Vạn tuết Các đội viên hân hoan reo hò.

Còn những thành viên của đoàn Hùng Ưng cứ đứng tại chỗ, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, cũng không biết phải làm thế nào.

Diệp Huyền Tân lạnh lùng nhìn bọn họ: “Đội trưởng Hùng Ưng của các người đã chết, giờ đây tôi đã thay thế anh ta trở thành Bách Phu trưởng. Bây giờ tôi có thể cho các người một cơ hội, gia nhập vào trận doanh của tôi”

“Các người tự mình chọn đi.”

Mọi người bắt đầu ồn ào bàn luận.

Tiếp theo chúng ta nên làm thế nào bây giờ, thủ lĩnh đã chết, sau này chúng ta biết đi đâu về đâu?”

“Có nên gia nhập với bọn họ hay không. Ngay cả Satan mà cũng mạnh như vậy rồi, vậy thì đội trưởng kia nhất định là càng mạnh hơn nữa. Tại đảo Thần Chủ này, kẻ mạnh mới là người chiến thắng “

“Tôi cảm thấy gia nhập với bọn họ không ổn”

“Ồ, tại sao, nói nghe xem”

“Tôi hỏi mọi người, ở khu Bách Phu đoàn, quan hệ của Hùng Ưng và những Bách Phu trưởng khác thế nào?”

“Vô nghĩa, đương nhiên là không có gì để nói rồi”

“Đúng vậy, Hùng Ưng đã chết, các ngươi nói xem những Bách Phu trưởng có báo thù cho anh ta hay không. Đến lúc đó bọn họ chắc chắn sẽ chống đội vị đội trưởng Diệp này. Nếu chúng ta cũng theo đội trưởng Diệp, vậy chẳng phải là đối địch với những Bách Phu trưởng khác hay sao?”

“Đúng vậy, chúng ta thà làm kẻ địch của Bách Phu trưởng mới, cũng không nên làm kẻ địch của nhiều Bách Phu trưởng được”

“Đi, chúng ta gia nhập vào bên Bách Phu trưởng khác, bọn họ nhất định sẽ giữ chúng ta lại”

“Bị”

Đám tàn binh bại tướng này vội vàng trốn về khu Bách Phu đoàn.

Đầu To nhìn Diệp Huyền Tân, hỏi ý kiến anh: “Đội trưởng Diệp, chúng ta có cần phải…”

Diệp Huyền Tân lắc đầu: “Không cần, đi hay ở là lựa chọn của bọn họ, chúng ta không cần can thiệp”

“Đi, về căn cứ, những gì cần đem cứ đem theo cả, đi đến Bách Phu đoàn”

ĐiI Đám tàn binh bại tướng của Hùng Ưng trở về trốn ở căn cứ của mình, thở hổn hển như bò.

Chỉ là bọn họ không quan tâm đến việc nghỉ ngơi, vội vã vơ vét tất cả những gì còn ở căn cứ Nhưng, sau này phải đi về đâu lại trở thành một vấn đề nan giải.

Mọi người cau mày bàn bạc với nhau “Hùng Ưng đã chết, chúng ta không thể cứ tiếp tục ở lại căn cứ này được nữa, tiếp theo đây chúng ta phải tìm ai nương tựa mới được”

“Hiện tại các Bách Phu đoàn đều đang tuyển người, chúng †a nhiều người như vậy cho dù đến đâu thì bọn họ cũng sẽ hoan nghênh chúng ta thôi.”

“Tôi cảm thấy không bằng chúng ta cứ đi tìm chị Hỏa Phượng nương tựa đi”

“Vì sao? Thực lực đoàn Hỏa Phượng của chị Hỏa Phượng cũng không mạnh bao nhiêu.”

“Có hai nguyên nhân, đầu tiên, quan hệ của chị Hỏa Phượng và Hùng Ưng là tốt nhất. Chúng ta tìm đến Đoàn Hỏa Phượng, chị Hỏa Phượng nhất định sẽ hai tay chào đón.”

“Thứ hai, chị Hỏa Phượng là người trượng nghĩa, đãi ngộ cho thủ hạ cũng là tốt nhất. Câu này tuy khó nghe nhưng đãi ngộ dành cho thủ hạ của chị ấy còn nhiều hơn gấp đôi đãi ngộ mà Hùng Ưng cấp cho chúng ta!”

“Được, tôi cảm thấy tìm đến chị Hỏa Phượng để nương tựa là một lựa chọn sáng suối “Đi, chúng ta đi ngay bây giờ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play