Cả hai đến một nhà hàng gần công ty dùng bữa,Tống Hàm Nghi cảm giác dường như gần đây Liêu Kính Hàn có chút lạnh lùng,không còn thường hay cười nói vui vẻ nữa,thậm chí không chủ động ôm hôn nàng nữa,sáng nay cũng không còn như mọi khi để lại tờ giấy ghi dòng chữ « Lão bà,ta yêu ngươi » ở trên đầu giường nữa,đây là dấu hiệu bất ổn mà mỗi nữ nhân nào sau khi kết hôn cũng thường hoài nghi có phải lão công ở bên ngoài có tiểu tam nào hay không,cho nên mới không còn nhiệt tình với mình như trước,Liêu Kính Hàn đưa ly nước trái cây cho Tống Hàm Nghi.

« Lão bà làm sao vậy,trong người không thoải mái sao ? »
« Ta cảm thấy hơi mệt mõi »
Tống Hàm Nghi giả bộ xoa đầu mấy cái,lão công quan tâm đến nàng,nhất định sẽ không đành lòng thấy nàng mệt mõi,có lẽ sẽ chủ động đưa nàng trở về nhà,Liêu Kính Hàn thật sự như những gì Tống Hàm Nghi suy đoán.
« Vậy lát nữa dùng bữa xong ta đưa ngươi trở về nhà nghĩ ngơi »
« Ân »
Tống Hàm Nghi diễn xuất tài tình đánh lừa được Liêu Kính Hàn,nàng ở trong lòng đang bày quỷ kế,tuy rằng có nhiều nữ nhân ngưỡng mộ Liêu Kính Hàn,nhưng nàng không quá lo lắng sợ lão công bị cướp đi mất,nhìn vẻ mặt lạnh lùng như hàn băng ngàn năm này thì nữ nhân nào còn dám tiếp cận,chỉ có nàng không sợ chết liều mạng xông vào thôi,đối với họ thì Liêu Kính Hàn chẳng khác nào món đồ trong bảo tàng triển lãm,bọn họ có thể chiêm ngưỡng sự xinh đẹp này nhưng không thể chạm đến,cả hai dùng cơm trò chuyện tự nhiên,nếu đổi lại là người khác phát hiện lão bà mập mờ với nam nhân khác thì có lẽ họ đã làm lớn chuyện,Liêu Kính Hàn lại có thể bình tĩnh trước sự việc đã xem như là có sức chịu đựng hơn người,nàng mặt ngoài thì điềm tĩnh,trong lòng thì rất phức tạp,nàng không nói ra là vì không muốn Tống Hàm Nghi phải khó xử,loại chuyện này nói ra người khó xử sẽ là người trong cuộc,có lẽ khi đó Tống Hàm Nghi sẽ càng áy náy và tự trách bản thân.
Liêu Kính Hàn chọn cách im lặng là vì nghĩ cho Tống Hàm Nghi chứ không phải vì yêu đối phương không đủ để nổi ghen,đây là tôn trọng lẫn nhau,hành động này cũng chứng minh nàng không trách Tống Hàm Nghi,nhưng vết thương trong lòng thì phải cần thời gian để chữa lành,đừng bắt nàng phải đột nhiên trở lại bình thường,đây là chuyện không thể,sau khi nàng đưa Tống Hàm Nghi trở về nhà,Tống Hàm Nghi không có ý định xuống xe mà mỉm cười quyến rũ nhìn thẳng vào mắt nàng.
« Dù sao cũng đã trở về nhà,có muốn thưởng thức cafe ta mua về hay không ? »
Tống Hàm Nghi biết rõ Liêu Kính Hàn rất thích uống cafe,nên nàng mới đặt biệt mua từ miami mang về,Liêu Kính Hàn nhìn nàng bộ dáng rất yêu nghiệt,ngồi nghiên trên ghế để lộ đôi chân thon dài,tựa hồ chiếc váy ngắn cũng vì vậy mà ngắn hơn,nhìn đến tình cảnh này Liêu Kính Hàn đột nhiên thấy sợ hãi,không biết tại sao cảm giác Tống Hàm Nghi không giống lão bà mà mình quen biết.
« Ta còn nhiều việc ở công ty,buổi tối trở về uống đi »
« Ta mặc kệ ngươi bận bao nhiêu việc,nhưng hôm nay phải dành thời gian cho ta »
Tống Hàm Nghi ngồi trên đùi của Liêu Kính Hàn,tựa lưng vào tay lái,nhanh chống cởi ra cavat và áo khoác của Liêu Kính Hàn,nàng cũng không sợ bị mọi người phát hiện vì cửa kính xe nhìn từ bên ngoài chỉ thấy một màu đen,ở đây lại là nhà nàng nên rất an toàn,trừ phi có tên khí giả điên nào đó đột ngột xông vào đây,nếu đổi lại là bình thường thì có lẽ Liêu Kính Hàn đã phát điên vì hành động yêu nghiệt này,không do dự mà làm thịt Tống Hàm Nghi ngay tại hiện trường,bây giờ lại khổ sở ngăn cản.
« Nghe lời ta đi,cuộc hẹn với Ngô tổng thật sự rất quan trọng,ta không thể để nàng đợi nữa »
Tống Hàm Nghi cứ tưởng Ngô tổng là nam nhân thì ra là nữ nhân,khó trách khúc gỗ mục lại chú trọng đến cuộc hẹn này,nàng đã mạo hiểm tạo ra không khí kích tình vậy mà Liêu Kính Hàn cũng có thể từ chối vui vẻ,xem ra Ngô tổng này còn quan trọng hơn cả nàng,Tống Hàm Nghi đánh nhẹ vào người Liêu Kính Hàn một cái rồi bước xuống xe,không nói lời nào đi thẳng vào nhà,tên khốn này gần một tháng qua không để ý đến nàng,làm cho nàng hoài nghi có phải Liêu Kính Hàn đã chán mình rồi hay không,Liêu Kính Hàn thở dài chỉnh sửa lại cavat rồi chạy xe đến công ty,không phải nàng không muốn thân mật cùng Tống Hàm Nghi,nhưng công việc quá bận rộn,trở về nhà đã mệt mõi rồi,người nào còn hứng thú làm chuyện gì khác nữa,Tống Hàm Nghi buồn chán đi trở vào nhà,sai người mang một ít vật dụng cần thiết lên du thuyền,tối nay nàng muốn dùng bữa cùng Liêu Kính Hàn trên du thuyền,ngay cả món ăn và rượu đỏ cũng chuẩn bị xong,nàng không tin tối nay Liêu Kính Hàn còn có lý do cự tuyệt.
Liêu Kính Hàn đến công ty thì có một nữ nhân xinh đẹp quyến rũ đang ngồi trong phòng khách đợi,người này cũng chính là Ngô Tư Giai,vừa mới tốt nghiệp từ anh quốc trở về tiếp quản tập đoàn của gia tộc,nàng đặt biệt có hứng thú hợp tác cùng Liêu thị,cho nên mới đích thân đến đây,dù đã hẹn vài lần nhưng bây giờ mới có cơ hội gặp được Liêu Kính Hàn,thần thám của năm xưa nay đã trở thành Liêu tổng,dung mạo phi thường tuấn mỹ,cực kỳ hấp dẫn không kém phần lạnh lùng của năm xưa vẫn không hề thay đổi,nó thậm chí càng hấp dẫn hơn vài năm trước nàng từng gặp qua,nàng mỉm cười xinh đẹp cùng Liêu Kính Hàn bắt tay.
« Xin chào Liêu tổng,ta là Ngô Tư Giai,không biết ngươi còn nhận ra ta hay không ? »
Liêu Kính Hàn hơi nhíu mày,mỗi ngày nàng đều gặp được rất nhiều khách hàng,nhưng nếu từng gặp qua Ngô Tư Giai thì nàng phải có chút ấn tượng,nàng không nhận ra cũng là việc dĩ nhiên,vì trước kia Ngô Tư Giai chỉ là tiểu cô nương,có phong cách nổi loạn và ăn chơi,hiện tại người ta đã biến thành nữ doanh nhân,tất nhiên phải có phần khác biệt hơn,vài năm trước Liêu Kính Hàn từng minh oan cho nàng trong một vụ án,lần đó nếu không nhờ có Liêu Kính Hàn thì nàng sớm ngồi tù vì không tìm ra được chứng cứ để chứng minh nàng vô tội trong vụ ẩu đả ở quán bar dẫn đến xảy ra án mạng,cũng từ đó nàng nhận ra không nên tiếp tục giao du cùng đám bằng hữu xấu,nên nàng mới trở về anh quốc cố gắng thi đổ đại học,Liêu Kính Hàn chính là ân nhân đồng thời cũng là nam thần trong lòng nàng,đáng tiếc nam thần của nàng đã sớm kết hôn cùng đại minh tinh xinh đẹp,chuyện này đối với nàng thật sự rất bi ai. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play