*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cùng lúc đó tập đoàn Đạo Vương.
Sấm sét vang dội chỉ kéo dài trong chốc lát, rồi sau đó im bặt.
Sau đó, mây đen tản đi, mặt trời chiếu rọi xuống trần gian, bầu trời đây mây, thậm chí còn xuất hiện cầu vồng, rất đẹp mắt.
Nếu như nhìn kỹ, thì sẽ phát hiện trong ánh hào quang xen lẫn một tia sáng thuần khiết của Thánh Linh, chậm rãi chiếu xuống thế gian.
Đây cũng là Vận Quốc.
Hễ ai nhìn thấy Vận Quốc này, cho dù là người trưởng thành hay trẻ nhỏ, cho dù nam hay nữ đều bỗng dưng cảm thấy toàn thân thư thái, dễ chịu hơn rất nhiều, thậm chí tâm trí cũng không khỏi thăng hoa.
Chỉ nhìn thôi cũng đã thấy có hiệu quả như thế, nếu như có thể dung hoà Vận Quốc này thì có thể tưởng tượng được lợi ích mà nó mang lại cho con người.
Bởi vậy có thể thấy được Vận Quốc rốt cuộc lớn mạnh như thế nào.
Thậm chí mạnh đến mức người thường, ngay cả cường giả bình thường cũng không chịu nổi sức mạnh của Vận Quốc, nếu ép dung hợp thì nhất định sẽ nổ tung thân thể.
Cho dù Vận Quốc của Diệp Huyền Tân cũng vô cùng khó khăn, chịu sự tra tấn dã man.
Trong văn phòng của Từ Lam Khiết, Côn Luân Vệ nhìn vào Vận Quốc này, sự kích động khó mà hình dung được.
Cậu ta hít sâu một hơi, nhưng vẫn không kìm được trái tim điên cuồng rung động: “Rất mạnh, Vận Quốc này thật là mạnh!”
“Tôi đến rồi, Vận Quốc này không ai khác chính là ta!”
Dứt lời, cậu ta lập tức bộc phát ý niệm vô cùng mạnh mẽ, sẵn sàng nuốt chửng Vận Quốc sắp giáng xuống trần gian này.
Cùng lúc đó, ở dưới đáy những toà nhà cao ốc, Ảnh Chủ Lão Tổ nhìn thấy Vận Quốc này, cũng phấn khích không nói nên lời.
Ảnh Chủ Lão Tổ không thể với đến được Vận Quốc, mà phải va chạm với lực ý chí của Côn Luân Vệ!
Âm!
Một tiếng nổ ầm vang dội khắp đất trời, lực ý chí của Côn Luân Vệ và âm khí của Ảnh Chủ Lão Tổ nổ tung ngay tại chỗ, biến mất không còn chút vết tích.
Lực nổ này vô cùng mạnh làm cho không gian bị bẻ gấy, sóng xung kích bắn lên đánh tan những áng mây trên bầu trời.
Vẫn may là dân chúng chỉ xem đó là một tiếng sấm lớn, cũng không hề nghi ngờ gì.
Côn Luân Vệ tức giận đùng đùng: “Vô liêm sỉ, lại có người tranh Vận Quốc với mình, thực sự là ăn gan hùm mật báo mài”
“Hôm nay, tao phải nhìn được gương mặt thật của mày!”
Nói xong, Côn Luân Vệ nhảy là khỏi cửa sổ rồi bay lên mái nhà.
“Mau cút ra đây cho ông!” Côn Luân Vệ phát lực ý chí ra khắp nơi.
Lực ý chí của ông ta chỉ có cường giả mới có thể cảm ứng được.
Ảnh Chủ Lão Tổ cũng xem như là một cường giả, ông ta cảm ứng được lực ý chí của Côn Luân Vệ, cũng nổi giận mà nói: “Dám tranh Vận Quốc của tao, còn dám nói năng vô lễ với tao, phải chém chết không tha!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT