Chương 100: Táo Quân - Môn Thần.

"Đại sư, mời vào trong."

Vào phòng, Tang Đồng quay đầu nhìn quanh, trên cửa dán một tấm hình Môn Thần oai phong lẫm liệt.

"Ở đâu cậu có cái này?"

"À, nhà tôi là nông thôn mà, mỗi nhà đều dán Môn Thần."

"Vậy sao lại dán ở bên trong, phải dán mặt ngoài cửa chứ?"

Lưu Hồng Đức mất tự nhiên giải thích: "Chỗ này là thành phố mà, cả toà nhà không có ai dán, tôi sợ hàng xóm dị nghị nên dán mặt trong."

Tang Đồng cười cười không hỏi thêm. Cô mang kính mát nhìn quanh một vòng, khắp nơi đều là bùa, trên cửa sổ, vách tường thậm chí cửa toilet cũng dán nốt.

Tang Đồng nhỏ ngưu nhãn vào mắt, kính mát được chế tạo bằng chất liệu đặc biệt, nên cô thấy được những lá bùa này rõ là không phải  giấy lộn vô giá trị, trên đó có một ít niệm lực, có chút tác dụng.

Hèn gì nữ quỷ dữ như vậy cũng không làm gì được hắn.

Nhưng những lá bùa này không có tính công kích, chỉ có lực phòng ngực khá mạnh, nữ quỷ muốn xông vào cũng không dễ.

Tang Đồng mở cửa toilet, đúng như cô nghĩ, ngay cả nắp bồn cầu cũng được dán đầy bùa 

Tang Đồng nửa đùa nửa thật nói: "Nhà cậu phòng ngự rất tốt, khắp nơi bố trí kiểu này nữ quỷ làm sao vào được, cậu còn đến tìm tôi làm gì?"

"Nữ quỷ này quấy rối cuộc sống và công việc của tôi rất nghiêm trọng, tôi hi vọng cô có thể giúp tôi tiêu diệt ả, để ả vĩnh viễn không thể quấy rối tôi nữa."

Tang Đồng ngồi xuống ghế sofa, bắt chéo chân, ung dung nói: "Cái này tôi không thể giúp cậu "

"Tại sao? Không lẽ quỷ hại người không nên tiêu diệt à?"

"Thứ nhất, cậu chỉ đặt cọc có hai ngàn, số tiền còn lại cậu có thể trả hay không tự cậu hiểu rõ, thứ hai, tôi sẽ không để cậu gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng về phần dùng cách gì thì tự tôi có suy tính, chứ không phải cậu nói gì thì tôi sẽ làm đó, nếu cậu thấy được thì chúng ta bắt đầu làm, không thì cứ tự nhiên mời cao nhân khác."

"Thật là cô có thể bảo đảm tính mạng của tôi sao?"

"Tôi dám chắc ả sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu nữa."

"Vậy được, tôi đồng ý."

"Tang Đồng, đến đây xem."

Nghe Mục Dung gọi, Tang Đồng đứng dậy đi đến trước cửa phòng  Lưu Hồng Đức.

"Chỗ này là phòng của tôi, mời vào."

"Cô nhìn kìa "

Mục Dung chỉ chỉ cửa sổ trong phòng, cửa kính dính đầy dấu tay máu.

"Gần đây chắc nữ quỷ có ghé qua, nhưng bị mấy lá bùa cản lại."

Lưu Hồng Đức kinh ngạc hỏi: "Tang đại sư, cô nói chuyện với ai vậy?"

"Tôi hỏi cậu, gần đây có nghe được âm thanh gõ cửa sổ không?"

Sắc mặt Lưu Hồng Đức trắng bệch: "Đêm qua lúc mất điện hình như có nghe thấy, đại sư làm sao đây, có phải ngài nhìn thấy cái gì không, cứu..cứu tôi đi."

"Ừm, sự việc có chút khó giải quyết, tối nay cậu không thể ở đây."

"Vậy tôi phải đi đâu? Tôi không dám ở khách sạch một mình đâu, với nữa mấy nay là ngày nghỉ, khách sạn sẽ tăng giá."

"Phiền cậu đêm nay ở cửa hàng tôi một đêm đi, tôi muốn bố trí ở đây một chút. Mục Dung, cô dẫn hắn về cửa hàng trước đi, đợi đến khi Tô Tứ Phương đến thì quay về đây, tiện thì mang A Miêu theo luôn nha."

"Ừm."

"Lưu tiên sinh, cậu để lại ngày sinh tháng đẻ xong thì đi đi."

"Cái gì? Đây là nhà tôi mà...với nữa đã hơn bốn giờ rồi, âm thịnh dương suy rất nguy hiểm, tôi không đi đâu."

"À, có hiểu biết quá ha? Yên tâm đi đi, bên trong cửa hàng có người chờ cậu."

Bảo Tiểu Huyên nói: "Tôi với cậu cùng đi."

Lưu Hồng Đức thấy thái độ kiên quyết của Tang Đồng đành phải cùng Bảo Tiểu Huyên rời đi, trước khi đi hắn gom hết giấy tờ và những thứ đáng giá bỏ vào túi xách, còn ôm luôn tượng Quan Âm.

Bảo Tiểu Huyên im lặng, áy náy nhìn Tang Đồng, Tang Đồng cười cười, không chút để tâm.

Mấy người đó đi rồi, Tang Du mới nói với Tang Đồng: "Chị, em thấy Lưu Hồng Đức này có chút kỳ quái."

"Ừm?"

Tang Du đếm đốt tay nói: "Chúng ta từng xử lý rất nhiều chuyện, vụ của A Minh tiên sinh phòng 402 nè, vụ nhà vệ sinh trong cao ốc Giai Giai nè, mộ tổ Mặc gia, hi sinh vì nghĩa Lý Hàn Sở, còn có rạp hát thôn Tiểu Hoa, gần đây nhất là toà nhà mới khai trương của tập đoàn Giai Giai, thế nhưng những người đến tìm chị, là hi vọng chị có thể bảo đảm an toàn tính mạng và tài sản của họ, về phần dùng cách gì bọn họ đâu có để ý, cũng không đề xuất yêu cầu đặc biệt gì, còn Lưu Hồng Đức này rõ ràng là muốn tiêu diệt nữ quỷ luôn, hơn nữa hắn không có âm dương nhãn, chỉ dựa bào một lần nữ quỷ đè hắn thì đã kết luận nữ quỷ muốn hại hắn?? Người bình thường mà gặp mấy chuyện này cùng lắm chỉ đi nói với bạn bè một chút, hoặc là hỏi ý bạn bè nên cúng kiếng ra sao, em cũng không chắc lắm nhưng vẫn thấy hắn kỳ quái thế nào ấy."

Tang Đồng nhẹ gật đầu, không nói gì.

Nửa tiếng sau, Mục Dung cùng A Miêu quay lại, vừa nhìn thấy Tang Đồng, câu đầu tiên Mục Dung nói là: "Tôi thấy Lưu Hồng Đức có vấn đề."

Tang Đồng "à" một tiếng, nhìn nhìn Tang Du.

Tang Du bị nhìn có chút không tự nhiên, lắc đầu giải thích: "Chị xem đi, tất cả mọi người đều thấy hắn có vấn đề, đâu phải có mình em nghi ngờ đâu."

"Du nhi lúc nãy cũng nói hắn có vấn đề, cô từ đâu nhìn ra được?"

"Môn Thần."

Tang Đồng nhẹ gật đầu: "Nghĩ giống tôi đó."

Tang Du vẻ mặt mịt mờ, Mục Dung giải thích: "Lá bùa Môn Thần có chút khác biệt với những loại bùa khác, bởi vì trên đó có ấn được ngự phong của Thần Quân, cho nên nhất định sẽ có tính công kích, trước đây tôi mang theo mấy hồn phách đi đến nhà kia câu hồn, nhà đó trước cửa cũng có dán Môn Thần, lúc đó Môn Thần hiển linh tại chỗ, cản không cho tôi vào nhà còn nói, trong nhà có con nít thiên nhãn chưa khép, tôi mang theo một đống quỷ hồn đi vào sẽ tổn thương đứa nhỏ, Môn Thần là Thần Quân đắc đạo, không phải bất đắc dĩ sẽ không sát sinh, nữ quỷ mà từ cửa chính đi vào thì Ngài ấy nhất định sẽ hiện thân cảnh cáo, thế nhưng hắn lại dán Môn Thần quay vào trong nhà, nếu nữ quỷ không nhìn thấy Môn Thần, lỗ mãng xông vào phòng là sẽ chọc giận Thần uy, Ngài ấy nhất định sẽ tiêu diệt nữ quỷ."

A Miêu hoảng sợ nói: "Tên cẩu súc này! Môn Thần, Môn Thần là thần giữ cửa đó, linh thể bọn tôi xưa này sẽ không dám xông vào nhà nào có thờ Môn Thần, biến thành lệ quỷ không thể đầu thai là đã thảm lắm rồi, chẳng lẽ muốn người ta hồn phi phách tán mới vui sao?"

Mục Dung và Tang Du không hẹn mà nhớ đến Tần Hoài An và A Vân, cán cân trong lòng rõ ràng nghiêng về phía nữ quỷ.

"Tôi tạm thời vẫn bị cắt chức nên không tiện tra cứu tử sổ, nữ quỷ đó chắc là người ở thành phố Sơn Dương, gần đầy đều nhờ Hách Giải Phóng thay tôi làm việc, để tôi kêu cậu ấy đến đây hỏi thử, tại sao không câu hồn phách của nữ quỷ đi."

"Trước không cần đâu, tôi muốn bắt sống nữ quỷ, có hắn mắc công thêm vướng bận, với nữa nữ quỷ này rất đặc biệt, có thể chịu được công kích của đồng tiền Ngũ Đế, còn có thể tránh được toả hồn liên của cô, tôi có hứng thú với người ta, nếu người ta lúc còn sống không làm gì ác thì tôi muốn thu người ta làm quỷ khế "

"Chị đại, một người có thể có bao nhiêu quỷ khế?"

"Sao? Ngươi cũng muốn làm quỷ khế của ta à?"

"Không không không, em chỉ hiếu kỳ thôi."

A Miêu lắc đầu như trống, cô đâu muốn trở thành quỷ khế của Tang Đồng! Nếu một người chỉ có thể nhận một quỷ khế thì sau này cô không cần phải sợ nữa!

Cô là vô căn chi hồn, đi theo Mục Dung đại nhân tốt đẹp biết mấy, Mục Dung đại nhân cho tới bây giờ cũng chưa từng ra lệnh cho cô làm chuyện gì, thái độ đối xử vô cùng bình đẳng, nghĩ đến vị đồng loại chưa gặp mặt kia sẽ thành 'người làm' của 'Nữ ma đầu', làm a Miêu có chút thương cảm.

"Tôi biết hai người đang lo cái gì, tôi đã xem tướng của Lưu Hồng Đức rồi, hắn là loại người không có gan giết người, chờ tôi bắt được nữ quỷ thì sẽ hỏi rõ nguyên nhân, nếu Lưu Hồng Đức thật sự hại người, tôi sẽ để pháp luật xử lý hắn."

Tang Đồng lấy giấy vàng ra cắt thành người giấy, cô viết ngày sinh tháng đẻ của Lưu Hồng Đức lên mặt sau người giấy rồi ấn pháp quyết niệm chú ngữ, 'soạt' một tiếng, người giấy biến thành Lưu Hồng Đức đang nhắm chặt hai mắt.

"Chúng ta chỉ có một cơ hội duy nhất, lần này thất bại thì sau này bắt sống sẽ càng khó hơn, thuật thế thân của tôi vẫn chưa đủ mạnh, A Miêu, ngươi nhập vào người giấy đi."

"Dạ, chị đại."

"Du nhi, giúp chị gỡ hết bùa xuống, Chung Quỳ dán trên cửa phòng ngủ cũng tháo xuống luôn, Môn Thần trước cửa ra vào thì không cần tháo."

"Dạ."

"Mục Dung, phiền cô ở trong phòng ngủ bày ra pháp tường không có tính công kích, chỉ để vây hãm nữ quỷ là được, đừng để nữ quỷ nhìn thấy pháp tường, được không?"

"Để tôi thử xem, chắc là được."

"Tốt, làm việc thôi!"

Tang Đồng một mình đi vào phòng bếp, vén tay áo lau sạch bụi bám trên bếp lửa, sau đó lấy ra giấy vàng, một đĩa chu sa, một cây bút lông.

Trên giấy vàng vẽ chút ký hiệu, chính giữa cẩn thận nắn nót viết: Cửu thiên tư mệnh đông trù Thái Ất Nguyên Hoàng định phúc tấu thiện Thiên Tôn chi vị.

Cô đặt giấy vàng lên bếp gas, rất cung kính bái ba bái, vặn bếp nhóm lửa.

"Đệ tử Tang Đồng, thay Lưu gia thỉnh Thần Quân Táo Quân."

Dứt lời, tro giấy lượn ba vòng trên không trung mới rớt xuống, chứng minh Táo Quân đã quy vị.

Cho dù xã hội hiện nay thịnh vô thần, nhưng luôn có hai vị Thần Quân sống cùng với dân chúng, dù cho có rất ít nhà cung phụng hai Ngài ấy, nhưng hai vị này vẫn ở lại nhân gian làm tròn chức trách của mình.

Một vị là Môn Thần, vị khác chính là Táo Quân, trong nhà chỉ cần có hai vị này, quỷ quái sẽ không dám vào.

Nếu trong nhà có quỷ quấy phá thì hơn phân nửa là hai vị Thần Quân này không có ở đó.

Thời gian lâu dài không mở bếp hoặc trên bếp tro bụi tràn dầu thì sẽ làm tiêu đi khí tức của Táo Quân.

Tang Đồng đã xem nữ quỷ là quỷ khế của mình, tuy cô nói với Tang Du và Mục Dung như vậy, nhưng có những chuyện hỏi rõ vẫn tốt hơn.
~~~~

Chương sau đọc qt cười ỉa với A Miêu, mạn phép đến đoạn đó dịch bựa nhoé.

À nhắc lại, cố sự lần này làm cho bản thân rất rất tức giận, thời đại lon nào thì tư tưởng trọng trym khinh bim bím vẫn luôn hiện hữu. 

16h48 - 22/5/19 -- Trời mưa, xám nghét.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play