Trong nháy mắt, cả người Hùng Ưng thấm đẫm máu, trông vô cùng đau đớn.

Anh ta cố gắng đứng lên mấy lần, nhưng lần nào cũng thất bại.

Yaaal Anh ta không cam lòng mà rống lên đinh tai nhức óc.

Satan lại nhìn đối phương, nhếch miệng nở nụ cười, vừa mở miệng cả khoang miệng cũng đầy máu.

Hùng Ưng vùng vẫy hai ba phút thì không còn động đậy gì nữa, chỉ là cơ thể thỉnh thoảng sẽ co giật một chút.

Anh ta đã chết đến độ không thể chết thêm được nữa.

Một trận gió lạnh thổi qua, mọi người đều nổi hết cả da gà.

Cảnh tượng này quá ấn tượng, khiến người ta không tin nổi trên đời lại xảy ra chuyện như vậy.

Hùng Ưng vừa chết, Satan đã hoàn toàn thả lỏng.

Vừa thả lỏng, huyết áp lồng ngực tăng vọt, há mồm bắt đầu nôn ra máu Nội tạng của anh ta đã bị thương nặng, không nôn ra máu mới là lạ.

“Satan, Satan…” Nhìn thấy bộ dạng đau đớn của anh ta, Phi Nhiên vùng vẫy khóc lóc.

Nhưng cô ấy bị thuộc hạ của Hùng Ưng giữ lại, vốn không thể thoát ra được Đầu To trừng mắt nhìn mấy người kia: “Còn không buông tay? Chẳng lẽ muốn tôi tự ra tay giải quyết mấy người à?”

Những người này bị dọa sợ, vội vàng buông Phi Nhiên ra.

Phi Nhiên chạy về phía Satan, quỳ xuống bên cạnh nắm chặt tay anh ta: “Satan, huhu, anh mau tỉnh lại, anh không thể xảy ra chuyện gì được.”

Satan yếu ớt mở mắt ra, khó khăn giơ tay lên, xoa xoa hai má Phi Nhiên: “Phi Nhiên, cuối cùng… Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy em rồi”

Phi Nhiên trách: “Anh xấu xa, sao anh cứ phải liều mạng như vậy. Nếu anh chết rồi, anh bảo em sống thế nào được đây”

“Anh là đồ ích kỷ, hu hu…

Satan cười trừ: “Có thể cứu em, cho dù chết thì có là gì đâu”

Những người yêu nhau cuối cùng cũng được ở bên nhau!

Lúc này Diệp Huyền Tân bước đến, sờ sờ vào mạch đập của Satan, vô cùng suy yếu, lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Diệp Huyền Tân dùng tục mệnh châm Thiên La Thập Tam giúp anh ta tạm thời giữ được tính mạng.

“Satan, anh bị thương rất nặng, lúc này cứ an tâm nghỉ ngơi dưỡng thương.”

“Đợi lúc tôi đến khu Bách Phu đoàn nhất định sẽ mang theo cả anh”

Satan cảm kích gật gật đầu, muốn đứng dậy dập đầu với Diệp Huyền Tân nhưng lại bị Diệp Huyền Tân cản lại: “Yên tâm dưỡng thương.”

Phi Nhiên cũng đứng dậy, không do dự quỳ xuống trước Diệp Huyền Tần.

“Đội trưởng Diệp, đại ân đại đức của anh chúng tôi không có gì để báo đáp, tôi chỉ có thể thế này”“

“Sau này tôi và Satan có phải làm trâu làm ngựa cho anh cũng quyết không chối từ.”

Diệp Huyền Tân: “Được, cứ tập trung chăm sóc cho Satan đi”

Lúc này Vực Trưởng hô to một tiếng: “Trận chiến kết thúc, phía đội trưởng Diệp thắng!”

“Chúc mừng đội trưởng Diệp thăng lên thành Bách Phu trưởng, trong vòng ba ngày tới vui lòng chuyển đến khu Bách Phu đoàn, tiếp tục cống hiến cho Thần Chủ giáo”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play